Buổi sáng, khoảng mười một giờ, Phương Châm tắm rửa thay quần áo xong, đầu tóc còn chút ẩm ướt, ấn xuống giấy chứng nhận được phóng thích dấu vân tay của mình. Thời hạn thi hành án năm năm giờ đã hết, Phương Châm nhìn dấu vân tay trên giấy chứng nhận, nụ cười trên mặt vô cùng lạnh nhạt. Cảnh quan Tống mang cô từ nhà giam ra, lúc đi đến cửa, cô ấy nói dừng, lại hỏi: “Người trong nhà đến đón sao?” “Ừ, có lẽ là vậy.” “Sau khi rời khỏi đây sống cho tốt, hi vọng chúng ta sẽ có cơ hội gặp nhau, nhưng vĩnh viễn đừng là ở chỗ này.” Phương Châm rốt cuộc nở nụ cười chân thành, thành tâm nói: “Cám ơn cô.” Năm năm trong lao tù, người không trải qua sẽ không hiểu được mùi vị trong đó. Lúc trước, trước khi vào đây, Phương Châm cùng nghe người ta nói, trong ngục đủ loại chuyện tiêu cực, sau khi vào chân chính trải nghiệm cô mới hiểu được cảm nhận mùi vị đích thực của ngồi tù. Cảnh quan Tống ở trong tù xem như là người quen trong tù, tính tình cũng không tệ lắm, đối với cô cũng rất tốt, trừ lúc chưa…
Chương 63: Đầu mối
Tận XươngTác giả: Tô LưuTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng, khoảng mười một giờ, Phương Châm tắm rửa thay quần áo xong, đầu tóc còn chút ẩm ướt, ấn xuống giấy chứng nhận được phóng thích dấu vân tay của mình. Thời hạn thi hành án năm năm giờ đã hết, Phương Châm nhìn dấu vân tay trên giấy chứng nhận, nụ cười trên mặt vô cùng lạnh nhạt. Cảnh quan Tống mang cô từ nhà giam ra, lúc đi đến cửa, cô ấy nói dừng, lại hỏi: “Người trong nhà đến đón sao?” “Ừ, có lẽ là vậy.” “Sau khi rời khỏi đây sống cho tốt, hi vọng chúng ta sẽ có cơ hội gặp nhau, nhưng vĩnh viễn đừng là ở chỗ này.” Phương Châm rốt cuộc nở nụ cười chân thành, thành tâm nói: “Cám ơn cô.” Năm năm trong lao tù, người không trải qua sẽ không hiểu được mùi vị trong đó. Lúc trước, trước khi vào đây, Phương Châm cùng nghe người ta nói, trong ngục đủ loại chuyện tiêu cực, sau khi vào chân chính trải nghiệm cô mới hiểu được cảm nhận mùi vị đích thực của ngồi tù. Cảnh quan Tống ở trong tù xem như là người quen trong tù, tính tình cũng không tệ lắm, đối với cô cũng rất tốt, trừ lúc chưa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Biên tập: Hoa giấyĐoàn Vịnh Thi thấy vẻ mặt Nghiêm Túc như tên của anh, cũng thức thời không nói thêm gì nữa, hai người vẫn im lặng ngồi đó, chờ tin tức được đưa đến. Trong khoảng thời gian này, Viên Mộc có gọi đến mấy lần, báo cáo với Nghiêm Túc một số mục tiêu đã được phong tỏa. Tất cả những người này đều có thu mua hoặc là hạng mục xác nhập với Thâm Lam, hơn nữa, những người đại diện đều đang ở Hongkong.Ngay lập tức, Nghiêm Túc lấy những tài liệu Viên Mộc gửi qua giao cho cảnh sát. Khi anh c*́p máy, định đứng dậy đi tìm người phụ trách cao nhất trong vụ giải cứu lần này, thì người phụ trách - cảnh sát Sở đã chủ động đi về phía anh, vẻ mặt phấn chấn nói: "Trương Thiệu Quân đã bị bắt, thằng bé vẫn bình yên vô sự."Tác giả có lời muốn nói: Trịnh ca ca c*̃ng xuất hiện để đánh dấu sự tồn tại, so với nguy hiểm Trịnh ca ca gặp phải năm đó, tình hình hiện tại c*̉a lão Nghiêm và Phương Châm thật ra c*̃ng chỉ là mưa bụi thôi nha.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Biên tập: Hoa giấy
Đoàn Vịnh Thi thấy vẻ mặt Nghiêm Túc như tên của anh, cũng thức thời không nói thêm gì nữa, hai người vẫn im lặng ngồi đó, chờ tin tức được đưa đến. Trong khoảng thời gian này, Viên Mộc có gọi đến mấy lần, báo cáo với Nghiêm Túc một số mục tiêu đã được phong tỏa. Tất cả những người này đều có thu mua hoặc là hạng mục xác nhập với Thâm Lam, hơn nữa, những người đại diện đều đang ở Hongkong.
Ngay lập tức, Nghiêm Túc lấy những tài liệu Viên Mộc gửi qua giao cho cảnh sát. Khi anh c*́p máy, định đứng dậy đi tìm người phụ trách cao nhất trong vụ giải cứu lần này, thì người phụ trách - cảnh sát Sở đã chủ động đi về phía anh, vẻ mặt phấn chấn nói: "Trương Thiệu Quân đã bị bắt, thằng bé vẫn bình yên vô sự."
Tác giả có lời muốn nói: Trịnh ca ca c*̃ng xuất hiện để đánh dấu sự tồn tại, so với nguy hiểm Trịnh ca ca gặp phải năm đó, tình hình hiện tại c*̉a lão Nghiêm và Phương Châm thật ra c*̃ng chỉ là mưa bụi thôi nha.
Tận XươngTác giả: Tô LưuTruyện Ngôn TìnhBuổi sáng, khoảng mười một giờ, Phương Châm tắm rửa thay quần áo xong, đầu tóc còn chút ẩm ướt, ấn xuống giấy chứng nhận được phóng thích dấu vân tay của mình. Thời hạn thi hành án năm năm giờ đã hết, Phương Châm nhìn dấu vân tay trên giấy chứng nhận, nụ cười trên mặt vô cùng lạnh nhạt. Cảnh quan Tống mang cô từ nhà giam ra, lúc đi đến cửa, cô ấy nói dừng, lại hỏi: “Người trong nhà đến đón sao?” “Ừ, có lẽ là vậy.” “Sau khi rời khỏi đây sống cho tốt, hi vọng chúng ta sẽ có cơ hội gặp nhau, nhưng vĩnh viễn đừng là ở chỗ này.” Phương Châm rốt cuộc nở nụ cười chân thành, thành tâm nói: “Cám ơn cô.” Năm năm trong lao tù, người không trải qua sẽ không hiểu được mùi vị trong đó. Lúc trước, trước khi vào đây, Phương Châm cùng nghe người ta nói, trong ngục đủ loại chuyện tiêu cực, sau khi vào chân chính trải nghiệm cô mới hiểu được cảm nhận mùi vị đích thực của ngồi tù. Cảnh quan Tống ở trong tù xem như là người quen trong tù, tính tình cũng không tệ lắm, đối với cô cũng rất tốt, trừ lúc chưa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Biên tập: Hoa giấyĐoàn Vịnh Thi thấy vẻ mặt Nghiêm Túc như tên của anh, cũng thức thời không nói thêm gì nữa, hai người vẫn im lặng ngồi đó, chờ tin tức được đưa đến. Trong khoảng thời gian này, Viên Mộc có gọi đến mấy lần, báo cáo với Nghiêm Túc một số mục tiêu đã được phong tỏa. Tất cả những người này đều có thu mua hoặc là hạng mục xác nhập với Thâm Lam, hơn nữa, những người đại diện đều đang ở Hongkong.Ngay lập tức, Nghiêm Túc lấy những tài liệu Viên Mộc gửi qua giao cho cảnh sát. Khi anh c*́p máy, định đứng dậy đi tìm người phụ trách cao nhất trong vụ giải cứu lần này, thì người phụ trách - cảnh sát Sở đã chủ động đi về phía anh, vẻ mặt phấn chấn nói: "Trương Thiệu Quân đã bị bắt, thằng bé vẫn bình yên vô sự."Tác giả có lời muốn nói: Trịnh ca ca c*̃ng xuất hiện để đánh dấu sự tồn tại, so với nguy hiểm Trịnh ca ca gặp phải năm đó, tình hình hiện tại c*̉a lão Nghiêm và Phương Châm thật ra c*̃ng chỉ là mưa bụi thôi nha.