Một buổi sáng đẹp trời. - Oáp~! – Trên hành lang, một đứa con gái ko biết giữ ý tứ ngáp một cái rõ to - Hời, nói bao lần là ngáp phải lấy tay che miệng rồi mà sao vẫn không nghe hử? Con gái tụi mình là phải giữ ý giữ tứ. Mày thử một lần làm con gái đích thực xem nào, có chết đâu nhờ! Còn nữa, quần áo gì mà xộc xệch, nhăn nheo thế này? Mày không ủi đồ à? Còn đầu tóc này, thô và rối. Mà tại sao… – Bảo Linh (bạn thân của con vô duyên) đang thuyết giảng bài ca muôn thuở. - Thôi thôi, mày IM dùm tao cái! Sáng ra đã “SỦA” bên tai tao rồi! Bộ kiếp trước tao nợ gì mày à mà kiếp này mày như cái ĐÀI PHÁT THANH bên tai tao vậy? – Kim Dương (con vô duyên vừa nãy) chặn cái mồm hoạt động 24/23 này lại. - Mày mắng tao! Hức hức! – Màn “nước mắt cá sấu” độc nhất vô nhị của chị Bảo Linh bắt đầu. Từ trước tới nay, chưa ai thoát đc khỏi tuyệt chiêu độc nhất vô nhị này (trừ một người). - Lại cái này! Mày mỗi ngày không ch** n**c mắt tới 1 lần là mày chết à? – Kim Dương nói, vừa nói vừa nhăn mặt. Hơi xoay…
Chương 5: Chủ nhân chiếc bàn?!
Tiểu Nha Đầu! Không Xong Với Tôi Đâu!!!Tác giả: Hàn Băng*Một buổi sáng đẹp trời. - Oáp~! – Trên hành lang, một đứa con gái ko biết giữ ý tứ ngáp một cái rõ to - Hời, nói bao lần là ngáp phải lấy tay che miệng rồi mà sao vẫn không nghe hử? Con gái tụi mình là phải giữ ý giữ tứ. Mày thử một lần làm con gái đích thực xem nào, có chết đâu nhờ! Còn nữa, quần áo gì mà xộc xệch, nhăn nheo thế này? Mày không ủi đồ à? Còn đầu tóc này, thô và rối. Mà tại sao… – Bảo Linh (bạn thân của con vô duyên) đang thuyết giảng bài ca muôn thuở. - Thôi thôi, mày IM dùm tao cái! Sáng ra đã “SỦA” bên tai tao rồi! Bộ kiếp trước tao nợ gì mày à mà kiếp này mày như cái ĐÀI PHÁT THANH bên tai tao vậy? – Kim Dương (con vô duyên vừa nãy) chặn cái mồm hoạt động 24/23 này lại. - Mày mắng tao! Hức hức! – Màn “nước mắt cá sấu” độc nhất vô nhị của chị Bảo Linh bắt đầu. Từ trước tới nay, chưa ai thoát đc khỏi tuyệt chiêu độc nhất vô nhị này (trừ một người). - Lại cái này! Mày mỗi ngày không ch** n**c mắt tới 1 lần là mày chết à? – Kim Dương nói, vừa nói vừa nhăn mặt. Hơi xoay… Sáng hôm sau, K.Dương đến trường rất sớm a~~~Nó lởn vởn ở sân sau trường, nghĩ kế phá hoại thật hay. Sau một lúc nghĩ tới nghĩ lui, ko nghĩ đc gì nó đành lên lớp dòm ngó xem.Cạch.Nó mở cửa bước vào, ngồi vào chỗ ngồi của mik, nhìn xung quanh lớp. Ai da, giờ nó mới để ý nha. Bàn bên cạnh nó từ lúc vào trường và vô lớp này nó vẫn chưa thấy chủ nhân của chiếc bàn này. Kể cũng lạ, ko đi học mà vẫn chưa bị đuổi cơ. Nó nghe lỏm đc khi cô chủ nhiệm than phiền đứa ngồi bàn này.Cạch.Tiếng cửa mở cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. À, là mụ Linh nà.-Yo! Mày đến sớm phết nhở?! - K.Dương giơ tay chào.-Mày cũng đến sớm dữ. Tưởng mik đến lớp sớm nhất, ai dè, thấy cái con chết bằm ngồi tự kỉ. - Linh lườm.-Cho mày ăn thuốc đặc chế của tao giờ! - Nó hăm doạ.-À thôi, cho em rút lời nói vừa nãy ạ! - Linh chảy mồ hôi.-Tạm tha! À, cho tao hỏi! Cái đứa ngồi bàn này tao chả thấy mặt nó bao giờ cả. - Nó vừa hỏi vừa chỉ vô cái bàn cạnh nó.-À~~~
Sáng hôm sau, K.Dương đến trường rất sớm a~~~
Nó lởn vởn ở sân sau trường, nghĩ kế phá hoại thật hay. Sau một lúc nghĩ tới nghĩ lui, ko nghĩ đc gì nó đành lên lớp dòm ngó xem.
