Tác giả:

Đó là một nam nhân khá cao lớn. Khi y vừa bước vào khách đ**m liền khiến cho người ta có cảm giác áp bức khá mãnh liệt. Nếu so với người bình thường thì y thân cao trên tám thước; khuôn mặt ngăn nắp; ngũ quan không được coi là tuấn soái của y như đang chịu đựng điều gì đó. Đôi mắt của y tuy không lớn nhưng khi nhìn thoáng qua lại khiến người ta như chìm vào trong. Cái mũi y thực cử ưng câu, hơi có chút hương vị người Tây Vực; màu da thiên hắc như đồng; bên trái gương mặt có năm vết sẹo dữ tợn như dã thú khiến người ta có chút không dám nhìn thẳng. Toàn thân y bị áo choàng đen che kín; tuy bờ vai rộng, dáng người cao lớn nhưng bước đi của y trầm ổn mà không nặng nề, vừa nhìn liền biết rõ cao thủ. Nam nhân như vậy chắc là một đấng anh hùng! (nguyên văn là ‘thiết tranh tranh đích hán tử’, chắc cũng đại loại như vậy) Có điều tuy bây giờ trời đã sang thu, nhưng với thời tiết nóng bức này thì vẫn chưa đến cần mặc áo choàng dày như vậy. Hay vị đại hán này không phải người thường? Tiểu nhị…

