Ta đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa…
Chương 153
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… Thần Hi muốn lấy thiên hạ vì giấc mộng phục quốc, Diệp Phương Thành muốn vì thiên hạ mà trừ bỏ Diệp Đông Doanh…Diệp Khởi Minh dường như là người l* m*ng đơn thuần, nghe nói đường đi nước bước của hắn nhiều lần phải để mẫu phi can gián, chỉ dạy…Diệp Đông Doanh là kẻ có thế lực nhất hiện giờ… Nếu như ta hấp tấp khinh suất, bỏ ra ngoài tìm Diệp Phương Thành, chỉ sợ rơi vào tay hắn lần này, không còn đường sống sót. Ta cũng không muốn liên lụy đến Diệp Phương Thành, trở thành hòn đá ngáng chân y…Chỉ có thể ẩn cư nơi này cùng với Vô Nhân.Mấy ngày nữa sức khỏe khá hơn, ta muốn nhờ Vô Nhân chỉ dạy luyện khí công, luyện võ công cơ bản… Dường như tuổi tác thật của Vô Nhân không nhỏ, năm xưa trên giang hồ cũng là một nhân vật tầm cỡ………[Lẽ ra sẽ không có biến cố, nếu như ngày hôm đó tiểu đồng của Vô Nhân xuống trấn mua đồ dùng không sơ suất để lọt ra một chút sơ hở…Trước đó, Diệp Đông Doanh điên cuồng sai người đi tìm tung tích Diệp Phương Thành cùng Yến Minh Cơ, tận dụng hết tất cả mật thám Hắc Kì Môn, rốt cuộc muốn chân trời góc bể này, không để sót một ai có mối liên hệ với Diệp Phương Thành…Phi Hương là kẻ từng được huấn luyện tại Hắc Kì Môn, vốn lần trước bị thương được dưỡng mẫu của Diệp Phương Thành chữa trị, nàng ta biết tung tích của họ, cũng biết người mình yêu mến bấy lâu có người con gái khác, trong lòng không tránh khỏi ghen tị.Lần nọ Diệp Đông Doanh đơn giản nói là muốn tìm Yến Minh Cơ, nàng không nghĩ Diệp Đông Doanh lại trở tay nhẫn tâm và nguy hiểm đến mức có thể vài hiệp giao đấu, tàn sát nghĩa phụ của Diệp Phương Thành…Phi Hương vốn nghĩa Diệp Phương Thành sẽ bài bố nữ nhân kia ở chỗ nghĩa phụ nghĩa mẫu, nàng chỉ thấy nhị hoàng tử nói muốn đoạt đi Yến Minh Cơ, muốn nữ nhân kia rời xa Diệp Phương Thành, cố tình lộ ra một chút tin tức …Kết quả, Yến Minh Cơ không còn ở chỗ họ, trái lại lại hại chết nghĩa phụ cùng thuộc hạ của Diệp Phương Thành. Nàng ta ân hận, sợ rằng y biết được sẽ càng hận mình hơn, ngày ngày sinh ra ám ảnh, hành động sợ hãi như mất trí…Nhưng trong lần “thăm viếng” dưỡng phụ dưỡng mẫu của Diệp Phương Thành đó, Trác Tử Cuồng – kẻ quân sư đằng sau cho Diệp Đông Doanh lục lọi trong nhà họ, tìm được một lọ dược liệu bồi bổ “Linh Chi bách diệp” – vốn là của Vô Nhân gửi tặng dưỡng mẫu Diệp Phương Thành.Linh chi bách diệp này, thiên hạ chỉ có hai người bào chế ra, nếu không phải Trịnh Vân Linh đã chết thì chỉ có Hiên Viên Tịch – cũng là môn đồ năm xưa của độc giáo Tây Vực, sư đệ đã mất tích bấy lâu của Trác Tử Cuồng, kẻ năm xưa cũng từng ủng hộ Vân Linh diệt trừ hắn…Hiên Viên Tịch sau nhiều năm, quy ẩn làm một danh y dưới cái tên Vô Nhân, dung nhan có thể đổi khác ít nhiều, nhưng ắt cách dùng dược đặc trưng khó mà thay đổi…]
Thần Hi muốn lấy thiên hạ vì giấc mộng phục quốc, Diệp Phương Thành muốn vì thiên hạ mà trừ bỏ Diệp Đông Doanh…
Diệp Khởi Minh dường như là người l* m*ng đơn thuần, nghe nói đường đi nước bước của hắn nhiều lần phải để mẫu phi can gián, chỉ dạy…
Diệp Đông Doanh là kẻ có thế lực nhất hiện giờ… Nếu như ta hấp tấp khinh suất, bỏ ra ngoài tìm Diệp Phương Thành, chỉ sợ rơi vào tay hắn lần này, không còn đường sống sót. Ta cũng không muốn liên lụy đến Diệp Phương Thành, trở thành hòn đá ngáng chân y…
Chỉ có thể ẩn cư nơi này cùng với Vô Nhân.
