Tôi rất ngốc, thật đấy. Nhưng ai mà chưa từng qua thời tuổi trẻ chứ? Ai lúc trẻ mà chưa từng làm chuyện dại dột chứ? Tôi chẳng qua chỉ là ngốc hơn người khác một tí thôi.... Cô gái mặc áo hồng ấy nói: “Ta là hồ ly tinh, cậu muốn tin hay không.” Vừa nói vừa đung đưa cái đuôi cáo. Tôi đương nhiên là không thể tin được, tuy là thầy thường nói với chúng tôi là phải trảm yêu trừ ma, nhưng mà cái loại “yêu ma” này thông thường là chỉ bọn ác bá làm càn làm bậy, chứ không phải yêu ma quỷ quái thực sự... Nhưng mà cái đuôi cáo đang ngo ngoe kia thì là chuyện gì nhỉ? Lúc đó, tôi mới chỉ 13 tuổi, nàng xem ra là tầm 16-17 tuổi đi, tuy là nàng tự xưng mình 500 tuổi. Cô hồ ly tinh áo hồng này dùng bộ móng dính đầy mỡ … hai tay xé phanh con gà rán nhỏ, ngoạm lên trông rất mất hình tượng. Nếu nàng không có cái tướng ăn như này, tôi đây không thể không nói một câu, nàng rất ưa nhìn. Cổ tích có kể, yêu tinh bộ dạng xinh đẹp đều rất xấu xa. Nếu nàng là yêu tinh, vậy chắc chắn là một yêu tinh rất xấu.…
Chương 3
Chờ Một Nàng Hồ LyTác giả: Tùy Vũ Nhi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTôi rất ngốc, thật đấy. Nhưng ai mà chưa từng qua thời tuổi trẻ chứ? Ai lúc trẻ mà chưa từng làm chuyện dại dột chứ? Tôi chẳng qua chỉ là ngốc hơn người khác một tí thôi.... Cô gái mặc áo hồng ấy nói: “Ta là hồ ly tinh, cậu muốn tin hay không.” Vừa nói vừa đung đưa cái đuôi cáo. Tôi đương nhiên là không thể tin được, tuy là thầy thường nói với chúng tôi là phải trảm yêu trừ ma, nhưng mà cái loại “yêu ma” này thông thường là chỉ bọn ác bá làm càn làm bậy, chứ không phải yêu ma quỷ quái thực sự... Nhưng mà cái đuôi cáo đang ngo ngoe kia thì là chuyện gì nhỉ? Lúc đó, tôi mới chỉ 13 tuổi, nàng xem ra là tầm 16-17 tuổi đi, tuy là nàng tự xưng mình 500 tuổi. Cô hồ ly tinh áo hồng này dùng bộ móng dính đầy mỡ … hai tay xé phanh con gà rán nhỏ, ngoạm lên trông rất mất hình tượng. Nếu nàng không có cái tướng ăn như này, tôi đây không thể không nói một câu, nàng rất ưa nhìn. Cổ tích có kể, yêu tinh bộ dạng xinh đẹp đều rất xấu xa. Nếu nàng là yêu tinh, vậy chắc chắn là một yêu tinh rất xấu.… Nàng nói là “Cậu cương rồi.”Tôi suýt chút nữa bị hơi thở làm sặc chết, mặt nóng không phân biệt nổi đông tây nam bắc, cho nên thẹn quá hóa giận, tức giận quát một tiếng: “Tô Tú, câm miệng!”.Nàng bò khỏi người tôi, cười nói: “Đừng ngại, phản ứng bình thường, không có phản ứng mới không bình thường đấy.”Nàng còn nói: “Tôi đi tìm chút gì cho cậu ăn, cậu ngủ một giấc đi.”Nàng đi rồi, tôi nằm một mình trong động, cứ tưởng mình không thể ngủ nổi, nhưng rất nhanh đã vào mộng đẹp.Mơ thấy tôi thành thân, tân nương là Tô Tú, nàng mặc váy đỏ, như nàng hồi năm 16 tuổi ấy. Thầy và ba vị trưởng lão ở phía trên, chúng tôi từng người một kính rượu, Tô Tú chìa tay ra nói với chưởng môn: “Chưởng môn sư tôn, phải mừng hồng bao cho vãn bối chứ!”Tôi quay đầu trừng mắt liếc nàng một cái: “Tô Tú, đừng quấy rối!"Tô Tú trừng mắt liếc tôi, nói: “Về sau tiền của chàng là tiền của chúng ta, tiền của thiếp là tiền của thiếp, phải phân chia rõ ràng!”Aizz, Tô Tú à Tô Tú, thật là người thực dụng.Giấc mộng hoàng lương (1), lúc tỉnh lại, lại ngửi thấy mùi gà nướng, Tô Tú quay đầu nhìn tôi, cười nói: “Tỉnh rồi hả, bên cạnh có nước, uống đi.”Tôi uống ừng ực xong, hỏi: “Đại sư huynh, nhị sư huynh của tôi đâu?”Nàng nói: “Đánh tới không thấy bóng dáng đâu nữa rồi, yên tâm đi, không dễ chết như vậy đâu.”Tôi lại hỏi nàng: “ "Tam thanh ngộ tâm quyết" bị cướp đi rồi à?”Nàng nói: “Bị cướp đi rồi, tôi đang muốn cướp về đây! Những người đó thật kỳ quặc, ngay cả sách kê chân của ông nội tôi cũng cướp đi mất."Sau đó chúng tôi đều im lặng.Tận tới khi gà nướng chín, nàng ném cho tôi một con, tôi mới nói: “Cô thật giống hồ ly, thích ăn gà."Tô Tú cười tủm tỉm nói: “Điều này cũng bị cậu phát hiện rồi, thật ra tôi cũng thích ăn tay gấu, hổ tiên gì đó, nhưng mà mấy thứ đó ít gặp, tôi không thể quá kén chọn, chỉ có thể thấy thứ gì săn thứ đó thôi.”Hổ tiên: t*nh h**n của hổ >.
Nàng nói là “Cậu cương rồi.”
Tôi suýt chút nữa bị hơi thở làm sặc chết, mặt nóng không phân biệt nổi đông tây nam bắc, cho nên thẹn quá hóa giận, tức giận quát một tiếng: “Tô Tú, câm miệng!”.
Nàng bò khỏi người tôi, cười nói: “Đừng ngại, phản ứng bình thường, không có phản ứng mới không bình thường đấy.”
Nàng còn nói: “Tôi đi tìm chút gì cho cậu ăn, cậu ngủ một giấc đi.”
Nàng đi rồi, tôi nằm một mình trong động, cứ tưởng mình không thể ngủ nổi, nhưng rất nhanh đã vào mộng đẹp.
Mơ thấy tôi thành thân, tân nương là Tô Tú, nàng mặc váy đỏ, như nàng hồi năm 16 tuổi ấy. Thầy và ba vị trưởng lão ở phía trên, chúng tôi từng người một kính rượu, Tô Tú chìa tay ra nói với chưởng môn: “Chưởng môn sư tôn, phải mừng hồng bao cho vãn bối chứ!”
Tôi quay đầu trừng mắt liếc nàng một cái: “Tô Tú, đừng quấy rối!"
Tô Tú trừng mắt liếc tôi, nói: “Về sau tiền của chàng là tiền của chúng ta, tiền của thiếp là tiền của thiếp, phải phân chia rõ ràng!”
Aizz, Tô Tú à Tô Tú, thật là người thực dụng.
Giấc mộng hoàng lương (1), lúc tỉnh lại, lại ngửi thấy mùi gà nướng, Tô Tú quay đầu nhìn tôi, cười nói: “Tỉnh rồi hả, bên cạnh có nước, uống đi.”
Tôi uống ừng ực xong, hỏi: “Đại sư huynh, nhị sư huynh của tôi đâu?”
Nàng nói: “Đánh tới không thấy bóng dáng đâu nữa rồi, yên tâm đi, không dễ chết như vậy đâu.”
Tôi lại hỏi nàng: “ "Tam thanh ngộ tâm quyết" bị cướp đi rồi à?”
Nàng nói: “Bị cướp đi rồi, tôi đang muốn cướp về đây! Những người đó thật kỳ quặc, ngay cả sách kê chân của ông nội tôi cũng cướp đi mất."
Sau đó chúng tôi đều im lặng.
Tận tới khi gà nướng chín, nàng ném cho tôi một con, tôi mới nói: “Cô thật giống hồ ly, thích ăn gà."
Tô Tú cười tủm tỉm nói: “Điều này cũng bị cậu phát hiện rồi, thật ra tôi cũng thích ăn tay gấu, hổ tiên gì đó, nhưng mà mấy thứ đó ít gặp, tôi không thể quá kén chọn, chỉ có thể thấy thứ gì săn thứ đó thôi.”
Hổ tiên: t*nh h**n của hổ >.
