“Tiểu thư, người rốt cục đã tỉnh dậy, làm nô tì sợ muốn chết!” Có chút mở mắt ra, đau quá, tôi dạo mắt đánh giá chung quanh, nơi này rốt cuộc là ở đâu, chẳng lẽ là thiên đường? “Tiểu thư, người rốt cục tỉnh dậy, làm nô tì sợ muốn chết!” một cô gái mặc áo màu lam, bất quá mười sáu mười bảy tuổi vẻ mặt đầy nước mắt. “Ngươi là ai? Nơi này là chỗ nào? Đây là thiên đường sao?” Tôi cố gắng mở miệng nói. “Thiên đường? Tiểu thư, người làm sao vậy? Nô tì là Lan Nhi đây, người như thế nào không nhận ra nô tì?” “Lan Nhi? Tôi là ai?” Tôi nhớ kỹ, tôi rớt xuống từ vách núi, sau đó… “Tiểu thư, người làm sao vậy? Người là đại tiểu thư của tướng quân phủ! Nơi này đương nhiên vốn là tướng quân phủ rồi ” người tên Lan Nhi không thể tin được cầm lấy tay của tôi “Tiểu thư, ngươi đừng làm ta sợ nha!” “Đại tiểu thư?” Tôi không thể tin được, nháy mắt mấy cái.”Sao lại như vậy?” “Nghe nói ngươi đã tỉnh dậy” không đợi tôi tiếp tục hỏi, tiếng nói của một người uy nghiêm mà lạnh lùng truyền vào trong tai, tôi…
Chương 5: Giá y
Độc Sủng Băng PhiTác giả: Trữ Như Hạ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thư, người rốt cục đã tỉnh dậy, làm nô tì sợ muốn chết!” Có chút mở mắt ra, đau quá, tôi dạo mắt đánh giá chung quanh, nơi này rốt cuộc là ở đâu, chẳng lẽ là thiên đường? “Tiểu thư, người rốt cục tỉnh dậy, làm nô tì sợ muốn chết!” một cô gái mặc áo màu lam, bất quá mười sáu mười bảy tuổi vẻ mặt đầy nước mắt. “Ngươi là ai? Nơi này là chỗ nào? Đây là thiên đường sao?” Tôi cố gắng mở miệng nói. “Thiên đường? Tiểu thư, người làm sao vậy? Nô tì là Lan Nhi đây, người như thế nào không nhận ra nô tì?” “Lan Nhi? Tôi là ai?” Tôi nhớ kỹ, tôi rớt xuống từ vách núi, sau đó… “Tiểu thư, người làm sao vậy? Người là đại tiểu thư của tướng quân phủ! Nơi này đương nhiên vốn là tướng quân phủ rồi ” người tên Lan Nhi không thể tin được cầm lấy tay của tôi “Tiểu thư, ngươi đừng làm ta sợ nha!” “Đại tiểu thư?” Tôi không thể tin được, nháy mắt mấy cái.”Sao lại như vậy?” “Nghe nói ngươi đã tỉnh dậy” không đợi tôi tiếp tục hỏi, tiếng nói của một người uy nghiêm mà lạnh lùng truyền vào trong tai, tôi… “Tiểu thư, người đừng khổ sở, có lẽ xuất giá có lẽ sẽ có cuộc sống tốt hơn quá khứ” nhìn bộ giá y màu đỏ trên tay Lan nhi, tôi biết nàng đang an ủi tôi. Tôi tin chắc dù là một nha đầu cũng sẽ biết trong cung thâm sâu như biển, càng huống chi, bộ dạng của tôi bây giờ …“Lan nhi, ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta trước đó có phải hay không bởi vì phải xuất giá mới tự vận?” trong đầu tràn đầy nghi hoặc, tôi nghĩ phải tìm cách hiểu rõ toàn bộ. Lan nhi biết rõ vào cung sẽ rất thống khổ nhưng lại an ủi tôi như vậy khẳng định nhất định có nguyên nhân…“Tiểu thư quả thật bởi vì bị buộc vào cung mới tự vận, nhưng mà cuộc sống của tiểu thư ở chỗ này cũng đâu có tốt đẹp gì, nhị phu nhân còn có thể…”Đây đều là tôi nghe nói, cũng không biết có phải hay không là sự thật…Đương kim Hoàng thượng, cũng chính là Huyền Hướng Thụy mới đăng cơ không bao lâu. Giữ vững giang sơn này có công lao rất lớn của đại tướng quân cũng chính là