Mấy ngày nữa sức khỏe khá hơn, ta muốn nhờ Vô Nhân chỉ dạy luyện khí công, luyện võ công cơ bản… Dường như tuổi tác thật của Vô Nhân không nhỏ, năm xưa trên giang hồ cũng là một nhân vật tầm cỡ…
…
…
[Lẽ ra sẽ không có biến cố, nếu như ngày hôm đó tiểu đồng của Vô Nhân xuống trấn mua đồ dùng không sơ suất để lọt ra một chút sơ hở…
Trước đó, Diệp Đông Doanh điên cuồng sai người đi tìm tung tích Diệp Phương Thành cùng Yến Minh Cơ, tận dụng hết tất cả mật thám Hắc Kì Môn, rốt cuộc muốn chân trời góc bể này, không để sót một ai có mối liên hệ với Diệp Phương Thành…
Phi Hương là kẻ từng được huấn luyện tại Hắc Kì Môn, vốn lần trước bị thương được dưỡng mẫu của Diệp Phương Thành chữa trị, nàng ta biết tung tích của họ, cũng biết người mình yêu mến bấy lâu có người con gái khác, trong lòng không tránh khỏi ghen tị.
Lần nọ Diệp Đông Doanh đơn giản nói là muốn tìm Yến Minh Cơ, nàng không nghĩ Diệp Đông Doanh lại trở tay nhẫn tâm và nguy hiểm đến mức có thể vài hiệp giao đấu, tàn sát nghĩa phụ của Diệp Phương Thành…
Phi Hương vốn nghĩa Diệp Phương Thành sẽ bài bố nữ nhân kia ở chỗ nghĩa phụ nghĩa mẫu, nàng chỉ thấy nhị hoàng tử nói muốn đoạt đi Yến Minh Cơ, muốn nữ nhân kia rời xa Diệp Phương Thành, cố tình lộ ra một chút tin tức …
Kết quả, Yến Minh Cơ không còn ở chỗ họ, trái lại lại hại chết nghĩa phụ cùng thuộc hạ của Diệp Phương Thành. Nàng ta ân hận, sợ rằng y biết được sẽ càng hận mình hơn, ngày ngày sinh ra ám ảnh, hành động sợ hãi như mất trí…
Nhưng trong lần “thăm viếng” dưỡng phụ dưỡng mẫu của Diệp Phương Thành đó, Trác Tử Cuồng – kẻ quân sư đằng sau cho Diệp Đông Doanh lục lọi trong nhà họ, tìm được một lọ dược liệu bồi bổ “Linh Chi bách diệp” – vốn là của Vô Nhân gửi tặng dưỡng mẫu Diệp Phương Thành.
