Người dịch: Yuki (Bạch Nhật Mộng) Mi mắt rất nặng — một chút khí lực cũng không có — chỉ nhớ là bản thân nhìn thấy một con chó sắp bị xe tông nên muốn cứu nó, ai ngờ tốc độ xe quá nhanh — ” Ngô — ” ” Tỉnh rồi tỉnh rồi! Thái thượng hoàng tỉnh rồi! Mau đi báo với Hoàng thượng!! ” Ồn quá — Vũ Lãnh nổ lực mở mắt ra, lại không khỏi bị làm cho hoảng sợ. Ta đang nằm mộng sao? Nếu không thì tại sao mấy thái giám, cung nữ gì gì đó thường diễn trên phim toàn bộ xuất hiện ở trước mặt ta??? ” Hoàng thượng giá đáo —— ” Theo sau tiếng gọi ấy, chỉ thấy một vị tuấn mỹ thiếu niên thân mặc hoàng bào tiến vào phòng, lại hướng về phía ta chạy tới. ” — ” Ta nhìn thẳng vào người trước mặt, thật sự không nhịn được mà cười thành tiếng. ” Ha ha ha! Chỉ Kỳ ngươi cũng thật là biết đùa, đeo bộ tóc giả dài này làm cái gì? Đang đóng phim cổ trang sao? Mấy thái giám, cung nữ kia còn diễn rất giống nữa chứ! ” Nhìn người trước mặt cười vui vẻ như vậy, Hoàng Phủ Túy Thần cho mọi người lui xuống, hướng ánh mắt băng…
Quyển 3 - Chương 25: Ta yêu ngươi, hy vọng ngươi cũng yêu ta
YếnTác giả: Lãnh Liệt Phiêu VũTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngNgười dịch: Yuki (Bạch Nhật Mộng) Mi mắt rất nặng — một chút khí lực cũng không có — chỉ nhớ là bản thân nhìn thấy một con chó sắp bị xe tông nên muốn cứu nó, ai ngờ tốc độ xe quá nhanh — ” Ngô — ” ” Tỉnh rồi tỉnh rồi! Thái thượng hoàng tỉnh rồi! Mau đi báo với Hoàng thượng!! ” Ồn quá — Vũ Lãnh nổ lực mở mắt ra, lại không khỏi bị làm cho hoảng sợ. Ta đang nằm mộng sao? Nếu không thì tại sao mấy thái giám, cung nữ gì gì đó thường diễn trên phim toàn bộ xuất hiện ở trước mặt ta??? ” Hoàng thượng giá đáo —— ” Theo sau tiếng gọi ấy, chỉ thấy một vị tuấn mỹ thiếu niên thân mặc hoàng bào tiến vào phòng, lại hướng về phía ta chạy tới. ” — ” Ta nhìn thẳng vào người trước mặt, thật sự không nhịn được mà cười thành tiếng. ” Ha ha ha! Chỉ Kỳ ngươi cũng thật là biết đùa, đeo bộ tóc giả dài này làm cái gì? Đang đóng phim cổ trang sao? Mấy thái giám, cung nữ kia còn diễn rất giống nữa chứ! ” Nhìn người trước mặt cười vui vẻ như vậy, Hoàng Phủ Túy Thần cho mọi người lui xuống, hướng ánh mắt băng… Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)” Ngô — ”” Cha người tỉnh rồi? Thật tốt quá — ngày hôm qua — ta l* m*ng quá — ” Túy Thần vừa nhìn thấy Lãnh hơi tỉnh lại, vội vàng quan tâm.” Ở đây — là nơi nào? ” Lãnh nghi hoặc hỏi.Có vẻ như ngày hôm qua sau khi ta hôn mê, Túy Thần mang ta rời khỏi ven hồ —Nhớ lại hôm qua, Lãnh lại thấy xấu hổ.Bản thân cùng Túy Thần — đã có qua ngư thủy chi hoan rồi* —” Nơi này là quân doanh, hiện tại người đang ở trong doanh trướng của ta. ”Hôm qua, sau khi dược tính trong người Túy Thần được giải, phát hiện Lãnh cư nhiên hôn mê mất rồi, bởi vậy sau khi dọn dẹp chút liền đưa Lãnh đến doanh trướng của mình.” Ách ~ ác ~ ”Trầm mặc — trầm mặc —” Chắc người đói bụng rồi, ta đi lấy chút thức ăn. ” Túy Thần vá vỡ sự ngại ngùng khi đối