Một buổi sáng đẹp trời. - Oáp~! – Trên hành lang, một đứa con gái ko biết giữ ý tứ ngáp một cái rõ to - Hời, nói bao lần là ngáp phải lấy tay che miệng rồi mà sao vẫn không nghe hử? Con gái tụi mình là phải giữ ý giữ tứ. Mày thử một lần làm con gái đích thực xem nào, có chết đâu nhờ! Còn nữa, quần áo gì mà xộc xệch, nhăn nheo thế này? Mày không ủi đồ à? Còn đầu tóc này, thô và rối. Mà tại sao… – Bảo Linh (bạn thân của con vô duyên) đang thuyết giảng bài ca muôn thuở. - Thôi thôi, mày IM dùm tao cái! Sáng ra đã “SỦA” bên tai tao rồi! Bộ kiếp trước tao nợ gì mày à mà kiếp này mày như cái ĐÀI PHÁT THANH bên tai tao vậy? – Kim Dương (con vô duyên vừa nãy) chặn cái mồm hoạt động 24/23 này lại. - Mày mắng tao! Hức hức! – Màn “nước mắt cá sấu” độc nhất vô nhị của chị Bảo Linh bắt đầu. Từ trước tới nay, chưa ai thoát đc khỏi tuyệt chiêu độc nhất vô nhị này (trừ một người). - Lại cái này! Mày mỗi ngày không ch** n**c mắt tới 1 lần là mày chết à? – Kim Dương nói, vừa nói vừa nhăn mặt. Hơi xoay…
Chương 7: Cậu bạn kì quặc và trò chơi đùa của nó!
Tiểu Nha Đầu! Không Xong Với Tôi Đâu!!!Tác giả: Hàn Băng*Một buổi sáng đẹp trời. - Oáp~! – Trên hành lang, một đứa con gái ko biết giữ ý tứ ngáp một cái rõ to - Hời, nói bao lần là ngáp phải lấy tay che miệng rồi mà sao vẫn không nghe hử? Con gái tụi mình là phải giữ ý giữ tứ. Mày thử một lần làm con gái đích thực xem nào, có chết đâu nhờ! Còn nữa, quần áo gì mà xộc xệch, nhăn nheo thế này? Mày không ủi đồ à? Còn đầu tóc này, thô và rối. Mà tại sao… – Bảo Linh (bạn thân của con vô duyên) đang thuyết giảng bài ca muôn thuở. - Thôi thôi, mày IM dùm tao cái! Sáng ra đã “SỦA” bên tai tao rồi! Bộ kiếp trước tao nợ gì mày à mà kiếp này mày như cái ĐÀI PHÁT THANH bên tai tao vậy? – Kim Dương (con vô duyên vừa nãy) chặn cái mồm hoạt động 24/23 này lại. - Mày mắng tao! Hức hức! – Màn “nước mắt cá sấu” độc nhất vô nhị của chị Bảo Linh bắt đầu. Từ trước tới nay, chưa ai thoát đc khỏi tuyệt chiêu độc nhất vô nhị này (trừ một người). - Lại cái này! Mày mỗi ngày không ch** n**c mắt tới 1 lần là mày chết à? – Kim Dương nói, vừa nói vừa nhăn mặt. Hơi xoay… -Sao cậu ko đi học, đi học thì mới biết có gì vui chứ! - Nó nhìn bộ quần áo cậu ta mặc một cách chán nản.-Tại... tôi ko thể đi học - Hắn ngao ngán nhìn nó.-Ơ, vậy cậu là h/s mà ngay ngày đầu đi học đã đánh nhau á? - Nó ngạc nhiên, mới vài phút trc nhắc đến hắn thì giờ hắn đã hiển linh ngay tức mắt nó, linh thật.-À,... ừ-Trông cậu ko giống một tên mà hay đánh nhau cho lắm. - Nó nhìn một lượt ng hắn rồi đứng dậy - Mà tớ có việc chút, đi trc nha! - Nó mới đi đc 3 bước chân thì phía sau, hắn bỗng lên tiếng.-Cậu tên gì? Tớ là Khánh - Hắn nhìn nó hỏi.-Tớ là Kim Dương, cứ gọi là Dương đc rồi! - Nó nói rồi lại chuẩn bị đi tiếp nhưng cái mồm của hắn vẫn hoạt động-Tụi mình là bạn nhé! - Hắn có vẻ khá là khó khăn khi nói câu đó.-Thì tụi mình vốn là bạn cùng lớp mà! Tớ với cậu ngồi cạnh nhau đấy - Nó nói cho hắn biết rồi tiếp tục bước đi. Hắn thì ngồi đấy mãi, miệng vẽ nụ cười rõ tươi.Sau khi dán xong mấy tờ còn thừa lên cây, nó cũng tranh thủ làm vài trò cho vui.Trống kêu, đến giờ vào lớp.Mọi ng trong lớp ngạc nhiên khi nó chịu xuất hiện ở trong lớp những 3 tiết lận. Tất cả h/s trong lớp và cô giáo đều nghĩ:"lại chơi trò gì ở lớp mình nữa rồi. Mong ko phải một quả bom thêm mấy thứ "đồ" của nó." nghĩ đến cả lớp đã nổi da gà.Mấy hôm trc, nó "tặng" cho cái lớp này một quả bom to hơn đầu. Hôm đấy mọi người còn tưởng nó sửa đc cái tật chơi dại của nó rồi chứ.Nhưng đâu biết rằng, có 1 quả bom đc treo lủng lẳng trên trần nhà trong khi mọi người đang học.Bùm!!!!!!!Tổng hợp các thứ có trong quả bom thần thánh nào:Sơn, keo, lông gà, chất hoá học, tiết canh, cà chua, mắm, tiêu, muối, cái đánh bóng giày, kim tuyến, mực.Mọi ng nhìn chằm chằm nó. Nó chỉ cười hì hì rồi nhanh chóng tẩu thoát.
-Sao cậu ko đi học, đi học thì mới biết có gì vui chứ! - Nó nhìn bộ quần áo cậu ta mặc một cách chán nản.
-Tại... tôi ko thể đi học - Hắn ngao ngán nhìn nó.
-Ơ, vậy cậu là h/s mà ngay ngày đầu đi học đã đánh nhau á? - Nó ngạc nhiên, mới vài phút trc nhắc đến hắn thì giờ hắn đã hiển linh ngay tức mắt nó, linh thật.
-À,... ừ
-Trông cậu ko giống một tên mà hay đánh nhau cho lắm. - Nó nhìn một lượt ng hắn rồi đứng dậy - Mà tớ có việc chút, đi trc nha! - Nó mới đi đc 3 bước chân thì phía sau, hắn bỗng lên tiếng.
-Cậu tên gì? Tớ là Khánh - Hắn nhìn nó hỏi.
-Tớ là Kim Dương, cứ gọi là Dương đc rồi! - Nó nói rồi lại chuẩn bị đi tiếp nhưng cái mồm của hắn vẫn hoạt động
-Tụi mình là bạn nhé! - Hắn có vẻ khá là khó khăn khi nói câu đó.
-Thì tụi mình vốn là bạn cùng lớp mà! Tớ với cậu ngồi cạnh nhau đấy - Nó nói cho hắn biết rồi tiếp tục bước đi. Hắn thì ngồi đấy mãi, miệng vẽ nụ cười rõ tươi.
Sau khi dán xong mấy tờ còn thừa lên cây, nó cũng tranh thủ làm vài trò cho vui.
Trống kêu, đến giờ vào lớp.
Mọi ng trong lớp ngạc nhiên khi nó chịu xuất hiện ở trong lớp những 3 tiết lận. Tất cả h/s trong lớp và cô giáo đều nghĩ:"lại chơi trò gì ở lớp mình nữa rồi. Mong ko phải một quả bom thêm mấy thứ "đồ" của nó." nghĩ đến cả lớp đã nổi da gà.
Mấy hôm trc, nó "tặng" cho cái lớp này một quả bom to hơn đầu. Hôm đấy mọi người còn tưởng nó sửa đc cái tật chơi dại của nó rồi chứ.
Nhưng đâu biết rằng, có 1 quả bom đc treo lủng lẳng trên trần nhà trong khi mọi người đang học.
Bùm!!!!!!!
Tổng hợp các thứ có trong quả bom thần thánh nào:
Sơn, keo, lông gà, chất hoá học, tiết canh, cà chua, mắm, tiêu, muối, cái đánh bóng giày, kim tuyến, mực.
Mọi ng nhìn chằm chằm nó. Nó chỉ cười hì hì rồi nhanh chóng tẩu thoát.
Tiểu Nha Đầu! Không Xong Với Tôi Đâu!!!Tác giả: Hàn Băng*Một buổi sáng đẹp trời. - Oáp~! – Trên hành lang, một đứa con gái ko biết giữ ý tứ ngáp một cái rõ to - Hời, nói bao lần là ngáp phải lấy tay che miệng rồi mà sao vẫn không nghe hử? Con gái tụi mình là phải giữ ý giữ tứ. Mày thử một lần làm con gái đích thực xem nào, có chết đâu nhờ! Còn nữa, quần áo gì mà xộc xệch, nhăn nheo thế này? Mày không ủi đồ à? Còn đầu tóc này, thô và rối. Mà tại sao… – Bảo Linh (bạn thân của con vô duyên) đang thuyết giảng bài ca muôn thuở. - Thôi thôi, mày IM dùm tao cái! Sáng ra đã “SỦA” bên tai tao rồi! Bộ kiếp trước tao nợ gì mày à mà kiếp này mày như cái ĐÀI PHÁT THANH bên tai tao vậy? – Kim Dương (con vô duyên vừa nãy) chặn cái mồm hoạt động 24/23 này lại. - Mày mắng tao! Hức hức! – Màn “nước mắt cá sấu” độc nhất vô nhị của chị Bảo Linh bắt đầu. Từ trước tới nay, chưa ai thoát đc khỏi tuyệt chiêu độc nhất vô nhị này (trừ một người). - Lại cái này! Mày mỗi ngày không ch** n**c mắt tới 1 lần là mày chết à? – Kim Dương nói, vừa nói vừa nhăn mặt. Hơi xoay… -Sao cậu ko đi học, đi học thì mới biết có gì vui chứ! - Nó nhìn bộ quần áo cậu ta mặc một cách chán nản.-Tại... tôi ko thể đi học - Hắn ngao ngán nhìn nó.-Ơ, vậy cậu là h/s mà ngay ngày đầu đi học đã đánh nhau á? - Nó ngạc nhiên, mới vài phút trc nhắc đến hắn thì giờ hắn đã hiển linh ngay tức mắt nó, linh thật.-À,... ừ-Trông cậu ko giống một tên mà hay đánh nhau cho lắm. - Nó nhìn một lượt ng hắn rồi đứng dậy - Mà tớ có việc chút, đi trc nha! - Nó mới đi đc 3 bước chân thì phía sau, hắn bỗng lên tiếng.-Cậu tên gì? Tớ là Khánh - Hắn nhìn nó hỏi.-Tớ là Kim Dương, cứ gọi là Dương đc rồi! - Nó nói rồi lại chuẩn bị đi tiếp nhưng cái mồm của hắn vẫn hoạt động-Tụi mình là bạn nhé! - Hắn có vẻ khá là khó khăn khi nói câu đó.-Thì tụi mình vốn là bạn cùng lớp mà! Tớ với cậu ngồi cạnh nhau đấy - Nó nói cho hắn biết rồi tiếp tục bước đi. Hắn thì ngồi đấy mãi, miệng vẽ nụ cười rõ tươi.Sau khi dán xong mấy tờ còn thừa lên cây, nó cũng tranh thủ làm vài trò cho vui.Trống kêu, đến giờ vào lớp.Mọi ng trong lớp ngạc nhiên khi nó chịu xuất hiện ở trong lớp những 3 tiết lận. Tất cả h/s trong lớp và cô giáo đều nghĩ:"lại chơi trò gì ở lớp mình nữa rồi. Mong ko phải một quả bom thêm mấy thứ "đồ" của nó." nghĩ đến cả lớp đã nổi da gà.Mấy hôm trc, nó "tặng" cho cái lớp này một quả bom to hơn đầu. Hôm đấy mọi người còn tưởng nó sửa đc cái tật chơi dại của nó rồi chứ.Nhưng đâu biết rằng, có 1 quả bom đc treo lủng lẳng trên trần nhà trong khi mọi người đang học.Bùm!!!!!!!Tổng hợp các thứ có trong quả bom thần thánh nào:Sơn, keo, lông gà, chất hoá học, tiết canh, cà chua, mắm, tiêu, muối, cái đánh bóng giày, kim tuyến, mực.Mọi ng nhìn chằm chằm nó. Nó chỉ cười hì hì rồi nhanh chóng tẩu thoát.