_Tiểu Thanh, mẹ nấu cho ngươi này cach gà mau ăn không thì lạnh mất. Nhớ ăn cho hết không được lãng phí. Nếu là gõ chữ mệt mỏi, vậy thì đi ra bên ngoài đi dạo, hô hấp không khí mới mẽ. Làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, không nên luôn một ngày đối mặt máy tính, cũng không cần cho mình áp lực quá lớn. này nhà cũng không cần dựa vào ngươi đến nuôi, lúc chúng ta già rồi cũng có Quốc Gia hội lo cho chúng ta hai cái gần xuống mồ, không cần ngươi tới phần tâm này, ngươi a bây giờ là lo tiến tới, kiên trì theo con đường của mình. Hai lão già đây luôn sau ngươi lưng làm hậu thuẩn, vô điều kiện theo duy ngươi này đến cùng! Cho nên không cần quan tâm miệng người ra vào lời ong tiếng ve lời, biết không. Mất đi mới biết quý trọng nhũng gì mình từng có, trước đây, Vu Thanh trước kia sẽ cho là thật dong dài lời nói, ong ong ong vo ve cả ngày cả người buồn bực người buồn bực, nhưng bây giờ cảm thấy trong lòng tràng nước ấm, có mẫu thân đại nhân ở thật tốt cảm giác. Vu Thanh nghẹn ngào lên tiếng nói. _Dạ…
Tác giả: