Một ngày X tháng X nào đó, Tô Bạch đang nằm trên giường, buồn chán muốn chết. Lăn qua lộn lại trên giường mà không ngủ được, cả đầu đều ngập “Truyện Chân Huyên”. Thở dài, đứng dậy, mở máy tính ra, lướt web, đăng nhập vào một tài khoản trên một tiểu thuyết trên internet, nghĩ nghĩ nên xem một chút để giải trí. Đúng lúc này, một bài viết tên là “Xuyên qua tôi là tiểu mỹ nhân tuyệt sắc” lọt vào trong mắt cô. Nhìn thời gian ‘lên sàn’, 2005. ---- truyện xuyên qua cách đây một tháng. Tô Bạch xì mũi coi thường. Cô chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với kiểu văn phong của Mã Lệ. Nhưng cô vẫn cực kỳ vui vẻ nhấp vào bài viết đó, ---- bởi vì lúc này chính cô cũng muốn Thiên Lôi giáng xuống cái đầu hỗn loạn của mình. Một mạch đến ba giờ sáng, cô ngẩng đầu nhìn lên màn hình máy tính, khóe miệng mang theo tia cười thỏa mãn. Bài viết này thật không làm cô thất vọng. Tổng kết một chữ, Lôi; tổng kết hai chữ, Thiên Lôi, tổng kết bốn chữ chính là ‘Thiên Lôi cuồn cuộn’! Lại nói đến lời dạo đầu, vì cứu vớt…

Chương 4: Tạm biệt Cẩu Đản

Đánh Ngã Nữ Chính, Cự Tuyệt Làm Vật Hy SinhTác giả: Khí Khanh Mộc tiểu JJTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột ngày X tháng X nào đó, Tô Bạch đang nằm trên giường, buồn chán muốn chết. Lăn qua lộn lại trên giường mà không ngủ được, cả đầu đều ngập “Truyện Chân Huyên”. Thở dài, đứng dậy, mở máy tính ra, lướt web, đăng nhập vào một tài khoản trên một tiểu thuyết trên internet, nghĩ nghĩ nên xem một chút để giải trí. Đúng lúc này, một bài viết tên là “Xuyên qua tôi là tiểu mỹ nhân tuyệt sắc” lọt vào trong mắt cô. Nhìn thời gian ‘lên sàn’, 2005. ---- truyện xuyên qua cách đây một tháng. Tô Bạch xì mũi coi thường. Cô chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với kiểu văn phong của Mã Lệ. Nhưng cô vẫn cực kỳ vui vẻ nhấp vào bài viết đó, ---- bởi vì lúc này chính cô cũng muốn Thiên Lôi giáng xuống cái đầu hỗn loạn của mình. Một mạch đến ba giờ sáng, cô ngẩng đầu nhìn lên màn hình máy tính, khóe miệng mang theo tia cười thỏa mãn. Bài viết này thật không làm cô thất vọng. Tổng kết một chữ, Lôi; tổng kết hai chữ, Thiên Lôi, tổng kết bốn chữ chính là ‘Thiên Lôi cuồn cuộn’! Lại nói đến lời dạo đầu, vì cứu vớt… Hôm sau Tô Bạch oanh oanh liệt liệt bắt đầu sửa đổi và chỉnh đốn lại toàn bộ bang Long Hổ.Nàng và Miêu Miêu ngồi ở vị trí cao ở sảnh đường, vung tay, hai mắt uy nghiêm chậm rãi quét qua những người đứng dưới, lạnh lùng nói: “Qua một buổi tối suy nghĩ cẩn thận về tương lai sau này của bang Long Hổ chúng ta, bổn bang chủ quyết định áp dụng hàng loạt sửa đổi.”Nháy mắt phía dưới phát ra hàng loạt tiếng bàn luận nho nhỏ.“Sửa đổi? Chẳng lẽ không cho bọn ta cướp bóc nữa sao?”“Theo ta thấy chúng ta về quê trồng rau cũng không tệ đâu.”….Nàng hắng giọng, cau mày: “Bình tĩnh, bình tĩnh!”Phía dưới vẫn tiếp tục bàn luận.“Trồng rau? Ta thấy ngươi có ba bà vợ, trồng trọt không bằng nuôi heo đi!”“Được, nuôi heo, ngày nào cũng có thịt ăn! Làm sao ta không nghĩ đến chứ!”……..“Con mẹ nó tất cả đều im lặng cho ta!!” Một tiếng gầm gừ, đại sảnh đường nháy mắt yên tĩnh trở lại, Tô Bạch tức giận nhìn bọn họ, lúc này mới tiếp tục nói: “Đầu tiên, vì sự phát triển hài hòa của xã hội, bang Long Hổ chúng ta tất nhiên không thể dựa vào cướp bóc mà sống. Cho nên con đường tương lai mà đông đảo huynh đệ trong bang có thể đi thế nào chúng ta có thể bàn ngay trong ngày hôm nay; thứ hai, những thứ cướp được trong nhiều năm qua rốt cuộc nên để đâu, là chôn ở dưới hay đặt ở trong nhà cho an toàn? Đây cũng là một vấn đề đáng để suy nghĩ!”“Chôn ở dưới đất, mỗi tháng có thể đào lên đếm một lần, còn có thể rèn luyện thân thể!”“Ta cảm thấy vẫn nên đặt ở trong nhà thì tốt hơn! Chôn dưới đất nói chính xác còn không biết lúc nào bị người ta đào đi!”…………“Mặt khác, cái tên bang Long Hổ quá mức thô bạo, không phù hợp với tính cách và phong cách thanh tân thoát tục của ta. Cho nên từ hôm nay trở đi, đổi tên thành ‘Mời lại đến’!”“Mời lại đến?” mọi người đều sững sờ.“Đúng! Không sai! Chính là ‘mời lại đến’! Bởi vì lúc bổn bang chủ cả đêm lăn lộn không ngủ, khổ sở suy nghĩ cho tương lai phát triển của bang thì đột nhiên có một ý tưởng lóe lên trong đầu, từ từ tiến triển từ trong suy nghĩ rồi dẫn đến tim, không dứt ra được! Các huynh đề, đây là thời khắc chuyển sang một trang lịch sử mới cho tương lai bang Long Hổ chúng ta, là cơ hội lớn cho chúng ta từ bỏ gian tà, là thời khắc bắt đầu kế hoạch ‘Ngày mai nằm trong tay ta’ một cách hoàn mỹ! Tiệm bánh bao ‘Mời lại đến’ rất đáng giá!”“……..” Sảnh đường một mảnh yên tĩnh. >.

Hôm sau Tô Bạch oanh oanh liệt liệt bắt đầu sửa đổi và chỉnh đốn lại toàn bộ bang Long Hổ.

Nàng và Miêu Miêu ngồi ở vị trí cao ở sảnh đường, vung tay, hai mắt uy nghiêm chậm rãi quét qua những người đứng dưới, lạnh lùng nói: “Qua một buổi tối suy nghĩ cẩn thận về tương lai sau này của bang Long Hổ chúng ta, bổn bang chủ quyết định áp dụng hàng loạt sửa đổi.”

Nháy mắt phía dưới phát ra hàng loạt tiếng bàn luận nho nhỏ.

“Sửa đổi? Chẳng lẽ không cho bọn ta cướp bóc nữa sao?”

“Theo ta thấy chúng ta về quê trồng rau cũng không tệ đâu.”

….

Nàng hắng giọng, cau mày: “Bình tĩnh, bình tĩnh!”

Phía dưới vẫn tiếp tục bàn luận.

“Trồng rau? Ta thấy ngươi có ba bà vợ, trồng trọt không bằng nuôi heo đi!”

“Được, nuôi heo, ngày nào cũng có thịt ăn! Làm sao ta không nghĩ đến chứ!”

……..

“Con mẹ nó tất cả đều im lặng cho ta!!” Một tiếng gầm gừ, đại sảnh đường nháy mắt yên tĩnh trở lại, Tô Bạch tức giận nhìn bọn họ, lúc này mới tiếp tục nói: “Đầu tiên, vì sự phát triển hài hòa của xã hội, bang Long Hổ chúng ta tất nhiên không thể dựa vào cướp bóc mà sống. Cho nên con đường tương lai mà đông đảo huynh đệ trong bang có thể đi thế nào chúng ta có thể bàn ngay trong ngày hôm nay; thứ hai, những thứ cướp được trong nhiều năm qua rốt cuộc nên để đâu, là chôn ở dưới hay đặt ở trong nhà cho an toàn? Đây cũng là một vấn đề đáng để suy nghĩ!”

“Chôn ở dưới đất, mỗi tháng có thể đào lên đếm một lần, còn có thể rèn luyện thân thể!”

“Ta cảm thấy vẫn nên đặt ở trong nhà thì tốt hơn! Chôn dưới đất nói chính xác còn không biết lúc nào bị người ta đào đi!”

…………

“Mặt khác, cái tên bang Long Hổ quá mức thô bạo, không phù hợp với tính cách và phong cách thanh tân thoát tục của ta. Cho nên từ hôm nay trở đi, đổi tên thành ‘Mời lại đến’!”

“Mời lại đến?” mọi người đều sững sờ.

“Đúng! Không sai! Chính là ‘mời lại đến’! Bởi vì lúc bổn bang chủ cả đêm lăn lộn không ngủ, khổ sở suy nghĩ cho tương lai phát triển của bang thì đột nhiên có một ý tưởng lóe lên trong đầu, từ từ tiến triển từ trong suy nghĩ rồi dẫn đến tim, không dứt ra được! Các huynh đề, đây là thời khắc chuyển sang một trang lịch sử mới cho tương lai bang Long Hổ chúng ta, là cơ hội lớn cho chúng ta từ bỏ gian tà, là thời khắc bắt đầu kế hoạch ‘Ngày mai nằm trong tay ta’ một cách hoàn mỹ! Tiệm bánh bao ‘Mời lại đến’ rất đáng giá!”

“……..” Sảnh đường một mảnh yên tĩnh. >.

Đánh Ngã Nữ Chính, Cự Tuyệt Làm Vật Hy SinhTác giả: Khí Khanh Mộc tiểu JJTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột ngày X tháng X nào đó, Tô Bạch đang nằm trên giường, buồn chán muốn chết. Lăn qua lộn lại trên giường mà không ngủ được, cả đầu đều ngập “Truyện Chân Huyên”. Thở dài, đứng dậy, mở máy tính ra, lướt web, đăng nhập vào một tài khoản trên một tiểu thuyết trên internet, nghĩ nghĩ nên xem một chút để giải trí. Đúng lúc này, một bài viết tên là “Xuyên qua tôi là tiểu mỹ nhân tuyệt sắc” lọt vào trong mắt cô. Nhìn thời gian ‘lên sàn’, 2005. ---- truyện xuyên qua cách đây một tháng. Tô Bạch xì mũi coi thường. Cô chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với kiểu văn phong của Mã Lệ. Nhưng cô vẫn cực kỳ vui vẻ nhấp vào bài viết đó, ---- bởi vì lúc này chính cô cũng muốn Thiên Lôi giáng xuống cái đầu hỗn loạn của mình. Một mạch đến ba giờ sáng, cô ngẩng đầu nhìn lên màn hình máy tính, khóe miệng mang theo tia cười thỏa mãn. Bài viết này thật không làm cô thất vọng. Tổng kết một chữ, Lôi; tổng kết hai chữ, Thiên Lôi, tổng kết bốn chữ chính là ‘Thiên Lôi cuồn cuộn’! Lại nói đến lời dạo đầu, vì cứu vớt… Hôm sau Tô Bạch oanh oanh liệt liệt bắt đầu sửa đổi và chỉnh đốn lại toàn bộ bang Long Hổ.Nàng và Miêu Miêu ngồi ở vị trí cao ở sảnh đường, vung tay, hai mắt uy nghiêm chậm rãi quét qua những người đứng dưới, lạnh lùng nói: “Qua một buổi tối suy nghĩ cẩn thận về tương lai sau này của bang Long Hổ chúng ta, bổn bang chủ quyết định áp dụng hàng loạt sửa đổi.”Nháy mắt phía dưới phát ra hàng loạt tiếng bàn luận nho nhỏ.“Sửa đổi? Chẳng lẽ không cho bọn ta cướp bóc nữa sao?”“Theo ta thấy chúng ta về quê trồng rau cũng không tệ đâu.”….Nàng hắng giọng, cau mày: “Bình tĩnh, bình tĩnh!”Phía dưới vẫn tiếp tục bàn luận.“Trồng rau? Ta thấy ngươi có ba bà vợ, trồng trọt không bằng nuôi heo đi!”“Được, nuôi heo, ngày nào cũng có thịt ăn! Làm sao ta không nghĩ đến chứ!”……..“Con mẹ nó tất cả đều im lặng cho ta!!” Một tiếng gầm gừ, đại sảnh đường nháy mắt yên tĩnh trở lại, Tô Bạch tức giận nhìn bọn họ, lúc này mới tiếp tục nói: “Đầu tiên, vì sự phát triển hài hòa của xã hội, bang Long Hổ chúng ta tất nhiên không thể dựa vào cướp bóc mà sống. Cho nên con đường tương lai mà đông đảo huynh đệ trong bang có thể đi thế nào chúng ta có thể bàn ngay trong ngày hôm nay; thứ hai, những thứ cướp được trong nhiều năm qua rốt cuộc nên để đâu, là chôn ở dưới hay đặt ở trong nhà cho an toàn? Đây cũng là một vấn đề đáng để suy nghĩ!”“Chôn ở dưới đất, mỗi tháng có thể đào lên đếm một lần, còn có thể rèn luyện thân thể!”“Ta cảm thấy vẫn nên đặt ở trong nhà thì tốt hơn! Chôn dưới đất nói chính xác còn không biết lúc nào bị người ta đào đi!”…………“Mặt khác, cái tên bang Long Hổ quá mức thô bạo, không phù hợp với tính cách và phong cách thanh tân thoát tục của ta. Cho nên từ hôm nay trở đi, đổi tên thành ‘Mời lại đến’!”“Mời lại đến?” mọi người đều sững sờ.“Đúng! Không sai! Chính là ‘mời lại đến’! Bởi vì lúc bổn bang chủ cả đêm lăn lộn không ngủ, khổ sở suy nghĩ cho tương lai phát triển của bang thì đột nhiên có một ý tưởng lóe lên trong đầu, từ từ tiến triển từ trong suy nghĩ rồi dẫn đến tim, không dứt ra được! Các huynh đề, đây là thời khắc chuyển sang một trang lịch sử mới cho tương lai bang Long Hổ chúng ta, là cơ hội lớn cho chúng ta từ bỏ gian tà, là thời khắc bắt đầu kế hoạch ‘Ngày mai nằm trong tay ta’ một cách hoàn mỹ! Tiệm bánh bao ‘Mời lại đến’ rất đáng giá!”“……..” Sảnh đường một mảnh yên tĩnh. >.

Chương 4: Tạm biệt Cẩu Đản