Ngày mười ba lại vừa vặn vào thứ sáu, vận khí quả nhiên kém tới cực điểm. Hoa Lộ Dư sống suốt 24 năm, cho tới bây giờ chưa bao giờ kém như lúc này. Đêm qua thức đến 1 giờ rưỡi, thật vất vả từ trong giấc ngủ mơ tỉnh lại mới phát hiện cái đồng hồ luôn kêu không ngừng bị hư. Vì không để đi làm muộn, ngay cả điểm tâm nàng cũng không kịp ăn mà chạy thẳng đi làm. Đáp xe công sợ không kịp, nàng đành nhịn đau quyết định đi taxi, nhưng ông trời hình như muốn đối địch với nàng, gọi mấy chiếc xe chạy qua trước mắt đều bị người khác ngăn đón đi. Ghê tởm hơn là trời lại càng xấu, sấm dậy đất bằng, mưa lớn cứ như thế đổ xuống. Làm cho nàng tư thái chật vật cuối cùng cũng tới công ty thì đã muộn 28 phút. Đáng giận! tiền thưởng tháng này coi như xong. Đứng ở thang máy sửa sang lại tóc dài ẩm ướt loạn, trong tay còn ôm một tập văn kiện, đó là thành quả đêm qua nàng thức đêm làm việc. Soi vào cửa thang máy chiếu ra gương mặt khiếp sinh sùng bộ dáng hỗn độn, đối với một người phụ nữ 24 tuổi mà nói,…
Tác giả: