Yêu rượu như mạng La Võng luôn có cùng một giấc mơ, trong mơ có một đoá hoa lớn màu sắc diễm lệ, hình thù kỳ quái cực kỳ tanh hôi, dùng thanh âm đầu độc phảng phất từ sâu dưới nền đất truyền tới: ngươi muốn bất cứ lúc nào cũng có thể uống rượu ngon sao? Ngươi muốn thực hiện mộng tưởng này sao? Ta có thể giúp ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng hỗ trợ một việc, một việc rất đơn giản... ... Giới thiệu nhân vật: Huyền Huyễn: thiên sư, có đôi mắt bích sắc mỹ lệ. Tính cách lãnh đạm, sở thích thu thập động vật khả ái, thích khi dễ những người vào mắt, ví dụ Tiêu Xuân Thu. Huyền Diệu Khả: em gái Huyền Huyễn, am hiểu Tây phương ma pháp, đồng nghiệp nữ, thích chụp hình mỹ nam tử. Tiêu Xuân Thu: hình cảnh tính cách xung động. Tiêu Xuân Hạ: anh Tiêu Xuân Thu, bác sĩ tâm lý. La Võng: tửu đồ yêu rượu như mạng.

Quyển 8 - Chương 52

Huyền Hệ LiệtTác giả: Huyền Tử PháchTruyện Đam Mỹ, Truyện Linh DịYêu rượu như mạng La Võng luôn có cùng một giấc mơ, trong mơ có một đoá hoa lớn màu sắc diễm lệ, hình thù kỳ quái cực kỳ tanh hôi, dùng thanh âm đầu độc phảng phất từ sâu dưới nền đất truyền tới: ngươi muốn bất cứ lúc nào cũng có thể uống rượu ngon sao? Ngươi muốn thực hiện mộng tưởng này sao? Ta có thể giúp ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng hỗ trợ một việc, một việc rất đơn giản... ... Giới thiệu nhân vật: Huyền Huyễn: thiên sư, có đôi mắt bích sắc mỹ lệ. Tính cách lãnh đạm, sở thích thu thập động vật khả ái, thích khi dễ những người vào mắt, ví dụ Tiêu Xuân Thu. Huyền Diệu Khả: em gái Huyền Huyễn, am hiểu Tây phương ma pháp, đồng nghiệp nữ, thích chụp hình mỹ nam tử. Tiêu Xuân Thu: hình cảnh tính cách xung động. Tiêu Xuân Hạ: anh Tiêu Xuân Thu, bác sĩ tâm lý. La Võng: tửu đồ yêu rượu như mạng. Nhìn từ đường hoa lệ tràn ngập hắc khí trước mắt, đoàn tàu trưởng ánh mắt lóe ra bất định.Lại là 10 năm, lần này có bao nhiêu người có thể thoát khỏi ngục giam này?Gã quay đầu nhìn thôn dân như con rối phía sau, những người này lại phải chờ ở trong bao nhiêu năm mới có thể giải thoát? Nhân khẩu của tộc bọn họ càng ngày càng ít, tiếp qua vài lần 10 năm còn có bao nhiêu người phù hợp điều kiện? Đến cuối cùng người ở trong có phải chỉ có thể vĩnh viễn bị giam cầm?Gã thở dài, mình còn có thể chống đỡ bao nhiêu lần 10 năm không tan vỡ?"Chúng định làm gì?" Nguyệt Vũ hỏi.Huyền Huyễn không dám dựa gần, chỉ có thể cùng Nguyệt Vũ nấp xa xa trong bụi cỏ.Đối nghi vấn của Nguyệt Vũ, Huyền Huyễn lắc đầu.Từ đường này có phong ấn của Minh Giới, đoàn tàu trưởng dẫn hồn phách thôn dân tới đây có mục đích gì?Huyền Huyễn suy nghĩ một chút, đối Nguyệt Vũ làm thủ thế, ý bảo tạm thời án binh bất động.Nguyệt Vũ gật đầu, biểu thị đã biết.