Chương 12

Tiên Hoa Thiên Yếu Sáp Ngưu PhẩnTác giả: Thu Chí ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện NgượcĐó là một nam nhân khá cao lớn. Khi y vừa bước vào khách đ**m liền khiến cho người ta có cảm giác áp bức khá mãnh liệt. Nếu so với người bình thường thì y thân cao trên tám thước; khuôn mặt ngăn nắp; ngũ quan không được coi là tuấn soái của y như đang chịu đựng điều gì đó. Đôi mắt của y tuy không lớn nhưng khi nhìn thoáng qua lại khiến người ta như chìm vào trong. Cái mũi y thực cử ưng câu, hơi có chút hương vị người Tây Vực; màu da thiên hắc như đồng; bên trái gương mặt có năm vết sẹo dữ tợn như dã thú khiến người ta có chút không dám nhìn thẳng. Toàn thân y bị áo choàng đen che kín; tuy bờ vai rộng, dáng người cao lớn nhưng bước đi của y trầm ổn mà không nặng nề, vừa nhìn liền biết rõ cao thủ. Nam nhân như vậy chắc là một đấng anh hùng! (nguyên văn là ‘thiết tranh tranh đích hán tử’, chắc cũng đại loại như vậy) Có điều tuy bây giờ trời đã sang thu, nhưng với thời tiết nóng bức này thì vẫn chưa đến cần mặc áo choàng dày như vậy. Hay vị đại hán này không phải người thường? Tiểu nhị… “Ngươi có thể tự mình bôi thuốc được chắc? Hiếm có lắm mới có lần ta mới phục vụ người khác đấy. Ngươi thật lề mề, xoay người sang chỗ khác.”Vân Mị dứt khoát không để ý đến phản kháng của Triệu Đại Ngưu, tay áo vung lên, thân thể của y lập tức trở nên cứng ngắc không thể nhúc nhích.Vân Mị giúp Triệu Đại Ngưu xoay người lại, y không thể cử động, chỉ có thể vô lực mà mặc hắn tùy ý quét thuốc lên ngón tay rồi chậm rãi đưa vào cái nơi khiến người ta phát thẹn kia.“Đau!”Chỉ mới một đầu ngón tay đã khiến y đau đến hít hơi.“…Sẽ xong nhanh thôi…”Vẻ mặt thống khổ của Triệu Đại Ngưu như một kích đánh vào lòng Vân Mị. Hắn khó khăn bắt đầu ảo não về hành động thô lỗ của mình lúc trước…. Nhưng hắn thật không thể tưởng tượng được huyệt động dị thường nhỏ hẹp đó lại có thể cất chứa cực đại của mình. Trong nháy mắt, Vân Mị cảm thấy bắt đầu nóng lên.     Chỉ có điều, Triệu Đại Ngưu nhất định không thể chịu đựng được thêm lần nào nữa.Lần đầu tiên, hắn có cảm giác muốn chiếu cố đến người khác như vậy. Hắn cố nén d*c v*ng của mình, giúp y bôi thuốc.Triệu Đại Ngưu cảm giác được ngón tay mảnh khảnh thon dài của Vân Mị mang theo xúc cảm thanh lương* tiến vào trong cơ thể, kỳ dị vuốt lên nội bích nóng cháy bên trong y.*mát lạnh, mát rượi“A…… Ân……”t*** h***t cứng nhắc dưới tác dụng của ngón tay mang theo hơi lạnh của thuốc mỡ dần dần trở nên mềm mại hơn. Ngay khi ngón tay chạm đến một điểm, một cảm giác khác lạ cư nhiên dâng lên, thân thể y run rẩy như bị tiếp xúc với điện (thời đó cũng có điện ah?), v*t n*m t*nh phía trước không tự giác mà cương lên.Phát giác được mình cư nhiên lại cương, Triệu Đại Ngưu xấu hổ không biết phải làm thế nào, cả khuôn mặt đỏ rực như trái cà chua.Chú ý đến biến hóa của thân thể Triệu Đại Ngưu, Vân Mị cũng có hơi giật mình. Lúc nãy Triệu Đại Ngưu một chút d*c v*ng đều không có, tại sao bây giờ lại có phản ứng? Chẳng lẽ v*t n*m t*nh của mình không có mị lực như ngón tay sao? ( =]]) Vân Mị cảm thấy thật sự buồn bực, thầm thở dài trong lòng. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy mình làm người có chút thất bại.Nhìn toàn bộ thân thể của Triệu Đại Ngưu bởi phản ứng sinh lý mà ửng hồng, không biết vì d*c v*ng hay là vị thẹn thùng, bất tri bất giác, trong lòng Vân Mị tràn ngập yêu thương cùng vui sướng. Hắn không chút do dự dẩy nhanh tốc độ ngón tay, tay kia chạm vào v*t n*m t*nh của Triệu Đại Ngưu chủ động âu yếm y.“Dừng…. dừng tay…. Ô….”Triệu Đại Ngưu càng thêm thẹn thùng. Lý trí của y muốn Vân Mị dừng lại, nhưng thân thể lại muốn càng nhiều, y vô thức đem toàn bộ thân thể lay động.“Thật là một con trâu không thành thật!”Vân Mị chần chờ một chút, phát hiện thân thể của Triệu Đại Ngưu vốn không hề mong muốn hắn dừng tay, bất mãn nói thầm, động tác trên tay càng tăng thêm.“A……. A a…….”Vốn muốn nói ra lời cự tuyệt, nhưng không ngờ khi thanh âm đến bên khóe miệng lại biến thành tiếng r*n r* ph*ng đ*ng. Chưa từng trải qua chuyện này, Triệu Đại Ngưu thật sự ngượng đến mức chỉ muốn chui đầu vào gối, nhưng thân thể đáng giận này cư nhiên không biết liêm sỉ liên tục vặn vẹo, mà cái nơi không sạch sẽ kia lại gắt gao cắn chặt lấy ngón tay của Vân Mị.“A……” Cảm giác được số lượng ngón tay trong cơ thể lại tăng thêm một cái, Triệu Đại Ngưu có chút khó chịu, thân thể vặn vẹo càng nhiều.“Đừng cử động!” Vân Mị cố nén d*c v*ng nói. Ở phương diện h**n **, hắn cũng chỉ là người mới, làm sao có thể kháng cự được dụ hoặc mãnh liệt như vậy. Lúc này đã là nhẫn nại cực hạn đối với hắn, chỉ sợ thêm một chút nữa thôi, hắn sẽ không khống chế được mà một lần nữa âu yếm y.       Nghe được giọng điệu thập phần thống khổ của Vân Mị, Triệu Đại Ngưu có hơi kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn, chỉ thấy vẻ mặt hắn dường như cố nén phiền táo* lại. Vân Mị rầu rĩ nói:“Nếu ngươi nhất định muốn ta, ta từ chối thì có hơi bất kính……”*cáu kỉnh, buồn bực, bực bội, sốt ruột, khó chịuTriệu Đại Ngưu bị hắn đe dọa lập tức sợ đến mức không dám nhúc nhích. Nhưng ngón tay trong cơ thể y vẫn tiếp tục trừu sáp, y lại nhịn không được đong đưa cái mông.“Lấy….. lấy ngón tay của ngươi ra……”“Triệu Đại Ngưu, cái miệng khẩu thị tâm phi của ngươi cũng phải có mức độ thôi!”Y thật sự xem hắn dương héo chắc? (=]]) Cố nén d*c v*ng để làm cho y thích, y lại còn cố ra vẻ khước từ, thật sự là rất khó chịu! Hắn oán hận lại tăng thêm lực đạo trên tay, tiền hậu hai phía k*ch th*ch Triệu Đại Ngưu.“A…. A…….” t*** h***t bị trừu sáp mãnh liệt, nam tính lại bị đùa bỡn, Triệu Đại Ngưu không kiềm được phát ra dâm khiếu, thân thể không tự chủ mà yêu cầu càng nhiều, t*** h***t phát ra âm thanh dâm mỹ, cắn chặt ngón tay của Vân Mị.“A…….” Khi Vân Mị hạ một lực đạo xuống, Triệu Đại Ngưu lập tức theo đường vòng cung b*n r* một dòng dịch trắng bạc. Vân Mị thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng rút ngón tay ra rồi lập tức chạy trối chết thoát ra ngoài.Triệu Đại Ngưu vừa tiết dục xong, bi ai ghé vào trên giường. Đối với y, so với việc bị nam nhân c**ng b** thì việc bị nam nhân đùa bỡn đến b*n t*nh khiến hắn cảm thấy càng bị sỉ nhục hơn. Nói vậy, nếu Vân Mị nhìn thấy bộ dạng d*m đ*ng của mình, trong lòng hắn nhất định cực kỳ đắc ý…..Chìm sâu vào trong bi hận của mình, Triệu Đại Ngưu hoàn toàn không chú ý đến Vân Mị vừa hừng hực cấp tốc chạy đi dội nước lã…

“Ngươi có thể tự mình bôi thuốc được chắc? Hiếm có lắm mới có lần ta mới phục vụ người khác đấy. Ngươi thật lề mề, xoay người sang chỗ khác.”

Vân Mị dứt khoát không để ý đến phản kháng của Triệu Đại Ngưu, tay áo vung lên, thân thể của y lập tức trở nên cứng ngắc không thể nhúc nhích.

Vân Mị giúp Triệu Đại Ngưu xoay người lại, y không thể cử động, chỉ có thể vô lực mà mặc hắn tùy ý quét thuốc lên ngón tay rồi chậm rãi đưa vào cái nơi khiến người ta phát thẹn kia.

“Đau!”

Chỉ mới một đầu ngón tay đã khiến y đau đến hít hơi.

“…Sẽ xong nhanh thôi…”

Vẻ mặt thống khổ của Triệu Đại Ngưu như một kích đánh vào lòng Vân Mị. Hắn khó khăn bắt đầu ảo não về hành động thô lỗ của mình lúc trước…. Nhưng hắn thật không thể tưởng tượng được huyệt động dị thường nhỏ hẹp đó lại có thể cất chứa cực đại của mình. Trong nháy mắt, Vân Mị cảm thấy bắt đầu nóng lên.     

Chỉ có điều, Triệu Đại Ngưu nhất định không thể chịu đựng được thêm lần nào nữa.

Lần đầu tiên, hắn có cảm giác muốn chiếu cố đến người khác như vậy. Hắn cố nén d*c v*ng của mình, giúp y bôi thuốc.

Triệu Đại Ngưu cảm giác được ngón tay mảnh khảnh thon dài của Vân Mị mang theo xúc cảm thanh lương* tiến vào trong cơ thể, kỳ dị vuốt lên nội bích nóng cháy bên trong y.

*mát lạnh, mát rượi

“A…… Ân……”

t*** h***t cứng nhắc dưới tác dụng của ngón tay mang theo hơi lạnh của thuốc mỡ dần dần trở nên mềm mại hơn. Ngay khi ngón tay chạm đến một điểm, một cảm giác khác lạ cư nhiên dâng lên, thân thể y run rẩy như bị tiếp xúc với điện (thời đó cũng có điện ah?), v*t n*m t*nh phía trước không tự giác mà cương lên.

Phát giác được mình cư nhiên lại cương, Triệu Đại Ngưu xấu hổ không biết phải làm thế nào, cả khuôn mặt đỏ rực như trái cà chua.

Chú ý đến biến hóa của thân thể Triệu Đại Ngưu, Vân Mị cũng có hơi giật mình. Lúc nãy Triệu Đại Ngưu một chút d*c v*ng đều không có, tại sao bây giờ lại có phản ứng? Chẳng lẽ v*t n*m t*nh của mình không có mị lực như ngón tay sao? ( =]]) Vân Mị cảm thấy thật sự buồn bực, thầm thở dài trong lòng. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy mình làm người có chút thất bại.

Nhìn toàn bộ thân thể của Triệu Đại Ngưu bởi phản ứng sinh lý mà ửng hồng, không biết vì d*c v*ng hay là vị thẹn thùng, bất tri bất giác, trong lòng Vân Mị tràn ngập yêu thương cùng vui sướng. Hắn không chút do dự dẩy nhanh tốc độ ngón tay, tay kia chạm vào v*t n*m t*nh của Triệu Đại Ngưu chủ động âu yếm y.

“Dừng…. dừng tay…. Ô….”

Triệu Đại Ngưu càng thêm thẹn thùng. Lý trí của y muốn Vân Mị dừng lại, nhưng thân thể lại muốn càng nhiều, y vô thức đem toàn bộ thân thể lay động.

