Đây là lần đầu tiên cô đến căn hộ của Trần Diệc Nhiên. Chạng vạng tối, trời đổ mưa phùn, Điềm Tâm đeo ba lô trên vai, sau đó cẩn thận từng chút một đẩy cổng chung cư. - Cô gái nhỏ, cháu tìm ai? Nhân viên quản lý chung cư trong sảnh lớn ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ vẻ mặt đầy do dự, mở miệng hỏi. - Chuyện này... Cháu đến đưa thuốc cảm cho anh họ ạ... Điềm Tâm do dự, sau đó trả lời với nhân viên quản lý kia. - Anh họ cháu ở tầng mấy? - Tầng 19 ạ. - À... Là em gái của anh Trần sao? Cháu đi lên đi, thang máy ở bên kia. Nhân viên quản lý chung cư chỉ cho Điềm Tâm chiếc thang máy bên phải phía sau lưng, sau đó lại cúi đầu đọc báo. - Cảm ơn. Sau khi nhỏ giọng nói cảm ơn thì Điềm Tâm bước đến thang máy trước mặt. "Ding." một tiếng, cửa thang máy mở ra, bên trong có một đôi vợ chồng cười nói vui vẻ đi ra, Điềm Tâm đợi bọn họ rời đi rồi mới bước vào thang máy. Ngón tay cô run rẩy nhấn con số 19, lại ngẩng đầu nhìn những con số nhảy liên tục, trái tim không tự chủ mà đập nhanh hơn. - Đã đến tầng 19…

Chương 47: Điềm Tâm tỏ tình (5)

Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 LầnTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhĐây là lần đầu tiên cô đến căn hộ của Trần Diệc Nhiên. Chạng vạng tối, trời đổ mưa phùn, Điềm Tâm đeo ba lô trên vai, sau đó cẩn thận từng chút một đẩy cổng chung cư. - Cô gái nhỏ, cháu tìm ai? Nhân viên quản lý chung cư trong sảnh lớn ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ vẻ mặt đầy do dự, mở miệng hỏi. - Chuyện này... Cháu đến đưa thuốc cảm cho anh họ ạ... Điềm Tâm do dự, sau đó trả lời với nhân viên quản lý kia. - Anh họ cháu ở tầng mấy? - Tầng 19 ạ. - À... Là em gái của anh Trần sao? Cháu đi lên đi, thang máy ở bên kia. Nhân viên quản lý chung cư chỉ cho Điềm Tâm chiếc thang máy bên phải phía sau lưng, sau đó lại cúi đầu đọc báo. - Cảm ơn. Sau khi nhỏ giọng nói cảm ơn thì Điềm Tâm bước đến thang máy trước mặt. "Ding." một tiếng, cửa thang máy mở ra, bên trong có một đôi vợ chồng cười nói vui vẻ đi ra, Điềm Tâm đợi bọn họ rời đi rồi mới bước vào thang máy. Ngón tay cô run rẩy nhấn con số 19, lại ngẩng đầu nhìn những con số nhảy liên tục, trái tim không tự chủ mà đập nhanh hơn. - Đã đến tầng 19… - Em …Điềm Tâm có chút quẫn bách nhìn thoáng qua Tiểu Như, sau đó dùng giọng mũi nói:- Em thật sự là em họ của anh ấy- Hả?Tiểu Như thoáng chốc ngây ngẩn cả người.- Chẳng qua là không có quan hệ máu mủ...Giọng Điềm Tâm nhỏ đến nỗi không thể nhỏ hơn, cô cũng không biết vì cái gì, không nghĩ tới bổ sung một câu như vậy.- À…Tiểu Như liếc Trần Diệc Nhiên đầy hứng thú, vẻ mặt tràn đầy quái dị, ranh mãnh nói:- Chính là không có quan hệ máu mủ nên đưa em họ đi ăn đồ ngọt ha ha ha. Hiểu, hiểu!- …Đôi mắt đen thâm sâu của Trần Diệc Nhiên như cười như không lập tức nhìn sang Điềm Tâm.Điềm Tâm có chút chột dạ cúi đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm:- Vốn là không có chút quan hệ máu mủ nào …- Phát triển tới đâu rồi?Tiểu Như chợt bừng tỉnh liếc Trần Diệc Nhiên hỏi:- Nắm thật chắc nha, cô gái nhỏ trông xinh đẹp lại nghe lời. Em muốn ăn gì? Hôm nay chị sẽ mời.- Thật sao?Điềm Tâm nghe Tiểu Như nói muốn mời khách, lập tức hai mắt sáng lên, nhìn quầy bánh ngọt hận không thể đem ra ăn hết. Thế nhưng một giây sau, cô ỉu xìu nói:- Bỏ đi, em rất tham ăn, chị làm ở đây bán bánh ngọt rất vất vả, em không thể ăn không được- Haha.Tiểu Như không nhịn được cười rộ, cô suy nghĩ một chút rồi ném ánh mắt qua Trần Diệc Nhiên, sau đó cười với Điềm Tâm:- Không sao cả, tiệm bánh ngọt này là của nhà chị, khó có thể đưa một cô gái đến thăm nên dù sao em cũng phải cho cậu ta chút mặt mũi chứ.Điềm Tâm nghi ngờ quay đầu dùng ánh mắt ý tứ hỏi Trần Diệc Nhiên. Trần Diệc Nhiên nhìn thoáng qua Tiểu Như, phát hiện cô ấy đang lén nháy mắt, vì vậy không còn cách nào khác:- Em cứ tùy tiện chọn đi, chị Tiểu Như mời khách.- Cám ơn chị Tiểu NhưVẻ mặt hạnh phúc của Điềm Tâm nhìn trong quầy các loại bánh ngọt đáng yêu, sau đó chọn một cái bánh ngọt tạo hình Hello Kitty, còn có cả bơ sữa.Tiểu Như sảng khoái gắp từ trong quầy hai cái bánh ngọt đưa cho Điềm Tâm, sau đó hỏi tiếp:- Muốn uống chút gì không?- Trà bưởi mật ongĐiềm Tâm cười hì hì đáp.- Được, chờ chị một látTiểu Như quay người sang chỗ khác, động tác nhanh nhẹn làm đồ uống cho cô. Một lát sau, Tiểu Như đặt đồ ăn lên quầy cho Điềm Tâm, sau đó quay sang hỏi Trần Diệc Nhiên:- Còn cậu? Muốn chọn gì? Cà phê?