Đoàn tàu trưởng đứng vào một phương vị, môi hé ra hợp lại, vừa niệm chú ngữ, hai tay vừa không ngừng mà làm thủ kết phức tạp.Không khí ngưng kết bỗng nhiên ba động, sát khí thoáng cái tăng vọt, ép người hầu như thở không được.Lẽ nào gã định phá kết giới của Minh Giới? Huyền Huyễn thầm nghĩ."Anh khó chịu không?" Huyền Huyễn vừa chú ý động tĩnh chỗ đoàn tàu trưởng, vừa quay đầu hỏi Nguyệt Vũ."Hoàn hảo, không phải rất khó chịu, chỉ là có chút buồn bực.""Khó chịu nhất định phải nói cho tôi, đừng cố chống." Huyền Huyễn sợ Nguyệt Vũ chịu không nổi cũng không nói cho mình.Nguyệt Vũ vỗ ngực, "Ok, biết."Theo chú ngữ của đoàn tàu trưởng, không khí ba động càng trở nên kịch liệt, hắc khí vốn dĩ tràn ngập quanh từ đường chậm rãi tụ tập ở vị trí đoàn tàu trưởng đứng, tựa hồ muốn phá tan kết giới.Huyền Huyễn không hiểu, kết giới bốn phía của từ đường không phải bình thường, trong có tứ phương thần, còn có tỏa hồn linh, kẻ làm ra kết giới mạnh như vậy nhất định là cao thủ của Minh Giới, chí ít thuộc về Thần cấp, tỷ như nói phán quan và Diêm Vương, nói cách khác, kết giới này rất khó phá, không phải Huyền Huyễn tự làm thấp mình, lấy bản lĩnh cậu, chỉ sợ cũng không thể phá nổi, biết rõ không khả năng, vì sao đoàn tàu trưởng vẫn lãng phí linh lực? Điểm này Huyền Huyễn không rõ, kẻ này không phải ngu ngốc, chẳng lẽ nói từ đường phong ấn người rất quan trọng, quan trọng đến gã liều mạng cũng phải cứu ra.Huyền Huyễn nhìn thoáng thôn dân đứng sau, trong lòng càng nghi hoặc, thôn dân này có tác dụng gì? Giết hành khách lại vì cái gì? Rất khó hiểu!Vì nghĩ không ra mục đích của đoàn tàu trưởng, Huyền Huyễn quyết định im lặng quan sát.Hắc khí càng tụ càng nhiều, dần dần hiển hiện hình người.Nguyệt Vũ trừng to mắt, nhỏ giọng hỏi: "Đó là gì? Người hay quỷ?""Quỷ, hơn nữa là ác quỷ sát nghiệt rất nặng." Huyền Huyễn nhăn mày nói, đoàn tàu trưởng chết tiệt này sẽ không định thả ác quỷ ra đi? Sát khí và mùi máu tươi trên người dày đặc như vậy, thả ra lại sẽ chết bao nhiêu người?Nhìn ác quỷ càng tụ càng nhiều, Huyền Huyễn tự hỏi có nên xuất thủ ngăn cản, lúc này, thôn dân phía sau đoàn tàu trưởng bỗng nhiên phân bốn tổ, mà ác quỷ trong kết giới cũng tự phân làm bốn.Lũ quỷ này định làm gì? Nhìn cảnh này, thân thể đứng lên của Huyền Huyễn lại ngồi xuống."Luật cũ, trước Thanh Long, cuối Huyền Vũ."Tiếng nói âm trầm của đoàn tàu trưởng truyền ra.Một tổ thôn dân phía sau gã đứng dậy, một tổ người trong kết giới cũng bước ra, Huyền Huyễn phát hiện, tổ người này nhiều hơn ba tổ khác vài người.Đoàn tàu trưởng nghiêng mình, nhường chỗ, một thôn dân phía sau tiến đến trước kết giới, bên trong cũng có ác quỷ đối diện, Huyền Huyễn chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thôn dân ngoài kết giới và ác quỷ trong kết giới dĩ nhiên đổi chỗ.Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Huyền Huyễn bỗng nhiên thoáng cái hiểu rõ.Thôn dân vì sao giết hành khách trên đoàn tàu, là vì bọn họ cần nhiễm sát khí, cần nhiễm huyết tinh, vậy mới có thể đổi ác quỷ trong kết giới ra mà không bị Minh Giới phát hiện, đoàn tàu trưởng không phải muốn phá hư kết giới, thứ nhất không có năng lực, thứ hai kết giới vỡ sẽ kinh động Diêm Vương, lúc đó bất luận quỷ gì cũng không có kết cục tốt, gã chỉ là định lấy cách ác quỷ đổi ác quỷ cứu ra ác quỷ trong từ đường, gã không cần phá hư kết giới, chỉ cần làm ra một cái khe cực nhỏ là đạt được mục đích.Trước Thanh Long, cuối Huyền Vũ, lũ quỷ này nói không chừng đều là tứ đại gia tộc!

