"Nhiễm Nhiễm chút nữa nhớ giúp tôi hoàn thành xong bản thảo ấy nhé.Tôi về trước" "Đúng rồi,cũng nhớ giúp tôi làm xong bảng sắp xếp đấy" "Nhớ..." Bao nhiêu tiếng nhờ vã của đồng nghiệp vang xung quanh cô gái Tô Nhiễm đeo kính ngồi trong góc làm việc,Tô Nhiễm gốc đầu khỏi máy tính cười cười gật đầu nói: "À vâng vâng,tôi sẽ nhớ mọi người về vui vẻ" "Um cảm ơn cô nhiều" Đồng nghiệp nhìn nhau cười rồi sách túi xách tan tần,đã 4h30 là giờ tan tầm của công ty,riêng chỉ có Tô Nhiễm là luôn ở lại làm việc cho đến 7-8h mới ra về vì phải làm thay công việc của đồng nghiệp. Tô Nhiễm là thế,một cô gái rất hiền lành và rất ngốc nghếch,nhan sắc có hạn không xinh đẹp gì cho cam,ăn mặc rất giản dị,từ nhỏ luôn thích ru rú ở trong nhà hoặc trong một góc nào đấy không nói chuyện với ai.Mọi người luôn gọi cô là Nhiễm Nhiễm ngu ngốc,vì đầu óc cô không như những người khác,chậm chạp hơn và rất khó tiếp thu trong một lần,ai cũng bảo cô ngu ngốc sau này chắc không thể đậu lên lớp nỗi,nhưng không không biết vì…
Tác giả: