Tác giả:

Hạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi. Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia. Không chỉ…

Chương 110

Dụ TộiTác giả: Mặc Kỳ LânTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcHạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi. Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia. Không chỉ… Đáy mắt Hạ Vân Phong hiện ra giận dữ, nhưng nhìn thấy Tần Diễm say khướt, y hiện tại nói cái gì Tần Diễm cũng nghe không vào, Tần Diễm uống rượu say thực thích nói tiếng Anh.Hạ Vân Phong nghe không hiểu, liền nhíu mày.Y vừa định kéo áo ngủ, nhưng Tần Diễm lại dùng sức kéo áo ngủ ném tới phía sau, miệng còn lẩm bẩm phàn nàn nói gì đó, Hạ Vân Phong nghĩ mở miệng giáo huấn hắn.Nhưng Tần Diễm lôi kéo, cả người Hạ Vân Phong ngã ngồi ở bên cạnh Tần Diễm. Tần Diễm nắm cả thắt lưng y, y làm cho Tần Diễm thanh tỉnh một chút, muốn mở tay Tần Diễm ra nhưng Tần Diễm chính là cầm lấy y không buông.Hạ Vân Phong không có quên Hạ Đông còn đứng bên cạnh, Hạ Đông cúi đầu, không có nhìn bọn hắn.Hạ Vân Phong nhìn hắn một cái, bảo Hạ Đông lại đây đem Tần Diễm đưa đi lên lầu.“ Phòng Tần Diễm ở trên lầu, qua chỗ rẽ gian thứ ba, ngươi dìu hắn đi lên trước. ” Hạ Vân Phong nhặt áo ngủ dưới đất lên, còn bảo Hạ Đông dìu Tần Diễm đã say khướt lên lầu.Hạ Vân Phong không dìu được Tần Diễm nhưng Hạ Đông sẽ không giống vậy, hắn thật nhẹ nhàng đã đem Tần Diễm dìu lên lầu. Không có sự cho phép của Hạ Vân Phong Hạ Đông toàn bộ quá trình cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn Hạ Vân PhongHạ Đông đem Tần Diễm đặt ở trên giường, ngay tại dưới cái nhìn chăm chú của Hạ Vân Phong đi ra khỏi phòng Tần Diễm. Hạ Đông đóng cửa lại, nhìn Hạ Vân Phong đang đứng ở trên hành lang.“Ngươi mang Tần Diễm đi uống rượu?”Hạ Vân Phong mệt mỏi nhìn chăm chú vào hắn.“Ngày hôm qua đã hẹn.”Hạ Đông thành thật trả lời.Hạ Vân Phong nhìn hắn trong chốc lát, vốn không nghĩ nói, nhưng y nhìn thấy bộ dáng giữ yên lặng kia của Hạ Đông, y thong thả giật giật môi: “Ngươi rốt cuộc muốn ta làm thế nào?”Hạ Đông lắc đầu.Trên mặt không có bao nhiêu biểu tình dư thừa.Hạ Vân Phong thế này mới cẩn thận nhìn hắn, phát hiện khóe miệng Hạ Đông có thương tích. Hạ Vân Phong chậm rãi nâng ngón tay chỉ chính khóe miệng mình, ý hỏi Hạ Đông rốt cuộc làm sao vậy.Hạ Đông lập tức hiểu được ý tứ Hạ Vân Phong, nhưng hắn chỉ nhìn Hạ Vân Phong không có đáp lại.“Tần Diễm đánh?”“Vâng.”“Tần Diễm cảm thấy ngươi phản bội hắn, cho nên mới đánh ngươi đi.”Hạ Vân Phong nhìn hắn, thong thả đến gần hắn hai bước, ánh mắt y dừng ở khóe môi bị thương của Hạ Đông.“Vâng.”Hạ Đông gật đầu, cảm giác được hơi thở Hạ Vân Phong tới gần, Hạ Đông lảng tránh.“Ta đã sớm nói qua với ngươi đừng quá thân cận với Tần Diễm, ta cũng cho ngươi nhắc nhở qua hắn, bảo hắn đừng có ôm ảo tưởng với gia nghiệp của ta, hắn hiện tại nghĩ cái này còn hơi quá sớm rồi.” Hạ Vân Phong lười biếng thùy mắt, tay y thong thả thân thủ thay Hạ Đông sửa sang lại quần áo, động tác của y chậm làm cho người ta hoảng hốt.Hạ Đông cúi đầu, tùy ý Hạ Vân Phong thay hắn sửa sang lại áo.Hạ Vân Phong thu hồi tay mới như có như không nói một câu: “Các ngươi làm cho ta thực thương tâm.” Cũng thực hao tổn tinh thần, y đã nói qua, y không muốn con của y là đồng tính luyến ái……Hạ Đông thế này mới nâng mắt lên bình tĩnh nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong, mà lúc này, đáy mắt Hạ Vân Phong sớm bị lông mi ám ảnh kia bao trùm, y nói là lời nói thật.Hạ Đông cùng Tần Diễm làm cho y thực thương tâm.Không phải bởi vì Hạ Đông cùng Tần Diễm có ái muội, mà là Tần Diễm muốn làm mất quyền lực của y. Tuy rằng y biết Hạ Đông sẽ không giúp Tần Diễm, nhưng Hạ Đông lại không có nói chuyện này cho y biết.Bởi vì y biết, chẳng những là Tần Diễm không muốn làm cho Hạ Vân Phong tiếp tục tìm lão đại cùng lão Tứ, liền ngay cả Hạ Đông cũng không muốn y lại tiếp tục tìm, bằng không Hạ Đông sẽ không kéo dài tới hiện tại.Hạ Đông Bình tĩnh nhìn y, đối với y nói tạ lỗi: “Ta biết sai rồi, là ta không nên lừa gạt ngươi……”

Đáy mắt Hạ Vân Phong hiện ra giận dữ, nhưng nhìn thấy Tần Diễm say khướt, y hiện tại nói cái gì Tần Diễm cũng nghe không vào, Tần Diễm uống rượu say thực thích nói tiếng Anh.

Hạ Vân Phong nghe không hiểu, liền nhíu mày.

Y vừa định kéo áo ngủ, nhưng Tần Diễm lại dùng sức kéo áo ngủ ném tới phía sau, miệng còn lẩm bẩm phàn nàn nói gì đó, Hạ Vân Phong nghĩ mở miệng giáo huấn hắn.

Nhưng Tần Diễm lôi kéo, cả người Hạ Vân Phong ngã ngồi ở bên cạnh Tần Diễm. Tần Diễm nắm cả thắt lưng y, y làm cho Tần Diễm thanh tỉnh một chút, muốn mở tay Tần Diễm ra nhưng Tần Diễm chính là cầm lấy y không buông.

Hạ Vân Phong không có quên Hạ Đông còn đứng bên cạnh, Hạ Đông cúi đầu, không có nhìn bọn hắn.Hạ Vân Phong nhìn hắn một cái, bảo Hạ Đông lại đây đem Tần Diễm đưa đi lên lầu.

“ Phòng Tần Diễm ở trên lầu, qua chỗ rẽ gian thứ ba, ngươi dìu hắn đi lên trước. ” Hạ Vân Phong nhặt áo ngủ dưới đất lên, còn bảo Hạ Đông dìu Tần Diễm đã say khướt lên lầu.

Hạ Vân Phong không dìu được Tần Diễm nhưng Hạ Đông sẽ không giống vậy, hắn thật nhẹ nhàng đã đem Tần Diễm dìu lên lầu. Không có sự cho phép của Hạ Vân Phong Hạ Đông toàn bộ quá trình cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn Hạ Vân Phong

Hạ Đông đem Tần Diễm đặt ở trên giường, ngay tại dưới cái nhìn chăm chú của Hạ Vân Phong đi ra khỏi phòng Tần Diễm. Hạ Đông đóng cửa lại, nhìn Hạ Vân Phong đang đứng ở trên hành lang.

“Ngươi mang Tần Diễm đi uống rượu?”Hạ Vân Phong mệt mỏi nhìn chăm chú vào hắn.

“Ngày hôm qua đã hẹn.”Hạ Đông thành thật trả lời.

Hạ Vân Phong nhìn hắn trong chốc lát, vốn không nghĩ nói, nhưng y nhìn thấy bộ dáng giữ yên lặng kia của Hạ Đông, y thong thả giật giật môi: “Ngươi rốt cuộc muốn ta làm thế nào?”

Hạ Đông lắc đầu.

Trên mặt không có bao nhiêu biểu tình dư thừa.

Hạ Vân Phong thế này mới cẩn thận nhìn hắn, phát hiện khóe miệng Hạ Đông có thương tích. Hạ Vân Phong chậm rãi nâng ngón tay chỉ chính khóe miệng mình, ý hỏi Hạ Đông rốt cuộc làm sao vậy.

Hạ Đông lập tức hiểu được ý tứ Hạ Vân Phong, nhưng hắn chỉ nhìn Hạ Vân Phong không có đáp lại.

“Tần Diễm đánh?”

“Vâng.”

“Tần Diễm cảm thấy ngươi phản bội hắn, cho nên mới đánh ngươi đi.”Hạ Vân Phong nhìn hắn, thong thả đến gần hắn hai bước, ánh mắt y dừng ở khóe môi bị thương của Hạ Đông.

“Vâng.”Hạ Đông gật đầu, cảm giác được hơi thở Hạ Vân Phong tới gần, Hạ Đông lảng tránh.

“Ta đã sớm nói qua với ngươi đừng quá thân cận với Tần Diễm, ta cũng cho ngươi nhắc nhở qua hắn, bảo hắn đừng có ôm ảo tưởng với gia nghiệp của ta, hắn hiện tại nghĩ cái này còn hơi quá sớm rồi.” Hạ Vân Phong lười biếng thùy mắt, tay y thong thả thân thủ thay Hạ Đông sửa sang lại quần áo, động tác của y chậm làm cho người ta hoảng hốt.

Hạ Đông cúi đầu, tùy ý Hạ Vân Phong thay hắn sửa sang lại áo.

Hạ Vân Phong thu hồi tay mới như có như không nói một câu: “Các ngươi làm cho ta thực thương tâm.” Cũng thực hao tổn tinh thần, y đã nói qua, y không muốn con của y là đồng tính luyến ái……

Hạ Đông thế này mới nâng mắt lên bình tĩnh nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong, mà lúc này, đáy mắt Hạ Vân Phong sớm bị lông mi ám ảnh kia bao trùm, y nói là lời nói thật.

Hạ Đông cùng Tần Diễm làm cho y thực thương tâm.

Không phải bởi vì Hạ Đông cùng Tần Diễm có ái muội, mà là Tần Diễm muốn làm mất quyền lực của y. Tuy rằng y biết Hạ Đông sẽ không giúp Tần Diễm, nhưng Hạ Đông lại không có nói chuyện này cho y biết.

Bởi vì y biết, chẳng những là Tần Diễm không muốn làm cho Hạ Vân Phong tiếp tục tìm lão đại cùng lão Tứ, liền ngay cả Hạ Đông cũng không muốn y lại tiếp tục tìm, bằng không Hạ Đông sẽ không kéo dài tới hiện tại.

Hạ Đông Bình tĩnh nhìn y, đối với y nói tạ lỗi: “Ta biết sai rồi, là ta không nên lừa gạt ngươi……”

Dụ TộiTác giả: Mặc Kỳ LânTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcHạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi. Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia. Không chỉ… Đáy mắt Hạ Vân Phong hiện ra giận dữ, nhưng nhìn thấy Tần Diễm say khướt, y hiện tại nói cái gì Tần Diễm cũng nghe không vào, Tần Diễm uống rượu say thực thích nói tiếng Anh.Hạ Vân Phong nghe không hiểu, liền nhíu mày.Y vừa định kéo áo ngủ, nhưng Tần Diễm lại dùng sức kéo áo ngủ ném tới phía sau, miệng còn lẩm bẩm phàn nàn nói gì đó, Hạ Vân Phong nghĩ mở miệng giáo huấn hắn.Nhưng Tần Diễm lôi kéo, cả người Hạ Vân Phong ngã ngồi ở bên cạnh Tần Diễm. Tần Diễm nắm cả thắt lưng y, y làm cho Tần Diễm thanh tỉnh một chút, muốn mở tay Tần Diễm ra nhưng Tần Diễm chính là cầm lấy y không buông.Hạ Vân Phong không có quên Hạ Đông còn đứng bên cạnh, Hạ Đông cúi đầu, không có nhìn bọn hắn.Hạ Vân Phong nhìn hắn một cái, bảo Hạ Đông lại đây đem Tần Diễm đưa đi lên lầu.“ Phòng Tần Diễm ở trên lầu, qua chỗ rẽ gian thứ ba, ngươi dìu hắn đi lên trước. ” Hạ Vân Phong nhặt áo ngủ dưới đất lên, còn bảo Hạ Đông dìu Tần Diễm đã say khướt lên lầu.Hạ Vân Phong không dìu được Tần Diễm nhưng Hạ Đông sẽ không giống vậy, hắn thật nhẹ nhàng đã đem Tần Diễm dìu lên lầu. Không có sự cho phép của Hạ Vân Phong Hạ Đông toàn bộ quá trình cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn Hạ Vân PhongHạ Đông đem Tần Diễm đặt ở trên giường, ngay tại dưới cái nhìn chăm chú của Hạ Vân Phong đi ra khỏi phòng Tần Diễm. Hạ Đông đóng cửa lại, nhìn Hạ Vân Phong đang đứng ở trên hành lang.“Ngươi mang Tần Diễm đi uống rượu?”Hạ Vân Phong mệt mỏi nhìn chăm chú vào hắn.“Ngày hôm qua đã hẹn.”Hạ Đông thành thật trả lời.Hạ Vân Phong nhìn hắn trong chốc lát, vốn không nghĩ nói, nhưng y nhìn thấy bộ dáng giữ yên lặng kia của Hạ Đông, y thong thả giật giật môi: “Ngươi rốt cuộc muốn ta làm thế nào?”Hạ Đông lắc đầu.Trên mặt không có bao nhiêu biểu tình dư thừa.Hạ Vân Phong thế này mới cẩn thận nhìn hắn, phát hiện khóe miệng Hạ Đông có thương tích. Hạ Vân Phong chậm rãi nâng ngón tay chỉ chính khóe miệng mình, ý hỏi Hạ Đông rốt cuộc làm sao vậy.Hạ Đông lập tức hiểu được ý tứ Hạ Vân Phong, nhưng hắn chỉ nhìn Hạ Vân Phong không có đáp lại.“Tần Diễm đánh?”“Vâng.”“Tần Diễm cảm thấy ngươi phản bội hắn, cho nên mới đánh ngươi đi.”Hạ Vân Phong nhìn hắn, thong thả đến gần hắn hai bước, ánh mắt y dừng ở khóe môi bị thương của Hạ Đông.“Vâng.”Hạ Đông gật đầu, cảm giác được hơi thở Hạ Vân Phong tới gần, Hạ Đông lảng tránh.“Ta đã sớm nói qua với ngươi đừng quá thân cận với Tần Diễm, ta cũng cho ngươi nhắc nhở qua hắn, bảo hắn đừng có ôm ảo tưởng với gia nghiệp của ta, hắn hiện tại nghĩ cái này còn hơi quá sớm rồi.” Hạ Vân Phong lười biếng thùy mắt, tay y thong thả thân thủ thay Hạ Đông sửa sang lại quần áo, động tác của y chậm làm cho người ta hoảng hốt.Hạ Đông cúi đầu, tùy ý Hạ Vân Phong thay hắn sửa sang lại áo.Hạ Vân Phong thu hồi tay mới như có như không nói một câu: “Các ngươi làm cho ta thực thương tâm.” Cũng thực hao tổn tinh thần, y đã nói qua, y không muốn con của y là đồng tính luyến ái……Hạ Đông thế này mới nâng mắt lên bình tĩnh nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong, mà lúc này, đáy mắt Hạ Vân Phong sớm bị lông mi ám ảnh kia bao trùm, y nói là lời nói thật.Hạ Đông cùng Tần Diễm làm cho y thực thương tâm.Không phải bởi vì Hạ Đông cùng Tần Diễm có ái muội, mà là Tần Diễm muốn làm mất quyền lực của y. Tuy rằng y biết Hạ Đông sẽ không giúp Tần Diễm, nhưng Hạ Đông lại không có nói chuyện này cho y biết.Bởi vì y biết, chẳng những là Tần Diễm không muốn làm cho Hạ Vân Phong tiếp tục tìm lão đại cùng lão Tứ, liền ngay cả Hạ Đông cũng không muốn y lại tiếp tục tìm, bằng không Hạ Đông sẽ không kéo dài tới hiện tại.Hạ Đông Bình tĩnh nhìn y, đối với y nói tạ lỗi: “Ta biết sai rồi, là ta không nên lừa gạt ngươi……”

Chương 110