Ta đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa…
Chương 75
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… Là ta cố tình đấy, ngươi tức chết đi! Dâm phụ sao? Không phải ai cũng làm được dâm phụ, mà “dâm phụ” nào có mị lực như ta? Ta thừa biết hình dáng này của ta rất đẹp nha, không phải thế mà lão bảy mươi nhà ngươi mới dán mắt vào ta à?- Hừ, Yến Minh Cơ kia, ngươi đừng nghĩ mình trở về hoàng cung lần này còn có thể tiếp tục làm hoàng quý phi! – Hắn hổ báo nói, còn tỏ ra mình nguy hiểm – Ngươi đừng tưởng mình là công chúa Tùy quốc là không ai dám đụng đến ngươi, nói cho ngươi biết, Đông quốc không ngại san bằng Tùy quốc hèn mọn của các người!A, động đến cả vấn đề chính trị sắc tộc nha, giọng điệu của hắn khinh thường, giống kiểu phân biệt chủng tộc quá mức, xem ra hắn đã ghét sẵn người Tùy quốc rồi, thảo nào có ác cảm với ta.- Ta không nghĩ mình có thể làm hoàng quý phi được nữa! – Đã chơi thì chơi đến cùng, ta mờ mờ ám ám nói, còn vuốt tóc, l**m môi, hệt như một tiểu hồ ly mị hoặc – Ta vốn nghĩ mình nên trở thành phi tử của hoàng tử!Nói ra cũng không dối lương tâm, thực sự ta đã bái đường đàng hoàng với ngũ hoàng tử >” Hắn trong chớp mắt đờ đẫn, ha ha, ngươi cũng chỉ là loại phàm phu tục tử, không tránh được mị lực của giai nhân, còn tỏ ra anh hùng hảo hán làm gì, nói cho ngươi biết, là ta trêu đùa ngươi, cái loại ngươi có cho không ta cũng không báu.Rất nhanh sau hắn nổi cơn thịnh nộ, trừng trừng như muốn xé ta ra nhiều mảnh.- YÊN MINH CƠ! MUỐN CÂU DẪN TA? RỐT CUỘC NGƯƠI CÓ BAO NHIÊU LIÊM SỈ?Hớ, ta câu dẫn ngươi, ngươi tưởng ta muốn? Mặc dù câu nói vừa nãy của ta úp úp mở mở trêu tức ngươi, nhưng vạn lần ta không thèm để mắt đến ngươi ~.~Ta không ngại, vẫn vô cùng thản nhiên, còn không xấu hổ mà nói:- Liêm sỉ? Nói cho ngươi hay, ta còn không biết đến liêm sỉ là gì! Mà ta cũng không cần liêm sỉ!
Là ta cố tình đấy, ngươi tức chết đi! Dâm phụ sao? Không phải ai cũng làm được dâm phụ, mà “dâm phụ” nào có mị lực như ta? Ta thừa biết hình dáng này của ta rất đẹp nha, không phải thế mà lão bảy mươi nhà ngươi mới dán mắt vào ta à?
- Hừ, Yến Minh Cơ kia, ngươi đừng nghĩ mình trở về hoàng cung lần này còn có thể tiếp tục làm hoàng quý phi! – Hắn hổ báo nói, còn tỏ ra mình nguy hiểm – Ngươi đừng tưởng mình là công chúa Tùy quốc là không ai dám đụng đến ngươi, nói cho ngươi biết, Đông quốc không ngại san bằng Tùy quốc hèn mọn của các người!
A, động đến cả vấn đề chính trị sắc tộc nha, giọng điệu của hắn khinh thường, giống kiểu phân biệt chủng tộc quá mức, xem ra hắn đã ghét sẵn người Tùy quốc rồi, thảo nào có ác cảm với ta.
- Ta không nghĩ mình có thể làm hoàng quý phi được nữa! – Đã chơi thì chơi đến cùng, ta mờ mờ ám ám nói, còn vuốt tóc, l**m môi, hệt như một tiểu hồ ly mị hoặc – Ta vốn nghĩ mình nên trở thành phi tử của hoàng tử!
Nói ra cũng không dối lương tâm, thực sự ta đã bái đường đàng hoàng với ngũ hoàng tử >” Hắn trong chớp mắt đờ đẫn, ha ha, ngươi cũng chỉ là loại phàm phu tục tử, không tránh được mị lực của giai nhân, còn tỏ ra anh hùng hảo hán làm gì, nói cho ngươi biết, là ta trêu đùa ngươi, cái loại ngươi có cho không ta cũng không báu.
Rất nhanh sau hắn nổi cơn thịnh nộ, trừng trừng như muốn xé ta ra nhiều mảnh.
- YÊN MINH CƠ! MUỐN CÂU DẪN TA? RỐT CUỘC NGƯƠI CÓ BAO NHIÊU LIÊM SỈ?
Hớ, ta câu dẫn ngươi, ngươi tưởng ta muốn? Mặc dù câu nói vừa nãy của ta úp úp mở mở trêu tức ngươi, nhưng vạn lần ta không thèm để mắt đến ngươi ~.~
Ta không ngại, vẫn vô cùng thản nhiên, còn không xấu hổ mà nói:
- Liêm sỉ? Nói cho ngươi hay, ta còn không biết đến liêm sỉ là gì! Mà ta cũng không cần liêm sỉ!
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… Là ta cố tình đấy, ngươi tức chết đi! Dâm phụ sao? Không phải ai cũng làm được dâm phụ, mà “dâm phụ” nào có mị lực như ta? Ta thừa biết hình dáng này của ta rất đẹp nha, không phải thế mà lão bảy mươi nhà ngươi mới dán mắt vào ta à?- Hừ, Yến Minh Cơ kia, ngươi đừng nghĩ mình trở về hoàng cung lần này còn có thể tiếp tục làm hoàng quý phi! – Hắn hổ báo nói, còn tỏ ra mình nguy hiểm – Ngươi đừng tưởng mình là công chúa Tùy quốc là không ai dám đụng đến ngươi, nói cho ngươi biết, Đông quốc không ngại san bằng Tùy quốc hèn mọn của các người!A, động đến cả vấn đề chính trị sắc tộc nha, giọng điệu của hắn khinh thường, giống kiểu phân biệt chủng tộc quá mức, xem ra hắn đã ghét sẵn người Tùy quốc rồi, thảo nào có ác cảm với ta.- Ta không nghĩ mình có thể làm hoàng quý phi được nữa! – Đã chơi thì chơi đến cùng, ta mờ mờ ám ám nói, còn vuốt tóc, l**m môi, hệt như một tiểu hồ ly mị hoặc – Ta vốn nghĩ mình nên trở thành phi tử của hoàng tử!Nói ra cũng không dối lương tâm, thực sự ta đã bái đường đàng hoàng với ngũ hoàng tử >” Hắn trong chớp mắt đờ đẫn, ha ha, ngươi cũng chỉ là loại phàm phu tục tử, không tránh được mị lực của giai nhân, còn tỏ ra anh hùng hảo hán làm gì, nói cho ngươi biết, là ta trêu đùa ngươi, cái loại ngươi có cho không ta cũng không báu.Rất nhanh sau hắn nổi cơn thịnh nộ, trừng trừng như muốn xé ta ra nhiều mảnh.- YÊN MINH CƠ! MUỐN CÂU DẪN TA? RỐT CUỘC NGƯƠI CÓ BAO NHIÊU LIÊM SỈ?Hớ, ta câu dẫn ngươi, ngươi tưởng ta muốn? Mặc dù câu nói vừa nãy của ta úp úp mở mở trêu tức ngươi, nhưng vạn lần ta không thèm để mắt đến ngươi ~.~Ta không ngại, vẫn vô cùng thản nhiên, còn không xấu hổ mà nói:- Liêm sỉ? Nói cho ngươi hay, ta còn không biết đến liêm sỉ là gì! Mà ta cũng không cần liêm sỉ!