Chờ Một Nàng Hồ LyTác giả: Tùy Vũ Nhi AnTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTôi rất ngốc, thật đấy. Nhưng ai mà chưa từng qua thời tuổi trẻ chứ? Ai lúc trẻ mà chưa từng làm chuyện dại dột chứ? Tôi chẳng qua chỉ là ngốc hơn người khác một tí thôi.... Cô gái mặc áo hồng ấy nói: “Ta là hồ ly tinh, cậu muốn tin hay không.” Vừa nói vừa đung đưa cái đuôi cáo. Tôi đương nhiên là không thể tin được, tuy là thầy thường nói với chúng tôi là phải trảm yêu trừ ma, nhưng mà cái loại “yêu ma” này thông thường là chỉ bọn ác bá làm càn làm bậy, chứ không phải yêu ma quỷ quái thực sự... Nhưng mà cái đuôi cáo đang ngo ngoe kia thì là chuyện gì nhỉ? Lúc đó, tôi mới chỉ 13 tuổi, nàng xem ra là tầm 16-17 tuổi đi, tuy là nàng tự xưng mình 500 tuổi. Cô hồ ly tinh áo hồng này dùng bộ móng dính đầy mỡ … hai tay xé phanh con gà rán nhỏ, ngoạm lên trông rất mất hình tượng. Nếu nàng không có cái tướng ăn như này, tôi đây không thể không nói một câu, nàng rất ưa nhìn. Cổ tích có kể, yêu tinh bộ dạng xinh đẹp đều rất xấu xa. Nếu nàng là yêu tinh, vậy chắc chắn là một yêu tinh rất xấu.… Nàng nói là “Cậu cương rồi.”Tôi suýt chút nữa bị hơi thở làm sặc chết, mặt nóng không phân biệt nổi đông tây nam bắc, cho nên thẹn quá hóa giận, tức giận quát một tiếng: “Tô Tú, câm miệng!”.Nàng bò khỏi người tôi, cười nói: “Đừng ngại, phản ứng bình thường, không có phản ứng mới không bình thường đấy.”Nàng còn nói: “Tôi đi tìm chút gì cho cậu ăn, cậu ngủ một giấc đi.”Nàng đi rồi, tôi nằm một mình trong động, cứ tưởng mình không thể ngủ nổi, nhưng rất nhanh đã vào mộng đẹp.Mơ thấy tôi thành thân, tân nương là Tô Tú, nàng mặc váy đỏ, như nàng hồi năm 16 tuổi ấy. Thầy và ba vị trưởng lão ở phía trên, chúng tôi từng người một kính rượu, Tô Tú chìa tay ra nói với chưởng môn: “Chưởng môn sư tôn, phải mừng hồng bao cho vãn bối chứ!”Tôi quay đầu trừng mắt liếc nàng một cái: “Tô Tú, đừng quấy rối!"Tô Tú trừng mắt liếc tôi, nói: “Về sau tiền của chàng là tiền của chúng ta, tiền của thiếp là tiền của thiếp, phải phân chia rõ ràng!”Aizz, Tô Tú à Tô Tú, thật là người thực dụng.Giấc mộng hoàng lương (1), lúc tỉnh lại, lại ngửi thấy mùi gà nướng, Tô Tú quay đầu nhìn tôi, cười nói: “Tỉnh rồi hả, bên cạnh có nước, uống đi.”Tôi uống ừng ực xong, hỏi: “Đại sư huynh, nhị sư huynh của tôi đâu?”Nàng nói: “Đánh tới không thấy bóng dáng đâu nữa rồi, yên tâm đi, không dễ chết như vậy đâu.”Tôi lại hỏi nàng: “ "Tam thanh ngộ tâm quyết" bị cướp đi rồi à?”Nàng nói: “Bị cướp đi rồi, tôi đang muốn cướp về đây! Những người đó thật kỳ quặc, ngay cả sách kê chân của ông nội tôi cũng cướp đi mất."Sau đó chúng tôi đều im lặng.Tận tới khi gà nướng chín, nàng ném cho tôi một con, tôi mới nói: “Cô thật giống hồ ly, thích ăn gà."Tô Tú cười tủm tỉm nói: “Điều này cũng bị cậu phát hiện rồi, thật ra tôi cũng thích ăn tay gấu, hổ tiên gì đó, nhưng mà mấy thứ đó ít gặp, tôi không thể quá kén chọn, chỉ có thể thấy thứ gì săn thứ đó thôi.”Hổ tiên: t*nh h**n của hổ >.