Ta đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa…

Chương 47

Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… - Bản thân nàng làm sao chỉ chớp mắt có thể biến mất khỏi ta như vậy? Là vì có cao thủ trợ giúp sao Cơ Nhi? – Hắn cười đẹp đẽ nhưng có phần âm ngoan, trong giây lát sau, đã thấy khối ngọc bội vỡ nát….Thứ ngọc bội này cũng không phải tầm thường, chính là vận công cố sức phá hủy nó, khiến cho mảnh ngọc bội ghim vào lòng bàn tay… ]…o0o…[ --- Phân cách tuyến ---][ Hoàng cung Đông Quốc.Diệp Đông Doanh sau khi trở về hoàng cung, cơn thịnh nộ đã trút hết lên người đám thuộc hạ vô dụng, khiến đám thuộc hạ chỉ còn đường dùng máu thịt bón cây rừng… hắn dĩ nhiên lại ung dung thư thái, tao nhã phi phàm.Hắn thừa nhận mình đã để lỡ nước cờ này vì ngũ đệ của hắn, hắn cũng có phần không cam tâm trong lòng…Hắn vốn cơ trí thông minh vượt bậc, võ công tổng thể xét ra cũng không kém hơn ba hoàng đệ, chỉ là trong số thuộc hạ tay chân của hắn, hiếm có kẻ xuất chúng… ngũ đệ có tả hữu song sát nổi danh ám toán một thời, bát đệ cũng có tứ tuyệt cao thủ dịch dung chưa bao giờ lộ mặt thật, tứ đệ lại nắm quyền điều động binh mã… Hắn nhất định phải tuyển được những thuộc hạ kiệt xuất khác…Tả hữu song sát xuất thân từ tổ chức sát thủ Thiết Ưng giáo, trước nay trên giang hồ chỉ có mạng lưới gián điệp Hắc Kì Môn là sánh được với Thiết Ưng giáo nếu xét đến những công phu hoạt động trong bóng tối…Còn nữa, hắn cũng phải triệu được một vài Độc sư Tây vực đối phó với bát hoàng tử, kế đến là lo triệt hạ phe cánh tứ hoàng tử, từng bước lấy binh quyền…]

- Bản thân nàng làm sao chỉ chớp mắt có thể biến mất khỏi ta như vậy? Là vì có cao thủ trợ giúp sao Cơ Nhi? – Hắn cười đẹp đẽ nhưng có phần âm ngoan, trong giây lát sau, đã thấy khối ngọc bội vỡ nát….

Thứ ngọc bội này cũng không phải tầm thường, chính là vận công cố sức phá hủy nó, khiến cho mảnh ngọc bội ghim vào lòng bàn tay… ]

…o0o…

[ --- Phân cách tuyến ---]

[ Hoàng cung Đông Quốc.

Diệp Đông Doanh sau khi trở về hoàng cung, cơn thịnh nộ đã trút hết lên người đám thuộc hạ vô dụng, khiến đám thuộc hạ chỉ còn đường dùng máu thịt bón cây rừng… hắn dĩ nhiên lại ung dung thư thái, tao nhã phi phàm.

Hắn thừa nhận mình đã để lỡ nước cờ này vì ngũ đệ của hắn, hắn cũng có phần không cam tâm trong lòng…

Hắn vốn cơ trí thông minh vượt bậc, võ công tổng thể xét ra cũng không kém hơn ba hoàng đệ, chỉ là trong số thuộc hạ tay chân của hắn, hiếm có kẻ xuất chúng… ngũ đệ có tả hữu song sát nổi danh ám toán một thời, bát đệ cũng có tứ tuyệt cao thủ dịch dung chưa bao giờ lộ mặt thật, tứ đệ lại nắm quyền điều động binh mã… Hắn nhất định phải tuyển được những thuộc hạ kiệt xuất khác…

Tả hữu song sát xuất thân từ tổ chức sát thủ Thiết Ưng giáo, trước nay trên giang hồ chỉ có mạng lưới gián điệp Hắc Kì Môn là sánh được với Thiết Ưng giáo nếu xét đến những công phu hoạt động trong bóng tối…

Còn nữa, hắn cũng phải triệu được một vài Độc sư Tây vực đối phó với bát hoàng tử, kế đến là lo triệt hạ phe cánh tứ hoàng tử, từng bước lấy binh quyền…]

Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… - Bản thân nàng làm sao chỉ chớp mắt có thể biến mất khỏi ta như vậy? Là vì có cao thủ trợ giúp sao Cơ Nhi? – Hắn cười đẹp đẽ nhưng có phần âm ngoan, trong giây lát sau, đã thấy khối ngọc bội vỡ nát….Thứ ngọc bội này cũng không phải tầm thường, chính là vận công cố sức phá hủy nó, khiến cho mảnh ngọc bội ghim vào lòng bàn tay… ]…o0o…[ --- Phân cách tuyến ---][ Hoàng cung Đông Quốc.Diệp Đông Doanh sau khi trở về hoàng cung, cơn thịnh nộ đã trút hết lên người đám thuộc hạ vô dụng, khiến đám thuộc hạ chỉ còn đường dùng máu thịt bón cây rừng… hắn dĩ nhiên lại ung dung thư thái, tao nhã phi phàm.Hắn thừa nhận mình đã để lỡ nước cờ này vì ngũ đệ của hắn, hắn cũng có phần không cam tâm trong lòng…Hắn vốn cơ trí thông minh vượt bậc, võ công tổng thể xét ra cũng không kém hơn ba hoàng đệ, chỉ là trong số thuộc hạ tay chân của hắn, hiếm có kẻ xuất chúng… ngũ đệ có tả hữu song sát nổi danh ám toán một thời, bát đệ cũng có tứ tuyệt cao thủ dịch dung chưa bao giờ lộ mặt thật, tứ đệ lại nắm quyền điều động binh mã… Hắn nhất định phải tuyển được những thuộc hạ kiệt xuất khác…Tả hữu song sát xuất thân từ tổ chức sát thủ Thiết Ưng giáo, trước nay trên giang hồ chỉ có mạng lưới gián điệp Hắc Kì Môn là sánh được với Thiết Ưng giáo nếu xét đến những công phu hoạt động trong bóng tối…Còn nữa, hắn cũng phải triệu được một vài Độc sư Tây vực đối phó với bát hoàng tử, kế đến là lo triệt hạ phe cánh tứ hoàng tử, từng bước lấy binh quyền…]

Chương 47