- Em …

Điềm Tâm có chút quẫn bách nhìn thoáng qua Tiểu Như, sau đó dùng giọng mũi nói:

- Em thật sự là em họ của anh ấy

- Hả?

Tiểu Như thoáng chốc ngây ngẩn cả người.

- Chẳng qua là không có quan hệ máu mủ...

Giọng Điềm Tâm nhỏ đến nỗi không thể nhỏ hơn, cô cũng không biết vì cái gì, không nghĩ tới bổ sung một câu như vậy.

- À…

Tiểu Như liếc Trần Diệc Nhiên đầy hứng thú, vẻ mặt tràn đầy quái dị, ranh mãnh nói:

- Chính là không có quan hệ máu mủ nên đưa em họ đi ăn đồ ngọt ha ha ha. Hiểu, hiểu!

- …

Đôi mắt đen thâm sâu của Trần Diệc Nhiên như cười như không lập tức nhìn sang Điềm Tâm.

Điềm Tâm có chút chột dạ cúi đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm:

- Vốn là không có chút quan hệ máu mủ nào …

- Phát triển tới đâu rồi?

Tiểu Như chợt bừng tỉnh liếc Trần Diệc Nhiên hỏi:

- Nắm thật chắc nha, cô gái nhỏ trông xinh đẹp lại nghe lời. Em muốn ăn gì? Hôm nay chị sẽ mời.

- Thật sao?

Điềm Tâm nghe Tiểu Như nói muốn mời khách, lập tức hai mắt sáng lên, nhìn quầy bánh ngọt hận không thể đem ra ăn hết. Thế nhưng một giây sau, cô ỉu xìu nói:

- Bỏ đi, em rất tham ăn, chị làm ở đây bán bánh ngọt rất vất vả, em không thể ăn không được

- Haha.

Tiểu Như không nhịn được cười rộ, cô suy nghĩ một chút rồi ném ánh mắt qua Trần Diệc Nhiên, sau đó cười với Điềm Tâm:

- Không sao cả, tiệm bánh ngọt này là của nhà chị, khó có thể đưa một cô gái đến thăm nên dù sao em cũng phải cho cậu ta chút mặt mũi chứ.

Điềm Tâm nghi ngờ quay đầu dùng ánh mắt ý tứ hỏi Trần Diệc Nhiên. Trần Diệc Nhiên nhìn thoáng qua Tiểu Như, phát hiện cô ấy đang lén nháy mắt, vì vậy không còn cách nào khác:

- Em cứ tùy tiện chọn đi, chị Tiểu Như mời khách.

- Cám ơn chị Tiểu Như

Vẻ mặt hạnh phúc của Điềm Tâm nhìn trong quầy các loại bánh ngọt đáng yêu, sau đó chọn một cái bánh ngọt tạo hình Hello Kitty, còn có cả bơ sữa.

Tiểu Như sảng khoái gắp từ trong quầy hai cái bánh ngọt đưa cho Điềm Tâm, sau đó hỏi tiếp:

- Muốn uống chút gì không?

- Trà bưởi mật ong

Điềm Tâm cười hì hì đáp.

- Được, chờ chị một lát

Tiểu Như quay người sang chỗ khác, động tác nhanh nhẹn làm đồ uống cho cô. Một lát sau, Tiểu Như đặt đồ ăn lên quầy cho Điềm Tâm, sau đó quay sang hỏi Trần Diệc Nhiên:

- Còn cậu? Muốn chọn gì? Cà phê?

Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 LầnTác giả: Vong Ký Hô Hấp MiêuTruyện Ngôn TìnhĐây là lần đầu tiên cô đến căn hộ của Trần Diệc Nhiên. Chạng vạng tối, trời đổ mưa phùn, Điềm Tâm đeo ba lô trên vai, sau đó cẩn thận từng chút một đẩy cổng chung cư. - Cô gái nhỏ, cháu tìm ai? Nhân viên quản lý chung cư trong sảnh lớn ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ vẻ mặt đầy do dự, mở miệng hỏi. - Chuyện này... Cháu đến đưa thuốc cảm cho anh họ ạ... Điềm Tâm do dự, sau đó trả lời với nhân viên quản lý kia. - Anh họ cháu ở tầng mấy? - Tầng 19 ạ. - À... Là em gái của anh Trần sao? Cháu đi lên đi, thang máy ở bên kia. Nhân viên quản lý chung cư chỉ cho Điềm Tâm chiếc thang máy bên phải phía sau lưng, sau đó lại cúi đầu đọc báo. - Cảm ơn. Sau khi nhỏ giọng nói cảm ơn thì Điềm Tâm bước đến thang máy trước mặt. "Ding." một tiếng, cửa thang máy mở ra, bên trong có một đôi vợ chồng cười nói vui vẻ đi ra, Điềm Tâm đợi bọn họ rời đi rồi mới bước vào thang máy. Ngón tay cô run rẩy nhấn con số 19, lại ngẩng đầu nhìn những con số nhảy liên tục, trái tim không tự chủ mà đập nhanh hơn. - Đã đến tầng 19… - Em …Điềm Tâm có chút quẫn bách nhìn thoáng qua Tiểu Như, sau đó dùng giọng mũi nói:- Em thật sự là em họ của anh ấy- Hả?Tiểu Như thoáng chốc ngây ngẩn cả người.- Chẳng qua là không có quan hệ máu mủ...Giọng Điềm Tâm nhỏ đến nỗi không thể nhỏ hơn, cô cũng không biết vì cái gì, không nghĩ tới bổ sung một câu như vậy.- À…Tiểu Như liếc Trần Diệc Nhiên đầy hứng thú, vẻ mặt tràn đầy quái dị, ranh mãnh nói:- Chính là không có quan hệ máu mủ nên đưa em họ đi ăn đồ ngọt ha ha ha. Hiểu, hiểu!- …Đôi mắt đen thâm sâu của Trần Diệc Nhiên như cười như không lập tức nhìn sang Điềm Tâm.Điềm Tâm có chút chột dạ cúi đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm:- Vốn là không có chút quan hệ máu mủ nào …- Phát triển tới đâu rồi?Tiểu Như chợt bừng tỉnh liếc Trần Diệc Nhiên hỏi:- Nắm thật chắc nha, cô gái nhỏ trông xinh đẹp lại nghe lời. Em muốn ăn gì? Hôm nay chị sẽ mời.- Thật sao?Điềm Tâm nghe Tiểu Như nói muốn mời khách, lập tức hai mắt sáng lên, nhìn quầy bánh ngọt hận không thể đem ra ăn hết. Thế nhưng một giây sau, cô ỉu xìu nói:- Bỏ đi, em rất tham ăn, chị làm ở đây bán bánh ngọt rất vất vả, em không thể ăn không được- Haha.Tiểu Như không nhịn được cười rộ, cô suy nghĩ một chút rồi ném ánh mắt qua Trần Diệc Nhiên, sau đó cười với Điềm Tâm:- Không sao cả, tiệm bánh ngọt này là của nhà chị, khó có thể đưa một cô gái đến thăm nên dù sao em cũng phải cho cậu ta chút mặt mũi chứ.Điềm Tâm nghi ngờ quay đầu dùng ánh mắt ý tứ hỏi Trần Diệc Nhiên. Trần Diệc Nhiên nhìn thoáng qua Tiểu Như, phát hiện cô ấy đang lén nháy mắt, vì vậy không còn cách nào khác:- Em cứ tùy tiện chọn đi, chị Tiểu Như mời khách.- Cám ơn chị Tiểu NhưVẻ mặt hạnh phúc của Điềm Tâm nhìn trong quầy các loại bánh ngọt đáng yêu, sau đó chọn một cái bánh ngọt tạo hình Hello Kitty, còn có cả bơ sữa.Tiểu Như sảng khoái gắp từ trong quầy hai cái bánh ngọt đưa cho Điềm Tâm, sau đó hỏi tiếp:- Muốn uống chút gì không?- Trà bưởi mật ongĐiềm Tâm cười hì hì đáp.- Được, chờ chị một látTiểu Như quay người sang chỗ khác, động tác nhanh nhẹn làm đồ uống cho cô. Một lát sau, Tiểu Như đặt đồ ăn lên quầy cho Điềm Tâm, sau đó quay sang hỏi Trần Diệc Nhiên:- Còn cậu? Muốn chọn gì? Cà phê?

Chương 47: Điềm Tâm tỏ tình (5)