phụ thân Lãnh Phong của tôi. Mặc dù Lãnh Phong không có biểu hiện gì mưu phản, nhưng Hoàng thượng không thể không đề phòng …Huyền Hướng Thuỵ biết Lãnh Phong yêu con gái vô cùng, không người nào có thể so sánh được. Cho nên, Hoàng thượng quyết định triệu nữ nhi của ông ta vào cung làm phi, cũng mượn cơ hội kiềm chế Lãnh Phong. Về phần đại tướng quân đối với suy tư của Hoàng thượng sao có thể không biết. Tất nhiên là không đành lòng, dù sao gần vua như gần cọp, làm sao có thể để con gái yêu của mình vào cung, nhưng nếu cự tuyệt sẽ làm Hoàng thượng nghi ngờ, không thể làm gì khác hơn là đành cam lòng đồng y…..Ý định ban đầu của Lạnh Phong vốn là cho Lãnh Vân vào cung, nhưng nhị phu nhân chết sống không đồng ý, đau khổ cầu khẩn.Tôi vốn,cho rằng trong lòng ông ta còn nghĩ đến đứa con gái này nên mới không đem nàng vào cung. Nhưng tôi đã đoán sai rồi, ông ta không bảo nàng đi bởi vì ông ta đã quên mất mình còn nữ nhi này rồi. Mặc dù ăn mặc của nàng có người chiếu cố, nhưng tất cả đều là do hạ nhân tự làm theo quy cũ, thật chất không phải do ông ta âm thầm an bài, càng huống chi, nàng trong bộ dạng này, như thế nào làm cho Hoàng thượng sủng hạnh…Nhưng vì không chịu nổi nhị phu nhân cầu khẩn. Nhờ nhị phu nhân nhắc nhở, ông ta mới nhớ tới còn có một nữ nhi như nàng, cuối cùng mới quyết định làm do nàng xuất giá, dù sao Hoàng thượng cũng không có chỉ định là người con gái nào…Thật tế, rất nhiều người cũng không biết tướng quân phủ còn có một Đại tiểu thư, Lãnh Tâm Nguyệt. Vì để làm cho mọi người không nghi kị thân phận của nàng, Lãnh Phong mở một yến tiệc lớn, chỉ vì muốn mọi người biết nàng. Ông ta không ngờ rằng, nàng nhìn thấu tất cả tình người nơi đây nên đã tự vẫn trước, may là Lan nhi trở về phòng mới cứu được mạng này…“Nhị phu nhân tuyệt đối sẽ không cho hai vị tiểu thư vào cung.Nếu như tiểu thư ngùơi không lấy chồng, tiếp tục ở lại trong phủ, nhị phu nhân khẳng định sẽ nghĩ biện pháp để đối phó của người!” vừa nói, Lan nhi vừa cuối đầu rơi lệXem ra, từ trước đến giờ hai chủ tớ nàng chịu khổ cùng ám hại khẳng định không ít …Nếu trong phủ này tôi đã không có địa vị, như vậy vào cung, có lẽ có thể đi. Nếu Hoàng thượng cũng không thích tôi, như vậy sẽ không bị sủng hạnh, như vậy sẽ không bị rơi vào cảnh hậu cung tranh đoạt. Như vậy dù không phải là kết cũc tốt nhất hay sao, cùng lắm thì ở một mình trong lãnh cung thôi. Đối với người đã quen phải sống một mình như tôi xem như cũng không có việc gì. Không ngờ tôi lại suy nghĩ quá ngây thơ …..“Lan nhi, giúp ta thử giá y đi “Lan nhi biết tôi đã đồng ý xuất giá, trên mặt lại hiện lên vẻ tươi cười, “Tiểu thư, mặc kệ người đến đâu, nô tì cũng đi theo người” vẻ mặt đầy kiên định nhìn tôi.“Được, mặc kệ ta đi tới đâu, ta đều sẽ dẫn theo Lan nhi cùng đi ” tôi vỗ vỗ vai Lan nhi “Chỉ sợ là ngươi đi theo ta phải chịu khổ rồi ““Chỉ cần đi theo tiểu thư, nô tì không sợ “Trong nháy mắt đã thay xong giá y, nhìn vào chính mình trong gương, tôi không khỏi ngây người khi mình lại có vóc người đẹp như vậy, tưởng tượng thêm vào dung mạo thật sự thì thật sự là ……..
“Tiểu thư, người đừng khổ sở, có lẽ xuất giá có lẽ sẽ có cuộc sống tốt
hơn quá khứ” nhìn bộ giá y màu đỏ trên tay Lan nhi, tôi biết nàng đang
an ủi tôi. Tôi tin chắc dù là một nha đầu cũng sẽ biết trong cung thâm
sâu như biển, càng huống chi, bộ dạng của tôi bây giờ …
“Lan nhi, ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta trước đó có phải hay không bởi vì phải xuất giá mới tự vận?” trong đầu tràn đầy
nghi hoặc, tôi nghĩ phải tìm cách hiểu rõ toàn bộ. Lan nhi biết rõ vào
cung sẽ rất thống khổ nhưng lại an ủi tôi như vậy khẳng định nhất định
có nguyên nhân…
“Tiểu thư quả thật bởi vì bị buộc vào cung mới tự vận, nhưng mà cuộc sống của tiểu thư ở chỗ này cũng đâu có tốt đẹp gì,
nhị phu nhân còn có thể…”
Đây đều là tôi nghe nói, cũng không biết có phải hay không là sự thật…
Đương kim Hoàng thượng, cũng chính là Huyền Hướng Thụy mới đăng cơ không bao
lâu. Giữ vững giang sơn này có công lao rất lớn của đại tướng quân cũng
chính là phụ thân Lãnh Phong của tôi. Mặc dù Lãnh Phong không có biểu
hiện gì mưu phản, nhưng Hoàng thượng không thể không đề phòng …
Huyền Hướng Thuỵ biết Lãnh Phong yêu con gái vô cùng, không người nào có thể
so sánh được. Cho nên, Hoàng thượng quyết định triệu nữ nhi của ông ta
vào cung làm phi, cũng mượn cơ hội kiềm chế Lãnh Phong. Về phần đại
tướng quân đối với suy tư của Hoàng thượng sao có thể không biết. Tất
nhiên là không đành lòng, dù sao gần vua như gần cọp, làm sao có thể để con gái yêu của mình vào cung, nhưng nếu cự tuyệt sẽ làm Hoàng thượng
nghi ngờ, không thể làm gì khác hơn là đành cam lòng đồng y…..
Ý định ban đầu của Lạnh Phong vốn là cho Lãnh Vân vào cung, nhưng nhị phu nhân chết sống không đồng ý, đau khổ cầu khẩn.
Tôi vốn,cho rằng trong lòng ông ta còn nghĩ đến đứa con gái này nên mới
không đem nàng vào cung. Nhưng tôi đã đoán sai rồi, ông ta không bảo
nàng đi bởi vì ông ta đã quên mất mình còn nữ nhi này rồi. Mặc dù ăn
mặc của nàng có người chiếu cố, nhưng tất cả đều là do hạ nhân tự làm
theo quy cũ, thật chất không phải do ông ta âm thầm an bài, càng huống chi, nàng trong bộ dạng này, như thế nào làm cho Hoàng thượng sủng
hạnh…
Nhưng vì không chịu nổi nhị phu nhân cầu khẩn. Nhờ nhị phu
nhân nhắc nhở, ông ta mới nhớ tới còn có một nữ nhi như nàng, cuối cùng mới quyết định làm do nàng xuất giá, dù sao Hoàng thượng cũng không có
chỉ định là người con gái nào…
Thật tế, rất nhiều người cũng
không biết tướng quân phủ còn có một Đại tiểu thư, Lãnh Tâm Nguyệt. Vì
để làm cho mọi người không nghi kị thân phận của nàng, Lãnh Phong mở một yến tiệc lớn, chỉ vì muốn mọi người biết nàng. Ông ta không ngờ rằng, nàng nhìn thấu tất cả tình người nơi đây nên đã tự vẫn trước, may là
Lan nhi trở về phòng mới cứu được mạng này…
“Nhị phu nhân tuyệt
đối sẽ không cho hai vị tiểu thư vào cung.Nếu như tiểu thư ngùơi không
lấy chồng, tiếp tục ở lại trong phủ, nhị phu nhân khẳng định sẽ nghĩ
biện pháp để đối phó của người!” vừa nói, Lan nhi vừa cuối đầu rơi lệ
Xem ra, từ trước đến giờ hai chủ tớ nàng chịu khổ cùng ám hại khẳng định không ít …
Nếu trong phủ này tôi đã không có địa vị, như vậy vào cung, có lẽ có thể
đi. Nếu Hoàng thượng cũng không thích tôi, như vậy sẽ không bị sủng
hạnh, như vậy sẽ không bị rơi vào cảnh hậu cung tranh đoạt. Như vậy dù
không phải là kết cũc tốt nhất hay sao, cùng lắm thì ở một mình trong
lãnh cung thôi. Đối với người đã quen phải sống một mình như tôi xem
như cũng không có việc gì. Không ngờ tôi lại suy nghĩ quá ngây thơ …..