Nhìn từ đường hoa lệ tràn ngập hắc khí trước mắt, đoàn tàu trưởng ánh mắt lóe ra bất định.

Lại là 10 năm, lần này có bao nhiêu người có thể thoát khỏi ngục giam này?

Gã quay đầu nhìn thôn dân như con rối phía sau, những người này lại phải chờ ở trong bao nhiêu năm mới có thể giải thoát? Nhân khẩu của tộc bọn họ càng ngày càng ít, tiếp qua vài lần 10 năm còn có bao nhiêu người phù hợp điều kiện? Đến cuối cùng người ở trong có phải chỉ có thể vĩnh viễn bị giam cầm?

Gã thở dài, mình còn có thể chống đỡ bao nhiêu lần 10 năm không tan vỡ?

"Chúng định làm gì?" Nguyệt Vũ hỏi.

Huyền Huyễn không dám dựa gần, chỉ có thể cùng Nguyệt Vũ nấp xa xa trong bụi cỏ.

Đối nghi vấn của Nguyệt Vũ, Huyền Huyễn lắc đầu.

Từ đường này có phong ấn của Minh Giới, đoàn tàu trưởng dẫn hồn phách thôn dân tới đây có mục đích gì?

Huyền Huyễn suy nghĩ một chút, đối Nguyệt Vũ làm thủ thế, ý bảo tạm thời án binh bất động.

Nguyệt Vũ gật đầu, biểu thị đã biết.

Đoàn tàu trưởng đứng vào một phương vị, môi hé ra hợp lại, vừa niệm chú ngữ, hai tay vừa không ngừng mà làm thủ kết phức tạp.

Không khí ngưng kết bỗng nhiên ba động, sát khí thoáng cái tăng vọt, ép người hầu như thở không được.

Lẽ nào gã định phá kết giới của Minh Giới? Huyền Huyễn thầm nghĩ.

"Anh khó chịu không?" Huyền Huyễn vừa chú ý động tĩnh chỗ đoàn tàu trưởng, vừa quay đầu hỏi Nguyệt Vũ.

"Hoàn hảo, không phải rất khó chịu, chỉ là có chút buồn bực."

"Khó chịu nhất định phải nói cho tôi, đừng cố chống." Huyền Huyễn sợ Nguyệt Vũ chịu không nổi cũng không nói cho mình.

Nguyệt Vũ vỗ ngực, "Ok, biết."

Theo chú ngữ của đoàn tàu trưởng, không khí ba động càng trở nên kịch liệt, hắc khí vốn dĩ tràn ngập quanh từ đường chậm rãi tụ tập ở vị trí đoàn tàu trưởng đứng, tựa hồ muốn phá tan kết giới.