Cạch.
Nó mở cửa bước vào, ngồi vào chỗ ngồi của mik, nhìn xung quanh lớp. Ai da, giờ nó mới để ý nha. Bàn bên cạnh nó từ lúc vào trường và vô lớp này nó vẫn chưa thấy chủ nhân của chiếc bàn này. Kể cũng lạ, ko đi học mà vẫn chưa bị đuổi cơ. Nó nghe lỏm đc khi cô chủ nhiệm than phiền đứa ngồi bàn này.
Cạch.
Tiếng cửa mở cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. À, là mụ Linh nà.
-Yo! Mày đến sớm phết nhở?! - K.Dương giơ tay chào.
-Mày cũng đến sớm dữ. Tưởng mik đến lớp sớm nhất, ai dè, thấy cái con chết bằm ngồi tự kỉ. - Linh lườm.
-Cho mày ăn thuốc đặc chế của tao giờ! - Nó hăm doạ.
-À thôi, cho em rút lời nói vừa nãy ạ! - Linh chảy mồ hôi.
-Tạm tha! À, cho tao hỏi! Cái đứa ngồi bàn này tao chả thấy mặt nó bao giờ cả. - Nó vừa hỏi vừa chỉ vô cái bàn cạnh nó.
-À~~~
Tiểu Nha Đầu! Không Xong Với Tôi Đâu!!!Tác giả: Hàn Băng*Một buổi sáng đẹp trời. - Oáp~! – Trên hành lang, một đứa con gái ko biết giữ ý tứ ngáp một cái rõ to - Hời, nói bao lần là ngáp phải lấy tay che miệng rồi mà sao vẫn không nghe hử? Con gái tụi mình là phải giữ ý giữ tứ. Mày thử một lần làm con gái đích thực xem nào, có chết đâu nhờ! Còn nữa, quần áo gì mà xộc xệch, nhăn nheo thế này? Mày không ủi đồ à? Còn đầu tóc này, thô và rối. Mà tại sao… – Bảo Linh (bạn thân của con vô duyên) đang thuyết giảng bài ca muôn thuở. - Thôi thôi, mày IM dùm tao cái! Sáng ra đã “SỦA” bên tai tao rồi! Bộ kiếp trước tao nợ gì mày à mà kiếp này mày như cái ĐÀI PHÁT THANH bên tai tao vậy? – Kim Dương (con vô duyên vừa nãy) chặn cái mồm hoạt động 24/23 này lại. - Mày mắng tao! Hức hức! – Màn “nước mắt cá sấu” độc nhất vô nhị của chị Bảo Linh bắt đầu. Từ trước tới nay, chưa ai thoát đc khỏi tuyệt chiêu độc nhất vô nhị này (trừ một người). - Lại cái này! Mày mỗi ngày không ch** n**c mắt tới 1 lần là mày chết à? – Kim Dương nói, vừa nói vừa nhăn mặt. Hơi xoay… Sáng hôm sau, K.Dương đến trường rất sớm a~~~Nó lởn vởn ở sân sau trường, nghĩ kế phá hoại thật hay. Sau một lúc nghĩ tới nghĩ lui, ko nghĩ đc gì nó đành lên lớp dòm ngó xem.Cạch.Nó mở cửa bước vào, ngồi vào chỗ ngồi của mik, nhìn xung quanh lớp. Ai da, giờ nó mới để ý nha. Bàn bên cạnh nó từ lúc vào trường và vô lớp này nó vẫn chưa thấy chủ nhân của chiếc bàn này. Kể cũng lạ, ko đi học mà vẫn chưa bị đuổi cơ. Nó nghe lỏm đc khi cô chủ nhiệm than phiền đứa ngồi bàn này.Cạch.Tiếng cửa mở cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. À, là mụ Linh nà.-Yo! Mày đến sớm phết nhở?! - K.Dương giơ tay chào.-Mày cũng đến sớm dữ. Tưởng mik đến lớp sớm nhất, ai dè, thấy cái con chết bằm ngồi tự kỉ. - Linh lườm.-Cho mày ăn thuốc đặc chế của tao giờ! - Nó hăm doạ.-À thôi, cho em rút lời nói vừa nãy ạ! - Linh chảy mồ hôi.-Tạm tha! À, cho tao hỏi! Cái đứa ngồi bàn này tao chả thấy mặt nó bao giờ cả. - Nó vừa hỏi vừa chỉ vô cái bàn cạnh nó.-À~~~