“Lan nhi, giúp ta thử giá y đi “
Lan nhi biết tôi đã đồng ý xuất giá, trên mặt lại hiện lên vẻ tươi cười,
“Tiểu thư, mặc kệ người đến đâu, nô tì cũng đi theo người” vẻ mặt đầy
kiên định nhìn tôi.
“Được, mặc kệ ta đi tới đâu, ta đều sẽ dẫn
theo Lan nhi cùng đi ” tôi vỗ vỗ vai Lan nhi “Chỉ sợ là ngươi đi theo ta phải chịu khổ rồi “
“Chỉ cần đi theo tiểu thư, nô tì không sợ “
Trong nháy mắt đã thay xong giá y, nhìn vào chính mình trong gương, tôi
không khỏi ngây người khi mình lại có vóc người đẹp như vậy, tưởng
tượng thêm vào dung mạo thật sự thì thật sự là ……..
Độc Sủng Băng PhiTác giả: Trữ Như Hạ NguyệtTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Tiểu thư, người rốt cục đã tỉnh dậy, làm nô tì sợ muốn chết!” Có chút mở mắt ra, đau quá, tôi dạo mắt đánh giá chung quanh, nơi này rốt cuộc là ở đâu, chẳng lẽ là thiên đường? “Tiểu thư, người rốt cục tỉnh dậy, làm nô tì sợ muốn chết!” một cô gái mặc áo màu lam, bất quá mười sáu mười bảy tuổi vẻ mặt đầy nước mắt. “Ngươi là ai? Nơi này là chỗ nào? Đây là thiên đường sao?” Tôi cố gắng mở miệng nói. “Thiên đường? Tiểu thư, người làm sao vậy? Nô tì là Lan Nhi đây, người như thế nào không nhận ra nô tì?” “Lan Nhi? Tôi là ai?” Tôi nhớ kỹ, tôi rớt xuống từ vách núi, sau đó… “Tiểu thư, người làm sao vậy? Người là đại tiểu thư của tướng quân phủ! Nơi này đương nhiên vốn là tướng quân phủ rồi ” người tên Lan Nhi không thể tin được cầm lấy tay của tôi “Tiểu thư, ngươi đừng làm ta sợ nha!” “Đại tiểu thư?” Tôi không thể tin được, nháy mắt mấy cái.”Sao lại như vậy?” “Nghe nói ngươi đã tỉnh dậy” không đợi tôi tiếp tục hỏi, tiếng nói của một người uy nghiêm mà lạnh lùng truyền vào trong tai, tôi… “Tiểu thư, người đừng khổ sở, có lẽ xuất giá có lẽ sẽ có cuộc sống tốt hơn quá khứ” nhìn bộ giá y màu đỏ trên tay Lan nhi, tôi biết nàng đang an ủi tôi. Tôi tin chắc dù là một nha đầu cũng sẽ biết trong cung thâm sâu như biển, càng huống chi, bộ dạng của tôi bây giờ …“Lan nhi, ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta trước đó có phải hay không bởi vì phải xuất giá mới tự vận?” trong đầu tràn đầy nghi hoặc, tôi nghĩ phải tìm cách hiểu rõ toàn bộ. Lan nhi biết rõ vào cung sẽ rất thống khổ nhưng lại an ủi tôi như vậy khẳng định nhất định có nguyên nhân…“Tiểu thư quả thật bởi vì bị buộc vào cung mới tự vận, nhưng mà cuộc sống của tiểu thư ở chỗ này cũng đâu có tốt đẹp gì, nhị phu nhân còn có thể…”Đây đều là tôi nghe nói, cũng không biết có phải hay không là sự thật…Đương kim Hoàng thượng, cũng chính là Huyền Hướng Thụy mới đăng cơ không bao lâu. Giữ vững giang sơn này có công lao rất lớn của đại tướng quân cũng chính là phụ thân Lãnh Phong của tôi. Mặc dù Lãnh Phong không có biểu hiện gì mưu phản, nhưng Hoàng thượng không thể không đề phòng …Huyền Hướng Thuỵ biết Lãnh Phong yêu con gái vô cùng, không người nào có thể so sánh được. Cho nên, Hoàng thượng quyết định triệu nữ nhi của ông ta vào cung làm phi, cũng mượn cơ hội kiềm chế Lãnh Phong. Về phần đại tướng quân đối với suy tư của Hoàng thượng sao có thể không biết. Tất nhiên là không đành lòng, dù sao gần vua như gần cọp, làm sao có thể để con gái yêu của mình vào cung, nhưng nếu cự tuyệt sẽ làm Hoàng thượng nghi ngờ, không thể làm gì khác hơn là đành cam lòng đồng y…..Ý định ban đầu của Lạnh Phong vốn là cho Lãnh Vân vào cung, nhưng nhị phu nhân chết sống không đồng ý, đau khổ cầu khẩn.Tôi vốn,cho rằng trong lòng ông ta còn nghĩ đến đứa con gái này nên mới không đem nàng vào cung. Nhưng tôi đã đoán sai rồi, ông ta không bảo nàng đi bởi vì ông ta đã quên mất mình còn nữ nhi này rồi. Mặc dù ăn mặc của nàng có người chiếu cố, nhưng tất cả đều là do hạ nhân tự làm theo quy cũ, thật chất không phải do ông ta âm thầm an bài, càng huống chi, nàng trong bộ dạng này, như thế nào làm cho Hoàng thượng sủng hạnh…Nhưng vì không chịu nổi nhị phu nhân cầu khẩn. Nhờ nhị phu nhân nhắc nhở, ông ta mới nhớ tới còn có một nữ nhi như nàng, cuối cùng mới quyết định làm do nàng xuất giá, dù sao Hoàng thượng cũng không có chỉ định là người con gái nào…Thật tế, rất nhiều người cũng không biết tướng quân phủ còn có một Đại tiểu thư, Lãnh Tâm Nguyệt. Vì để làm cho mọi người không nghi kị thân phận của nàng, Lãnh Phong mở một yến tiệc lớn, chỉ vì muốn mọi người biết nàng. Ông ta không ngờ rằng, nàng nhìn thấu tất cả tình người nơi đây nên đã tự vẫn trước, may là Lan nhi trở về phòng mới cứu được mạng này…“Nhị phu nhân tuyệt đối sẽ không cho hai vị tiểu thư vào cung.Nếu như tiểu thư ngùơi không lấy chồng, tiếp tục ở lại trong phủ, nhị phu nhân khẳng định sẽ nghĩ biện pháp để đối phó của người!” vừa nói, Lan nhi vừa cuối đầu rơi lệXem ra, từ trước đến giờ hai chủ tớ nàng chịu khổ cùng ám hại khẳng định không ít …Nếu trong phủ này tôi đã không có địa vị, như vậy vào cung, có lẽ có thể đi. Nếu Hoàng thượng cũng không thích tôi, như vậy sẽ không bị sủng hạnh, như vậy sẽ không bị rơi vào cảnh hậu cung tranh đoạt. Như vậy dù không phải là kết cũc tốt nhất hay sao, cùng lắm thì ở một mình trong lãnh cung thôi. Đối với người đã quen phải sống một mình như tôi xem như cũng không có việc gì. Không ngờ tôi lại suy nghĩ quá ngây thơ …..“Lan nhi, giúp ta thử giá y đi “Lan nhi biết tôi đã đồng ý xuất giá, trên mặt lại hiện lên vẻ tươi cười, “Tiểu thư, mặc kệ người đến đâu, nô tì cũng đi theo người” vẻ mặt đầy kiên định nhìn tôi.“Được, mặc kệ ta đi tới đâu, ta đều sẽ dẫn theo Lan nhi cùng đi ” tôi vỗ vỗ vai Lan nhi “Chỉ sợ là ngươi đi theo ta phải chịu khổ rồi ““Chỉ cần đi theo tiểu thư, nô tì không sợ “Trong nháy mắt đã thay xong giá y, nhìn vào chính mình trong gương, tôi không khỏi ngây người khi mình lại có vóc người đẹp như vậy, tưởng tượng thêm vào dung mạo thật sự thì thật sự là ……..