Huyền Huyễn không hiểu, kết giới bốn phía của từ đường không phải bình thường, trong có tứ phương thần, còn có tỏa hồn linh, kẻ làm ra kết giới mạnh như vậy nhất định là cao thủ của Minh Giới, chí ít thuộc về Thần cấp, tỷ như nói phán quan và Diêm Vương, nói cách khác, kết giới này rất khó phá, không phải Huyền Huyễn tự làm thấp mình, lấy bản lĩnh cậu, chỉ sợ cũng không thể phá nổi, biết rõ không khả năng, vì sao đoàn tàu trưởng vẫn lãng phí linh lực? Điểm này Huyền Huyễn không rõ, kẻ này không phải ngu ngốc, chẳng lẽ nói từ đường phong ấn người rất quan trọng, quan trọng đến gã liều mạng cũng phải cứu ra.

Huyền Huyễn nhìn thoáng thôn dân đứng sau, trong lòng càng nghi hoặc, thôn dân này có tác dụng gì? Giết hành khách lại vì cái gì? Rất khó hiểu!

Vì nghĩ không ra mục đích của đoàn tàu trưởng, Huyền Huyễn quyết định im lặng quan sát.

Hắc khí càng tụ càng nhiều, dần dần hiển hiện hình người.

Nguyệt Vũ trừng to mắt, nhỏ giọng hỏi: "Đó là gì? Người hay quỷ?"

"Quỷ, hơn nữa là ác quỷ sát nghiệt rất nặng." Huyền Huyễn nhăn mày nói, đoàn tàu trưởng chết tiệt này sẽ không định thả ác quỷ ra đi? Sát khí và mùi máu tươi trên người dày đặc như vậy, thả ra lại sẽ chết bao nhiêu người?

Nhìn ác quỷ càng tụ càng nhiều, Huyền Huyễn tự hỏi có nên xuất thủ ngăn cản, lúc này, thôn dân phía sau đoàn tàu trưởng bỗng nhiên phân bốn tổ, mà ác quỷ trong kết giới cũng tự phân làm bốn.

Lũ quỷ này định làm gì? Nhìn cảnh này, thân thể đứng lên của Huyền Huyễn lại ngồi xuống.

"Luật cũ, trước Thanh Long, cuối Huyền Vũ."

Tiếng nói âm trầm của đoàn tàu trưởng truyền ra.

Một tổ thôn dân phía sau gã đứng dậy, một tổ người trong kết giới cũng bước ra, Huyền Huyễn phát hiện, tổ người này nhiều hơn ba tổ khác vài người.

Đoàn tàu trưởng nghiêng mình, nhường chỗ, một thôn dân phía sau tiến đến trước kết giới, bên trong cũng có ác quỷ đối diện, Huyền Huyễn chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thôn dân ngoài kết giới và ác quỷ trong kết giới dĩ nhiên đổi chỗ.

Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Huyền Huyễn bỗng nhiên thoáng cái hiểu rõ.

Thôn dân vì sao giết hành khách trên đoàn tàu, là vì bọn họ cần nhiễm sát khí, cần nhiễm huyết tinh, vậy mới có thể đổi ác quỷ trong kết giới ra mà không bị Minh Giới phát hiện, đoàn tàu trưởng không phải muốn phá hư kết giới, thứ nhất không có năng lực, thứ hai kết giới vỡ sẽ kinh động Diêm Vương, lúc đó bất luận quỷ gì cũng không có kết cục tốt, gã chỉ là định lấy cách ác quỷ đổi ác quỷ cứu ra ác quỷ trong từ đường, gã không cần phá hư kết giới, chỉ cần làm ra một cái khe cực nhỏ là đạt được mục đích.

Trước Thanh Long, cuối Huyền Vũ, lũ quỷ này nói không chừng đều là tứ đại gia tộc!