Linh chi bách diệp này, thiên hạ chỉ có hai người bào chế ra, nếu không phải Trịnh Vân Linh đã chết thì chỉ có Hiên Viên Tịch – cũng là môn đồ năm xưa của độc giáo Tây Vực, sư đệ đã mất tích bấy lâu của Trác Tử Cuồng, kẻ năm xưa cũng từng ủng hộ Vân Linh diệt trừ hắn…
Hiên Viên Tịch sau nhiều năm, quy ẩn làm một danh y dưới cái tên Vô Nhân, dung nhan có thể đổi khác ít nhiều, nhưng ắt cách dùng dược đặc trưng khó mà thay đổi…]
Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai NhânTác giả: Tử Y thiếu nữTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngTa đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa… Thần Hi muốn lấy thiên hạ vì giấc mộng phục quốc, Diệp Phương Thành muốn vì thiên hạ mà trừ bỏ Diệp Đông Doanh…Diệp Khởi Minh dường như là người l* m*ng đơn thuần, nghe nói đường đi nước bước của hắn nhiều lần phải để mẫu phi can gián, chỉ dạy…Diệp Đông Doanh là kẻ có thế lực nhất hiện giờ… Nếu như ta hấp tấp khinh suất, bỏ ra ngoài tìm Diệp Phương Thành, chỉ sợ rơi vào tay hắn lần này, không còn đường sống sót. Ta cũng không muốn liên lụy đến Diệp Phương Thành, trở thành hòn đá ngáng chân y…Chỉ có thể ẩn cư nơi này cùng với Vô Nhân.Mấy ngày nữa sức khỏe khá hơn, ta muốn nhờ Vô Nhân chỉ dạy luyện khí công, luyện võ công cơ bản… Dường như tuổi tác thật của Vô Nhân không nhỏ, năm xưa trên giang hồ cũng là một nhân vật tầm cỡ………[Lẽ ra sẽ không có biến cố, nếu như ngày hôm đó tiểu đồng của Vô Nhân xuống trấn mua đồ dùng không sơ suất để lọt ra một chút sơ hở…Trước đó, Diệp Đông Doanh điên cuồng sai người đi tìm tung tích Diệp Phương Thành cùng Yến Minh Cơ, tận dụng hết tất cả mật thám Hắc Kì Môn, rốt cuộc muốn chân trời góc bể này, không để sót một ai có mối liên hệ với Diệp Phương Thành…Phi Hương là kẻ từng được huấn luyện tại Hắc Kì Môn, vốn lần trước bị thương được dưỡng mẫu của Diệp Phương Thành chữa trị, nàng ta biết tung tích của họ, cũng biết người mình yêu mến bấy lâu có người con gái khác, trong lòng không tránh khỏi ghen tị.Lần nọ Diệp Đông Doanh đơn giản nói là muốn tìm Yến Minh Cơ, nàng không nghĩ Diệp Đông Doanh lại trở tay nhẫn tâm và nguy hiểm đến mức có thể vài hiệp giao đấu, tàn sát nghĩa phụ của Diệp Phương Thành…Phi Hương vốn nghĩa Diệp Phương Thành sẽ bài bố nữ nhân kia ở chỗ nghĩa phụ nghĩa mẫu, nàng chỉ thấy nhị hoàng tử nói muốn đoạt đi Yến Minh Cơ, muốn nữ nhân kia rời xa Diệp Phương Thành, cố tình lộ ra một chút tin tức …Kết quả, Yến Minh Cơ không còn ở chỗ họ, trái lại lại hại chết nghĩa phụ cùng thuộc hạ của Diệp Phương Thành. Nàng ta ân hận, sợ rằng y biết được sẽ càng hận mình hơn, ngày ngày sinh ra ám ảnh, hành động sợ hãi như mất trí…Nhưng trong lần “thăm viếng” dưỡng phụ dưỡng mẫu của Diệp Phương Thành đó, Trác Tử Cuồng – kẻ quân sư đằng sau cho Diệp Đông Doanh lục lọi trong nhà họ, tìm được một lọ dược liệu bồi bổ “Linh Chi bách diệp” – vốn là của Vô Nhân gửi tặng dưỡng mẫu Diệp Phương Thành.Linh chi bách diệp này, thiên hạ chỉ có hai người bào chế ra, nếu không phải Trịnh Vân Linh đã chết thì chỉ có Hiên Viên Tịch – cũng là môn đồ năm xưa của độc giáo Tây Vực, sư đệ đã mất tích bấy lâu của Trác Tử Cuồng, kẻ năm xưa cũng từng ủng hộ Vân Linh diệt trừ hắn…Hiên Viên Tịch sau nhiều năm, quy ẩn làm một danh y dưới cái tên Vô Nhân, dung nhan có thể đổi khác ít nhiều, nhưng ắt cách dùng dược đặc trưng khó mà thay đổi…]