Ta đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa…
Chương 42
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… Cầu bồ tát, thần phật, thần linh tốt không được, ta thà cầu diêm la, ma quỷ, âm vong…Trong lúc ta tuyệt vọng muốn thở ra lắm rồi, đột nhiên xuất hiện từ đâu một bàn tay lớn của nam nhân bịt miệng ta lại.Ta mở to mắt ngạc nhiên muốn quay sang, trong khoảnh khắc quên đi cảm giác tức thở…Đúng là âm hồn xuất hiện!Y là Diệp Phương Thành!!!!!!!Xuất hiện bên ta thực sự như một cái âm hồn không trọng lượng…Sau đó khi ta còn đang thất kinh, âm hồn đã dùng tốc độ di chuyển của ánh sáng mang ta đi, ta chỉ thấy vù vù vèo vèo…Thân ảnh của y tựa như một luồng bạch quang chớp nhát xuyên đi sau lưng Diệp Đông Doanh…Dĩ nhiên Diệp Đông Doanh không phải là kẻ tầm thường, xét về thủ đoạn cơ trí hay các thứ võ công khác thì ta không rõ thứ hạng của các hoàng tử ra sao, chỉ biết vấn đề khinh công này, hắn vẫn để chậm hơn u lãnh hoàng tử một nhịp…U lãnh hoàng tử ghì chặt ta bên trong, cố dùng bóng lưng che ta khỏi tầm mắt Diệp Đông Doanh, không chắc là tên nhị hoàng tử kia có nhìn thấy?Ta chỉ biết thấp thỏm, trong lòng rối bời…Tên Diệp Đông Doanh kia cũng thật bám dai, không đuổi kịp nhưng vẫn muốn đuổi theo bằng được… Ôi ôi, bây giờ ta mới biết các cao thủ võ lâm thật đáng sợ…Bỗng nhiên thấy Diệp Đông Doanh ngưng lại một chút, ánh mắt thâm trầm, hay tay nhanh chóng vận cái gì đó giống chưởng khí…Khoảnh khắc sau đó, ta thấy oanh oanh đầu óc, trước mắt khói bụi mịt mù, tưởng như có địa chấn khủng khiếp khiến đồng loạt cây cối đổ rầm rập…[Sau này ta mới biết, trong các hoàng tử, tên Diệp Đông Doanh hòa nhã bề ngoài thư sinh hiếu học kia lại ngầm luyện ác công phu, nội công trở nên vô cùng thâm hậu, xét ra nội công của Diệp Đông Doanh có thể đứng đầu trong các huynh đệ, so ra trong thiên hạ cũng là tuyệt thế cao nhân.Mỗi tên hoàng tử có một thế mạnh, như Thần Hi luyện tà môn độc dược, thích chơi dị dung, hạ độc, có thể dùng y thuật nhưng không sẵn sàng cứu người.Tên hổ báo hoàng tử chính là một con boss trâu vật, đánh mãi không chết, bởi thể lực và ngoại công của hắn vô đối, chuyên dùng đao to búa lớn, không thì cũng trường đao, trường thương, roi sắt…. Kẻ như hắn đúng là chuyên dùng cho những trận đánh giáp lá cà trên chiến trận.Còn u lãnh hoàng tử Diệp Đông Thành chính là một cái âm hồn thực thụ, không chỉ vì hình thái y nom giống vậy, mà còn vì y có thân pháp xuất quỷ nhập ma, khinh công thượng thừa, kiếm pháp cũng cực hiếm người với tới…]
Cầu bồ tát, thần phật, thần linh tốt không được, ta thà cầu diêm la, ma quỷ, âm vong…
Trong lúc ta tuyệt vọng muốn thở ra lắm rồi, đột nhiên xuất hiện từ đâu một bàn tay lớn của nam nhân bịt miệng ta lại.
Ta mở to mắt ngạc nhiên muốn quay sang, trong khoảnh khắc quên đi cảm giác tức thở…
Đúng là âm hồn xuất hiện!
Y là Diệp Phương Thành!!!!!!!
Xuất hiện bên ta thực sự như một cái âm hồn không trọng lượng…
Sau đó khi ta còn đang thất kinh, âm hồn đã dùng tốc độ di chuyển của ánh sáng mang ta đi, ta chỉ thấy vù vù vèo vèo…
Thân ảnh của y tựa như một luồng bạch quang chớp nhát xuyên đi sau lưng Diệp Đông Doanh…
Dĩ nhiên Diệp Đông Doanh không phải là kẻ tầm thường, xét về thủ đoạn cơ trí hay các thứ võ công khác thì ta không rõ thứ hạng của các hoàng tử ra sao, chỉ biết vấn đề khinh công này, hắn vẫn để chậm hơn u lãnh hoàng tử một nhịp…
U lãnh hoàng tử ghì chặt ta bên trong, cố dùng bóng lưng che ta khỏi tầm mắt Diệp Đông Doanh, không chắc là tên nhị hoàng tử kia có nhìn thấy?
Ta chỉ biết thấp thỏm, trong lòng rối bời…
Tên Diệp Đông Doanh kia cũng thật bám dai, không đuổi kịp nhưng vẫn muốn đuổi theo bằng được… Ôi ôi, bây giờ ta mới biết các cao thủ võ lâm thật đáng sợ…
Bỗng nhiên thấy Diệp Đông Doanh ngưng lại một chút, ánh mắt thâm trầm, hay tay nhanh chóng vận cái gì đó giống chưởng khí…
Khoảnh khắc sau đó, ta thấy oanh oanh đầu óc, trước mắt khói bụi mịt mù, tưởng như có địa chấn khủng khiếp khiến đồng loạt cây cối đổ rầm rập…
[Sau này ta mới biết, trong các hoàng tử, tên Diệp Đông Doanh hòa nhã bề ngoài thư sinh hiếu học kia lại ngầm luyện ác công phu, nội công trở nên vô cùng thâm hậu, xét ra nội công của Diệp Đông Doanh có thể đứng đầu trong các huynh đệ, so ra trong thiên hạ cũng là tuyệt thế cao nhân.
Mỗi tên hoàng tử có một thế mạnh, như Thần Hi luyện tà môn độc dược, thích chơi dị dung, hạ độc, có thể dùng y thuật nhưng không sẵn sàng cứu người.
Tên hổ báo hoàng tử chính là một con boss trâu vật, đánh mãi không chết, bởi thể lực và ngoại công của hắn vô đối, chuyên dùng đao to búa lớn, không thì cũng trường đao, trường thương, roi sắt…. Kẻ như hắn đúng là chuyên dùng cho những trận đánh giáp lá cà trên chiến trận.
Còn u lãnh hoàng tử Diệp Đông Thành chính là một cái âm hồn thực thụ, không chỉ vì hình thái y nom giống vậy, mà còn vì y có thân pháp xuất quỷ nhập ma, khinh công thượng thừa, kiếm pháp cũng cực hiếm người với tới…]
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… Cầu bồ tát, thần phật, thần linh tốt không được, ta thà cầu diêm la, ma quỷ, âm vong…Trong lúc ta tuyệt vọng muốn thở ra lắm rồi, đột nhiên xuất hiện từ đâu một bàn tay lớn của nam nhân bịt miệng ta lại.Ta mở to mắt ngạc nhiên muốn quay sang, trong khoảnh khắc quên đi cảm giác tức thở…Đúng là âm hồn xuất hiện!Y là Diệp Phương Thành!!!!!!!Xuất hiện bên ta thực sự như một cái âm hồn không trọng lượng…Sau đó khi ta còn đang thất kinh, âm hồn đã dùng tốc độ di chuyển của ánh sáng mang ta đi, ta chỉ thấy vù vù vèo vèo…Thân ảnh của y tựa như một luồng bạch quang chớp nhát xuyên đi sau lưng Diệp Đông Doanh…Dĩ nhiên Diệp Đông Doanh không phải là kẻ tầm thường, xét về thủ đoạn cơ trí hay các thứ võ công khác thì ta không rõ thứ hạng của các hoàng tử ra sao, chỉ biết vấn đề khinh công này, hắn vẫn để chậm hơn u lãnh hoàng tử một nhịp…U lãnh hoàng tử ghì chặt ta bên trong, cố dùng bóng lưng che ta khỏi tầm mắt Diệp Đông Doanh, không chắc là tên nhị hoàng tử kia có nhìn thấy?Ta chỉ biết thấp thỏm, trong lòng rối bời…Tên Diệp Đông Doanh kia cũng thật bám dai, không đuổi kịp nhưng vẫn muốn đuổi theo bằng được… Ôi ôi, bây giờ ta mới biết các cao thủ võ lâm thật đáng sợ…Bỗng nhiên thấy Diệp Đông Doanh ngưng lại một chút, ánh mắt thâm trầm, hay tay nhanh chóng vận cái gì đó giống chưởng khí…Khoảnh khắc sau đó, ta thấy oanh oanh đầu óc, trước mắt khói bụi mịt mù, tưởng như có địa chấn khủng khiếp khiến đồng loạt cây cối đổ rầm rập…[Sau này ta mới biết, trong các hoàng tử, tên Diệp Đông Doanh hòa nhã bề ngoài thư sinh hiếu học kia lại ngầm luyện ác công phu, nội công trở nên vô cùng thâm hậu, xét ra nội công của Diệp Đông Doanh có thể đứng đầu trong các huynh đệ, so ra trong thiên hạ cũng là tuyệt thế cao nhân.Mỗi tên hoàng tử có một thế mạnh, như Thần Hi luyện tà môn độc dược, thích chơi dị dung, hạ độc, có thể dùng y thuật nhưng không sẵn sàng cứu người.Tên hổ báo hoàng tử chính là một con boss trâu vật, đánh mãi không chết, bởi thể lực và ngoại công của hắn vô đối, chuyên dùng đao to búa lớn, không thì cũng trường đao, trường thương, roi sắt…. Kẻ như hắn đúng là chuyên dùng cho những trận đánh giáp lá cà trên chiến trận.Còn u lãnh hoàng tử Diệp Đông Thành chính là một cái âm hồn thực thụ, không chỉ vì hình thái y nom giống vậy, mà còn vì y có thân pháp xuất quỷ nhập ma, khinh công thượng thừa, kiếm pháp cũng cực hiếm người với tới…]