Tác giả:

Hạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi. Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia. Không chỉ…

Chương 116

Dụ TộiTác giả: Mặc Kỳ LânTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcHạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi. Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia. Không chỉ… Nếu Tần Diễm không biết.Vậy y cũng không tất yếu nhắc lại, nếu chuyện tối hôm qua bị Tần Diễm biết, nhất định là sẽ ảnh hưởng đến quan hệ phụ tử của bọn họ, nếu Tần Diễm không nhớ rõ nữa, vậy y cũng liền không đề cập tới.Tuy rằng đối với cái loại hành vi tối hôm qua của Tần Diễm này thực kinh ngạc, cũng rất khó chấp nhận, nhưng y cũng không thể tự mình bỏ chăn ra, chỉ vào dấu vết trên sườn chân của mình, giống nữ nhân muốn Tần Diễm đối với y chịu trách nhiệm.Kia khẳng định sẽ khiến Tần Diễm chán ghét, hơn nữa tại thời điểm Tần Diễm phát hiện, cũng chính thức chấm hết mối quan hệ phụ tử giữa bọn họ. Y không muốn nhìn thấy tình huống như vậy phát sinh.Nếu là Tần Diễm không nhớ rõ.Vậy thì y vĩnh viễn cũng sẽ không nhắc tới chuyện tình tối hôm qua, đó là xúc phạm đếm điểm mấu chốt của mối quan hệ. Y không thể tự tay xé bỏ tất cả, y thật vất vả mới tìm được Tần Diễm……Tần Diễm đứng ở bên giường thủ sẵn nút thắt quần áo, hắn từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Hạ Vân Phong đang nằm ngủ: “Ta đêm nay có một cuộc hẹn, sẽ không sớm trở về như vậy, không cần chờ ta.”Hạ Vân Phong có chút trầm mặc, nhưng y ngăn chận đáy mắt vô lực, thong thả “ uh” một tiếng.“Ngươi làm sao vậy?” Tần Diễm nhìn thấy Hạ Vân Phong không thoải mái, hắn ngồi ở bên giường, không có vội vàng đi, thân thủ xoa cái trán Hạ Vân Phong, nhưng Hạ Vân Phong lại tránh được.“Không có việc gì.”“Ta đây đi làm, cẩn thận nghỉ ngơi.” Tần Diễm đi làm rồi, hắn cũng không có tiếp tục cùng Hạ Vân Phong nói thêm cái gì.Mà Hạ Vân Phong tối hôm qua bị Tần Diễm ôm đến xương cốt đều sắp gãy rời.Nhưng hôm nay y không nằm bao lâu liền đứng dậy, lúc y dậy Hạ Đông đã sớm ly khai, mà Hạ Vân Phong buổi chiều còn lại là đi hẹn bạn. Y đi đến trường đua ngựa cùng lão đại Thanh bang uống trà, y trong lòng có bí mật, nhưng y không thể nói.Có điều Hạ Vân Phong không nghĩ tới, buổi tối khi y trở về thì Tần Diễm so với y còn trở về sớm hơn. Hạ Vân Phong cùng Tần Diễm chào hỏi xong vừa chuẩn bị lên lầu thì Tần Diễm lại đi đến trước mặt ngăn cản y………….“Còn có việc?” Hạ Vân Phong nhìn hắn.Tần Diễm chặn y: “Vì sao tối hôm qua ngươi muốn lưu Hạ Đông ở trong nhà chúng ta qua đêm, hắn bất quá chỉ là một người ngoài.”“Tối hôm qua có bão.” Hạ Vân Phong trả lời hắn, cũng hoãn thanh tỏ vẻ: “Hắn là bằng hữu ngươi.”Tần Diễm ý vị thâm trường nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái: “Cho dù tối hôm qua có bão, cho dù hắn là bằng hữu ta, nhưng ngươi cũng không thể để cho hắn đi ngủ ở phòng của ngươi……”————————————–Nhộn nhạo rồiNói, nhắn lại sửa bản liễu, mọi người chậm rãi quen, hiện tại nhắn lại so với trước kia càng phương tiện mau lẹ lâu, sao saoMọi người nhắn lại trực tiếp ở văn vẻ trang đầu phía dưới lưu, có một cấp văn vẻ thêm phân đích hệ thống, chính là tiêu đề bên cạnh đích cái kia saoBình luận ngắn hội tự động biểu hiện ở thích đi, dài bình [ dài bình chính là đủ 50 cái tự ] hội biểu hiện ở văn vẻ phía dưới

Nếu Tần Diễm không biết.

Vậy y cũng không tất yếu nhắc lại, nếu chuyện tối hôm qua bị Tần Diễm biết, nhất định là sẽ ảnh hưởng đến quan hệ phụ tử của bọn họ, nếu Tần Diễm không nhớ rõ nữa, vậy y cũng liền không đề cập tới.