diện với nhau mà không nói lời nào, rời khỏi doanh trướng.” Đến được nơi này, cũng đã bốn tháng mười ngày rồi — ” Thời gian qua thật là nhanh —” Cha? ” Túy Thần vừa bước vào doanh trướng, thì thấy Lãnh đang ngẩn ngơ.” Túy thần — ” Lãnh quay đầu nhìn về phía Túy Thần, vẫn chưa kịp thu hồi nỗi bi thương trong đôi mắt.” Cha người bị sao vậy? Sao lại lộ ra thần tình khổ sở đến vậy? ” Túy Thần v**t v* khuôn mặt Lãnh vô cùng nhẹ nhàng.” Không có, đúng rồi, Túy Thần ngươi không phải mang thức ăn tới rồi sao? Cùng nhau ăn đi! ” Lãnh dùng nụ cười để che giấu nỗi bi thương.Không phải vẫn còn một khoảng thời gian nữa sao? Vẫn còn hy vọng —” Tử Thần quốc cư nhiên được Bạch Nhật quốc tương trợ, thật làm người ta ngạc nhhiên. ” Túy Thần nhớ lại dược mà hôm qua mình trúng phải, căm giận nói.” Đúng đó — như vậy thật là phiền phức — ” Bất quá Diệu Diệu cũng rất kỳ quái, hôm qua sao lại đột nhiên rời khỏi vậy?” Cha người tự mình đến đây sao? ” Túy Thần như là đột nhiên nghĩ tới việc gì đó, khẩn trương hỏi.” Không phải, là Diệu Diệu dẫn ta đến. ” Có thể Túy Thần không biết Chỉ Duyệt, nói Diệu Diệu là được rồi.” Vậy sao — là hắn a — ” Túy Thần lầm bầm.” Xảy ra chuyện gì sao? ” Lãnh có chút nghi hoặc truy hỏi.” Ta cứ ngỡ — người nhớ lại tất cả rồi — ” Túy Thần dùng biểu tình bị tổn thương nhìn về phía ta.” — Có nhớ lại những việc ngày trước hay không — đã không còn quan trọng nữa rồi, những điều đó đều đã qua hết rồi — quan trọng là hiện tại — không phải sao? ”Quan trọng là hiện tại —” Đúng vậy! Quá khứ thì cũng đã qua rồi, hiện tại mới là quan trọng nhất. ”Túy thần ôm chặt lấy lãnh.“Chí ít thì cha của hiện tại yêu Túy Thần — như vậy — là đủ lắm rồi — ” Lãnh cắn chặt môi dưới.” Vậythì — Túy Thần của hiện tại — yêu người cha trước đây — hay là người cha bây giờ? ” Lãnh ở trong lòng ngầm hạ quyết định.” Cha là — có ý gì? ” Túy Thần nghi hoặc.” Túy Thần, có chuyện này, ta phải nói với ngươi. ”Ta không muốn tiếp tục giấu diếm nữa, ta hy vọng, hy vọng người mà ta yêu, đừng có luôn mang ta xem thành một người khác —……………Chú giải:Ngư thủy chi hoan: chỉ việc h**n **
Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
” Ngô — ”
” Cha người tỉnh rồi? Thật tốt quá — ngày hôm qua — ta l* m*ng quá — ” Túy Thần vừa nhìn thấy Lãnh hơi tỉnh lại, vội vàng quan tâm.
” Ở đây — là nơi nào? ” Lãnh nghi hoặc hỏi.
Có vẻ như ngày hôm qua sau khi ta hôn mê, Túy Thần mang ta rời khỏi ven hồ —
Nhớ lại hôm qua, Lãnh lại thấy xấu hổ.
Bản thân cùng Túy Thần — đã có qua ngư thủy chi hoan rồi* —
” Nơi này là quân doanh, hiện tại người đang ở trong doanh trướng của ta. ”
Hôm qua, sau khi dược tính trong người Túy Thần được giải, phát hiện Lãnh cư nhiên hôn mê mất rồi, bởi vậy sau khi dọn dẹp chút liền đưa Lãnh đến doanh trướng của mình.
” Ách ~ ác ~ ”
Trầm mặc — trầm mặc —
” Chắc người đói bụng rồi, ta đi lấy chút thức ăn. ” Túy Thần vá vỡ sự ngại ngùng khi đối diện với nhau mà không nói lời nào, rời khỏi doanh trướng.