Huyền Hệ LiệtTác giả: Huyền Tử PháchTruyện Đam Mỹ, Truyện Linh DịYêu rượu như mạng La Võng luôn có cùng một giấc mơ, trong mơ có một đoá hoa lớn màu sắc diễm lệ, hình thù kỳ quái cực kỳ tanh hôi, dùng thanh âm đầu độc phảng phất từ sâu dưới nền đất truyền tới: ngươi muốn bất cứ lúc nào cũng có thể uống rượu ngon sao? Ngươi muốn thực hiện mộng tưởng này sao? Ta có thể giúp ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng hỗ trợ một việc, một việc rất đơn giản... ... Giới thiệu nhân vật: Huyền Huyễn: thiên sư, có đôi mắt bích sắc mỹ lệ. Tính cách lãnh đạm, sở thích thu thập động vật khả ái, thích khi dễ những người vào mắt, ví dụ Tiêu Xuân Thu. Huyền Diệu Khả: em gái Huyền Huyễn, am hiểu Tây phương ma pháp, đồng nghiệp nữ, thích chụp hình mỹ nam tử. Tiêu Xuân Thu: hình cảnh tính cách xung động. Tiêu Xuân Hạ: anh Tiêu Xuân Thu, bác sĩ tâm lý. La Võng: tửu đồ yêu rượu như mạng. Nhìn từ đường hoa lệ tràn ngập hắc khí trước mắt, đoàn tàu trưởng ánh mắt lóe ra bất định.Lại là 10 năm, lần này có bao nhiêu người có thể thoát khỏi ngục giam này?Gã quay đầu nhìn thôn dân như con rối phía sau, những người này lại phải chờ ở trong bao nhiêu năm mới có thể giải thoát? Nhân khẩu của tộc bọn họ càng ngày càng ít, tiếp qua vài lần 10 năm còn có bao nhiêu người phù hợp điều kiện? Đến cuối cùng người ở trong có phải chỉ có thể vĩnh viễn bị giam cầm?Gã thở dài, mình còn có thể chống đỡ bao nhiêu lần 10 năm không tan vỡ?"Chúng định làm gì?" Nguyệt Vũ hỏi.Huyền Huyễn không dám dựa gần, chỉ có thể cùng Nguyệt Vũ nấp xa xa trong bụi cỏ.Đối nghi vấn của Nguyệt Vũ, Huyền Huyễn lắc đầu.Từ đường này có phong ấn của Minh Giới, đoàn tàu trưởng dẫn hồn phách thôn dân tới đây có mục đích gì?Huyền Huyễn suy nghĩ một chút, đối Nguyệt Vũ làm thủ thế, ý bảo tạm thời án binh bất động.Nguyệt Vũ gật đầu, biểu thị đã biết.Đoàn tàu trưởng đứng vào một phương vị, môi hé ra hợp lại, vừa niệm chú ngữ, hai tay vừa không ngừng mà làm thủ kết phức tạp.Không khí ngưng kết bỗng nhiên ba động, sát khí thoáng cái tăng vọt, ép người hầu như thở không được.Lẽ nào gã định phá kết giới của Minh Giới? Huyền Huyễn thầm nghĩ."Anh khó chịu không?" Huyền Huyễn vừa chú ý động tĩnh chỗ đoàn tàu trưởng, vừa quay đầu hỏi Nguyệt Vũ."Hoàn hảo, không phải rất khó chịu, chỉ là có chút buồn bực.""Khó chịu nhất định phải nói cho tôi, đừng cố chống." Huyền Huyễn sợ Nguyệt Vũ chịu không nổi cũng không nói cho mình.Nguyệt Vũ vỗ ngực, "Ok, biết."Theo chú ngữ của đoàn tàu trưởng, không khí ba động càng trở nên kịch liệt, hắc khí vốn dĩ tràn ngập quanh từ đường chậm rãi tụ tập ở vị trí đoàn tàu trưởng đứng, tựa hồ muốn phá tan kết giới.Huyền Huyễn không