Tuy rằng đối với cái loại hành vi tối hôm qua của Tần Diễm này thực kinh ngạc, cũng rất khó chấp nhận, nhưng y cũng không thể tự mình bỏ chăn ra, chỉ vào dấu vết trên sườn chân của mình, giống nữ nhân muốn Tần Diễm đối với y chịu trách nhiệm.

Kia khẳng định sẽ khiến Tần Diễm chán ghét, hơn nữa tại thời điểm Tần Diễm phát hiện, cũng chính thức chấm hết mối quan hệ phụ tử giữa bọn họ. Y không muốn nhìn thấy tình huống như vậy phát sinh.

Nếu là Tần Diễm không nhớ rõ.

Vậy thì y vĩnh viễn cũng sẽ không nhắc tới chuyện tình tối hôm qua, đó là xúc phạm đếm điểm mấu chốt của mối quan hệ. Y không thể tự tay xé bỏ tất cả, y thật vất vả mới tìm được Tần Diễm……

Tần Diễm đứng ở bên giường thủ sẵn nút thắt quần áo, hắn từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Hạ Vân Phong đang nằm ngủ: “Ta đêm nay có một cuộc hẹn, sẽ không sớm trở về như vậy, không cần chờ ta.”

Hạ Vân Phong có chút trầm mặc, nhưng y ngăn chận đáy mắt vô lực, thong thả “ uh” một tiếng.

“Ngươi làm sao vậy?” Tần Diễm nhìn thấy Hạ Vân Phong không thoải mái, hắn ngồi ở bên giường, không có vội vàng đi, thân thủ xoa cái trán Hạ Vân Phong, nhưng Hạ Vân Phong lại tránh được.

“Không có việc gì.”

“Ta đây đi làm, cẩn thận nghỉ ngơi.” Tần Diễm đi làm rồi, hắn cũng không có tiếp tục cùng Hạ Vân Phong nói thêm cái gì.Mà Hạ Vân Phong tối hôm qua bị Tần Diễm ôm đến xương cốt đều sắp gãy rời.

Nhưng hôm nay y không nằm bao lâu liền đứng dậy, lúc y dậy Hạ Đông đã sớm ly khai, mà Hạ Vân Phong buổi chiều còn lại là đi hẹn bạn. Y đi đến trường đua ngựa cùng lão đại Thanh bang uống trà, y trong lòng có bí mật, nhưng y không thể nói.

Có điều Hạ Vân Phong không nghĩ tới, buổi tối khi y trở về thì Tần Diễm so với y còn trở về sớm hơn. Hạ Vân Phong cùng Tần Diễm chào hỏi xong vừa chuẩn bị lên lầu thì Tần Diễm lại đi đến trước mặt ngăn cản y………….

“Còn có việc?” Hạ Vân Phong nhìn hắn.

Tần Diễm chặn y: “Vì sao tối hôm qua ngươi muốn lưu Hạ Đông ở trong nhà chúng ta qua đêm, hắn bất quá chỉ là một người ngoài.”

“Tối hôm qua có bão.” Hạ Vân Phong trả lời hắn, cũng hoãn thanh tỏ vẻ: “Hắn là bằng hữu ngươi.”

Tần Diễm ý vị thâm trường nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái: “Cho dù tối hôm qua có bão, cho dù hắn là bằng hữu ta, nhưng ngươi cũng không thể để cho hắn đi ngủ ở phòng của ngươi……”

————————————–

Nhộn nhạo rồi

Nói, nhắn lại sửa bản liễu, mọi người chậm rãi quen, hiện tại nhắn lại so với trước kia càng phương tiện mau lẹ lâu, sao sao

Mọi người nhắn lại trực tiếp ở văn vẻ trang đầu phía dưới lưu, có một cấp văn vẻ thêm phân đích hệ thống, chính là tiêu đề bên cạnh đích cái kia sao

Bình luận ngắn hội tự động biểu hiện ở thích đi, dài bình [ dài bình chính là đủ 50 cái tự ] hội biểu hiện ở văn vẻ phía dưới

Dụ TộiTác giả: Mặc Kỳ LânTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcHạ Vân Phong đã là một tên du côn từ thuở nhỏ, y bị cha mẹ bỏ rơi khi y vừa mới ba tuổi, sau đó y được một tên du côn mang về nuôi lớn, không may tên du côn kia lại chết sớm, Hạ Vân Phong lại tiếp tục không có người chiếu cố. Từ nhỏ y đã làm không ít “chuyện xấu”, do cuộc sống bức bách, y không muốn trộm cũng phải trộm, thật vất vả mới sống được đến năm mười một tuổi, Hạ Vân Phong đi theo một đại ca gia nhập bang hội, chuyện này chỉ mang lại cho Hạ Vân Phong sự sợ hãi và bất an, một đứa trẻ còn nhỏ như y mà đã đặt chân vào giới xã hội đen rồi. Lão đại bang hội Hồng gia đối y thực chiếu cố, y cũng là người nhỏ nhất trong bang, từ nhỏ đã không mẹ không cha, có thể lớn đến như vậy cũng không dễ dàng gì, Hồng gia hảo tâm, đối Hạ Vân Phong tốt lắm, sau khi Hạ Vân Phong gia nhập bang hội, liền giống nhau tìm được gia đình, mặc dù một số huynh đệ có đôi khi hội khi dễ y, nhưng khi y lớn lên, Hạ Vân Phong trở thành nhân tài suất sắc trong bang, nhận được sự tán thưởng của Hồng gia. Không chỉ… Nếu Tần Diễm không biết.Vậy y cũng không tất yếu nhắc lại, nếu chuyện tối hôm qua bị Tần Diễm biết, nhất định là sẽ ảnh hưởng đến quan hệ phụ tử của bọn họ, nếu Tần Diễm không nhớ rõ nữa, vậy y cũng liền không đề cập tới.Tuy rằng đối với cái loại hành vi tối hôm qua của Tần Diễm này thực kinh ngạc, cũng rất khó chấp nhận, nhưng y cũng không thể tự mình bỏ chăn ra, chỉ vào dấu vết trên sườn chân của mình, giống nữ nhân muốn Tần Diễm đối với y chịu trách nhiệm.Kia khẳng định sẽ khiến Tần Diễm chán ghét, hơn nữa tại thời điểm Tần Diễm phát hiện, cũng chính thức chấm hết mối quan hệ phụ tử giữa bọn họ. Y không muốn nhìn thấy tình huống như vậy phát sinh.Nếu là Tần Diễm không nhớ rõ.Vậy thì y vĩnh viễn cũng sẽ không nhắc tới chuyện tình tối hôm qua, đó là xúc phạm đếm điểm mấu chốt của mối quan hệ. Y không thể tự tay xé bỏ tất cả, y thật vất vả mới tìm được Tần Diễm……Tần Diễm đứng ở bên giường thủ sẵn nút thắt quần áo, hắn từ trên cao nhìn chằm chằm xuống Hạ Vân Phong đang nằm ngủ: “Ta đêm nay có một cuộc hẹn, sẽ không sớm trở về như vậy, không cần chờ ta.”Hạ Vân Phong có chút trầm mặc, nhưng y ngăn chận đáy mắt vô lực, thong thả “ uh” một tiếng.“Ngươi làm sao vậy?” Tần Diễm nhìn thấy Hạ Vân Phong không thoải mái, hắn ngồi ở bên giường, không có vội vàng đi, thân thủ xoa cái trán Hạ Vân Phong, nhưng Hạ Vân Phong lại tránh được.“Không có việc gì.”“Ta đây đi làm, cẩn thận nghỉ ngơi.” Tần Diễm đi làm rồi, hắn cũng không có tiếp tục cùng Hạ Vân Phong nói thêm cái gì.Mà Hạ Vân Phong tối hôm qua bị Tần Diễm ôm đến xương cốt đều sắp gãy rời.Nhưng hôm nay y không nằm bao lâu liền đứng dậy, lúc y dậy Hạ Đông đã sớm ly khai, mà Hạ Vân Phong buổi chiều còn lại là đi hẹn bạn. Y đi đến trường đua ngựa cùng lão đại Thanh bang uống trà, y trong lòng có bí mật, nhưng y không thể nói.Có điều Hạ Vân Phong không nghĩ tới, buổi tối khi y trở về thì Tần Diễm so với y còn trở về sớm hơn. Hạ Vân Phong cùng Tần Diễm chào hỏi xong vừa chuẩn bị lên lầu thì Tần Diễm lại đi đến trước mặt ngăn cản y………….“Còn có việc?” Hạ Vân Phong nhìn hắn.Tần Diễm chặn y: “Vì sao tối hôm qua ngươi muốn lưu Hạ Đông ở trong nhà chúng ta qua đêm, hắn bất quá chỉ là một người ngoài.”“Tối hôm qua có bão.” Hạ Vân Phong trả lời hắn, cũng hoãn thanh tỏ vẻ: “Hắn là bằng hữu ngươi.”Tần Diễm ý vị thâm trường nhìn Hạ Vân Phong liếc mắt một cái: “Cho dù tối hôm qua có bão, cho dù hắn là bằng hữu ta, nhưng ngươi cũng không thể để cho hắn đi ngủ ở phòng của ngươi……”————————————–Nhộn nhạo rồiNói, nhắn lại sửa bản liễu, mọi người chậm rãi quen, hiện tại nhắn lại so với trước kia càng phương tiện mau lẹ lâu, sao saoMọi người nhắn lại trực tiếp ở văn vẻ trang đầu phía dưới lưu, có một cấp văn vẻ thêm phân đích hệ thống, chính là tiêu đề bên cạnh đích cái kia saoBình luận ngắn hội tự động biểu hiện ở thích đi, dài bình [ dài bình chính là đủ 50 cái tự ] hội biểu hiện ở văn vẻ phía dưới

Chương 116