” Đến được nơi này, cũng đã bốn tháng mười ngày rồi — ” Thời gian qua thật là nhanh —
” Cha? ” Túy Thần vừa bước vào doanh trướng, thì thấy Lãnh đang ngẩn ngơ.
” Túy thần — ” Lãnh quay đầu nhìn về phía Túy Thần, vẫn chưa kịp thu hồi nỗi bi thương trong đôi mắt.
” Cha người bị sao vậy? Sao lại lộ ra thần tình khổ sở đến vậy? ” Túy Thần v**t v* khuôn mặt Lãnh vô cùng nhẹ nhàng.
” Không có, đúng rồi, Túy Thần ngươi không phải mang thức ăn tới rồi sao? Cùng nhau ăn đi! ” Lãnh dùng nụ cười để che giấu nỗi bi thương.
Không phải vẫn còn một khoảng thời gian nữa sao? Vẫn còn hy vọng —
” Tử Thần quốc cư nhiên được Bạch Nhật quốc tương trợ, thật làm người ta ngạc nhhiên. ” Túy Thần nhớ lại dược mà hôm qua mình trúng phải, căm giận nói.
” Đúng đó — như vậy thật là phiền phức — ” Bất quá Diệu Diệu cũng rất kỳ quái, hôm qua sao lại đột nhiên rời khỏi vậy?
” Cha người tự mình đến đây sao? ” Túy Thần như là đột nhiên nghĩ tới việc gì đó, khẩn trương hỏi.
” Không phải, là Diệu Diệu dẫn ta đến. ” Có thể Túy Thần không biết Chỉ Duyệt, nói Diệu Diệu là được rồi.
” Vậy sao — là hắn a — ” Túy Thần lầm bầm.
” Xảy ra chuyện gì sao? ” Lãnh có chút nghi hoặc truy hỏi.
” Ta cứ ngỡ — người nhớ lại tất cả rồi — ” Túy Thần dùng biểu tình bị tổn thương nhìn về phía ta.
” — Có nhớ lại những việc ngày trước hay không — đã không còn quan trọng nữa rồi, những điều đó đều đã qua hết rồi — quan trọng là hiện tại — không phải sao? ”
Quan trọng là hiện tại —
” Đúng vậy! Quá khứ thì cũng đã qua rồi, hiện tại mới là quan trọng nhất. ”
Túy thần ôm chặt lấy lãnh.
“Chí ít thì cha của hiện tại yêu Túy Thần — như vậy — là đủ lắm rồi — ” Lãnh cắn chặt môi dưới.
” Vậythì — Túy Thần của hiện tại — yêu người cha trước đây — hay là người cha bây giờ? ” Lãnh ở trong lòng ngầm hạ quyết định.
” Cha là — có ý gì? ” Túy Thần nghi hoặc.
” Túy Thần, có chuyện này, ta phải nói với ngươi. ”
Ta không muốn tiếp tục giấu diếm nữa, ta hy vọng, hy vọng người mà ta yêu, đừng có luôn mang ta xem thành một người khác —
…
…
…
…
…
Chú giải:
Ngư thủy chi hoan: chỉ việc h**n **
YếnTác giả: Lãnh Liệt Phiêu VũTruyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngNgười dịch: Yuki (Bạch Nhật Mộng) Mi mắt rất nặng — một chút khí lực cũng không có — chỉ nhớ là bản thân nhìn thấy một con chó sắp bị xe tông nên muốn cứu nó, ai ngờ tốc độ xe quá nhanh — ” Ngô — ” ” Tỉnh rồi tỉnh rồi! Thái thượng hoàng tỉnh rồi! Mau đi báo với Hoàng thượng!! ” Ồn quá — Vũ Lãnh nổ lực mở mắt ra, lại không khỏi bị làm cho hoảng sợ. Ta đang nằm mộng sao? Nếu không thì tại sao mấy thái giám, cung nữ gì gì đó thường diễn trên phim toàn bộ xuất hiện ở trước mặt ta??? ” Hoàng thượng giá đáo —— ” Theo sau tiếng gọi ấy, chỉ thấy một vị tuấn mỹ thiếu niên thân mặc hoàng bào tiến vào phòng, lại hướng về phía ta chạy tới. ” — ” Ta nhìn thẳng vào người trước mặt, thật sự không nhịn được mà cười thành tiếng. ” Ha ha ha! Chỉ Kỳ ngươi cũng thật là biết đùa, đeo bộ tóc giả dài này làm cái gì? Đang đóng phim cổ trang sao? Mấy thái giám, cung nữ kia còn diễn rất giống nữa chứ! ” Nhìn người trước mặt cười vui vẻ như vậy, Hoàng Phủ Túy Thần cho mọi người lui xuống, hướng ánh mắt băng… Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)” Ngô — ”” Cha người tỉnh rồi? Thật tốt quá — ngày hôm qua — ta l* m*ng quá — ” Túy Thần vừa nhìn thấy Lãnh hơi tỉnh lại, vội vàng quan tâm.” Ở đây — là nơi nào? ” Lãnh nghi hoặc hỏi.Có vẻ như ngày hôm qua sau khi ta hôn mê, Túy Thần mang ta rời khỏi ven hồ —Nhớ lại hôm qua, Lãnh lại thấy xấu hổ.Bản thân cùng Túy Thần — đã có qua ngư thủy chi hoan rồi* —” Nơi này là quân doanh, hiện tại người đang ở trong doanh trướng của ta. ”Hôm qua, sau khi dược tính trong người Túy Thần được giải, phát hiện Lãnh cư nhiên hôn mê mất rồi, bởi vậy sau khi dọn dẹp chút liền đưa Lãnh đến doanh trướng của mình.” Ách ~ ác ~ ”Trầm mặc — trầm mặc —” Chắc người đói bụng rồi, ta đi lấy chút thức ăn. ” Túy Thần vá vỡ sự ngại ngùng khi đối diện với nhau mà không nói lời nào, rời khỏi doanh trướng.” Đến được nơi này, cũng đã bốn tháng mười ngày rồi — ” Thời gian qua thật là nhanh —” Cha? ” Túy Thần vừa bước vào doanh trướng, thì thấy Lãnh đang ngẩn ngơ.” Túy thần — ” Lãnh quay đầu nhìn về phía Túy Thần, vẫn chưa kịp thu hồi nỗi bi thương trong đôi mắt.” Cha người bị sao vậy? Sao lại lộ ra thần tình khổ sở đến vậy? ” Túy Thần v**t v* khuôn mặt Lãnh vô cùng nhẹ nhàng.” Không có, đúng rồi, Túy Thần ngươi không phải mang thức ăn tới rồi sao? Cùng nhau ăn đi! ” Lãnh dùng nụ cười để che giấu nỗi bi thương.Không phải vẫn còn một khoảng thời gian nữa sao? Vẫn còn hy vọng —” Tử Thần quốc cư nhiên được Bạch Nhật quốc tương trợ, thật làm người ta ngạc nhhiên. ” Túy Thần nhớ lại dược mà hôm qua mình trúng phải, căm giận nói.” Đúng đó — như vậy thật là phiền phức — ” Bất quá Diệu Diệu cũng rất kỳ quái, hôm qua sao lại đột nhiên rời khỏi vậy?” Cha người tự mình đến đây sao? ” Túy Thần như là đột nhiên nghĩ tới việc gì đó, khẩn trương hỏi.” Không phải, là Diệu Diệu dẫn ta đến. ” Có thể Túy Thần không biết Chỉ Duyệt, nói Diệu Diệu là được rồi.” Vậy sao — là hắn a — ” Túy Thần lầm bầm.” Xảy ra chuyện gì sao? ” Lãnh có chút nghi hoặc truy hỏi.” Ta cứ ngỡ — người nhớ lại tất cả rồi — ” Túy Thần dùng biểu tình bị tổn thương nhìn về phía ta.” — Có nhớ lại những việc ngày trước hay không — đã không còn quan trọng nữa rồi, những điều đó đều đã qua hết rồi — quan trọng là hiện tại — không phải sao? ”Quan trọng là hiện tại —” Đúng vậy! Quá khứ thì cũng đã qua rồi, hiện tại mới là quan trọng nhất. ”Túy thần ôm chặt lấy lãnh.“Chí ít thì cha của hiện tại yêu Túy Thần — như vậy — là đủ lắm rồi — ” Lãnh cắn chặt môi dưới.” Vậythì — Túy Thần của hiện tại — yêu người cha trước đây — hay là người cha bây giờ? ” Lãnh ở trong lòng ngầm hạ quyết định.” Cha là — có ý gì? ” Túy Thần nghi hoặc.” Túy Thần, có chuyện này, ta phải nói với ngươi. ”Ta không muốn tiếp tục giấu diếm nữa, ta hy vọng, hy vọng người mà ta yêu, đừng có luôn mang ta xem thành một người khác —……………Chú giải:Ngư thủy chi hoan: chỉ việc h**n **