hiểu, kết giới bốn phía của từ đường không phải bình thường, trong có tứ phương thần, còn có tỏa hồn linh, kẻ làm ra kết giới mạnh như vậy nhất định là cao thủ của Minh Giới, chí ít thuộc về Thần cấp, tỷ như nói phán quan và Diêm Vương, nói cách khác, kết giới này rất khó phá, không phải Huyền Huyễn tự làm thấp mình, lấy bản lĩnh cậu, chỉ sợ cũng không thể phá nổi, biết rõ không khả năng, vì sao đoàn tàu trưởng vẫn lãng phí linh lực? Điểm này Huyền Huyễn không rõ, kẻ này không phải ngu ngốc, chẳng lẽ nói từ đường phong ấn người rất quan trọng, quan trọng đến gã liều mạng cũng phải cứu ra.Huyền Huyễn nhìn thoáng thôn dân đứng sau, trong lòng càng nghi hoặc, thôn dân này có tác dụng gì? Giết hành khách lại vì cái gì? Rất khó hiểu!Vì nghĩ không ra mục đích của đoàn tàu trưởng, Huyền Huyễn quyết định im lặng quan sát.Hắc khí càng tụ càng nhiều, dần dần hiển hiện hình người.Nguyệt Vũ trừng to mắt, nhỏ giọng hỏi: "Đó là gì? Người hay quỷ?""Quỷ, hơn nữa là ác quỷ sát nghiệt rất nặng." Huyền Huyễn nhăn mày nói, đoàn tàu trưởng chết tiệt này sẽ không định thả ác quỷ ra đi? Sát khí và mùi máu tươi trên người dày đặc như vậy, thả ra lại sẽ chết bao nhiêu người?Nhìn ác quỷ càng tụ càng nhiều, Huyền Huyễn tự hỏi có nên xuất thủ ngăn cản, lúc này, thôn dân phía sau đoàn tàu trưởng bỗng nhiên phân bốn tổ, mà ác quỷ trong kết giới cũng tự phân làm bốn.Lũ quỷ này định làm gì? Nhìn cảnh này, thân thể đứng lên của Huyền Huyễn lại ngồi xuống."Luật cũ, trước Thanh Long, cuối Huyền Vũ."Tiếng nói âm trầm của đoàn tàu trưởng truyền ra.Một tổ thôn dân phía sau gã đứng dậy, một tổ người trong kết giới cũng bước ra, Huyền Huyễn phát hiện, tổ người này nhiều hơn ba tổ khác vài người.Đoàn tàu trưởng nghiêng mình, nhường chỗ, một thôn dân phía sau tiến đến trước kết giới, bên trong cũng có ác quỷ đối diện, Huyền Huyễn chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thôn dân ngoài kết giới và ác quỷ trong kết giới dĩ nhiên đổi chỗ.Trong nháy mắt điện quang hỏa thạch, Huyền Huyễn bỗng nhiên thoáng cái hiểu rõ.Thôn dân vì sao giết hành khách trên đoàn tàu, là vì bọn họ cần nhiễm sát khí, cần nhiễm huyết tinh, vậy mới có thể đổi ác quỷ trong kết giới ra mà không bị Minh Giới phát hiện, đoàn tàu trưởng không phải muốn phá hư kết giới, thứ nhất không có năng lực, thứ hai kết giới vỡ sẽ kinh động Diêm Vương, lúc đó bất luận quỷ gì cũng không có kết cục tốt, gã chỉ là định lấy cách ác quỷ đổi ác quỷ cứu ra ác quỷ trong từ đường, gã không cần phá hư kết giới, chỉ cần làm ra một cái khe cực nhỏ là đạt được mục đích.Trước Thanh Long, cuối Huyền Vũ, lũ quỷ này nói không chừng đều là tứ đại gia tộc!

Quyển 8 - Chương 52