“Thật là một con trâu không thành thật!”

Vân Mị chần chờ một chút, phát hiện thân thể của Triệu Đại Ngưu vốn không hề mong muốn hắn dừng tay, bất mãn nói thầm, động tác trên tay càng tăng thêm.

“A……. A a…….”

Vốn muốn nói ra lời cự tuyệt, nhưng không ngờ khi thanh âm đến bên khóe miệng lại biến thành tiếng r*n r* ph*ng đ*ng. Chưa từng trải qua chuyện này, Triệu Đại Ngưu thật sự ngượng đến mức chỉ muốn chui đầu vào gối, nhưng thân thể đáng giận này cư nhiên không biết liêm sỉ liên tục vặn vẹo, mà cái nơi không sạch sẽ kia lại gắt gao cắn chặt lấy ngón tay của Vân Mị.

“A……” Cảm giác được số lượng ngón tay trong cơ thể lại tăng thêm một cái, Triệu Đại Ngưu có chút khó chịu, thân thể vặn vẹo càng nhiều.

“Đừng cử động!” Vân Mị cố nén d*c v*ng nói. Ở phương diện h**n **, hắn cũng chỉ là người mới, làm sao có thể kháng cự được dụ hoặc mãnh liệt như vậy. Lúc này đã là nhẫn nại cực hạn đối với hắn, chỉ sợ thêm một chút nữa thôi, hắn sẽ không khống chế được mà một lần nữa âu yếm y.       

Nghe được giọng điệu thập phần thống khổ của Vân Mị, Triệu Đại Ngưu có hơi kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn, chỉ thấy vẻ mặt hắn dường như cố nén phiền táo* lại. Vân Mị rầu rĩ nói:

“Nếu ngươi nhất định muốn ta, ta từ chối thì có hơi bất kính……”

*cáu kỉnh, buồn bực, bực bội, sốt ruột, khó chịu

Triệu Đại Ngưu bị hắn đe dọa lập tức sợ đến mức không dám nhúc nhích. Nhưng ngón tay trong cơ thể y vẫn tiếp tục trừu sáp, y lại nhịn không được đong đưa cái mông.

“Lấy….. lấy ngón tay của ngươi ra……”

“Triệu Đại Ngưu, cái miệng khẩu thị tâm phi của ngươi cũng phải có mức độ thôi!”

Y thật sự xem hắn dương héo chắc? (=]]) Cố nén d*c v*ng để làm cho y thích, y lại còn cố ra vẻ khước từ, thật sự là rất khó chịu! Hắn oán hận lại tăng thêm lực đạo trên tay, tiền hậu hai phía k*ch th*ch Triệu Đại Ngưu.

“A…. A…….” t*** h***t bị trừu sáp mãnh liệt, nam tính lại bị đùa bỡn, Triệu Đại Ngưu không kiềm được phát ra dâm khiếu, thân thể không tự chủ mà yêu cầu càng nhiều, t*** h***t phát ra âm thanh dâm mỹ, cắn chặt ngón tay của Vân Mị.

“A…….” Khi Vân Mị hạ một lực đạo xuống, Triệu Đại Ngưu lập tức theo đường vòng cung b*n r* một dòng dịch trắng bạc. Vân Mị thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng rút ngón tay ra rồi lập tức chạy trối chết thoát ra ngoài.

Triệu Đại Ngưu vừa tiết dục xong, bi ai ghé vào trên giường. Đối với y, so với việc bị nam nhân c**ng b** thì việc bị nam nhân đùa bỡn đến b*n t*nh khiến hắn cảm thấy càng bị sỉ nhục hơn. Nói vậy, nếu Vân Mị nhìn thấy bộ dạng d*m đ*ng của mình, trong lòng hắn nhất định cực kỳ đắc ý…..

Chìm sâu vào trong bi hận của mình, Triệu Đại Ngưu hoàn toàn không chú ý đến Vân Mị vừa hừng hực cấp tốc chạy đi dội nước lã…

Tiên Hoa Thiên Yếu Sáp Ngưu PhẩnTác giả: Thu Chí ThủyTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện NgượcĐó là một nam nhân khá cao lớn. Khi y vừa bước vào khách đ**m liền khiến cho người ta có cảm giác áp bức khá mãnh liệt. Nếu so với người bình thường thì y thân cao trên tám thước; khuôn mặt ngăn nắp; ngũ quan không được coi là tuấn soái của y như đang chịu đựng điều gì đó. Đôi mắt của y tuy không lớn nhưng khi nhìn thoáng qua lại khiến người ta như chìm vào trong. Cái mũi y thực cử ưng câu, hơi có chút hương vị người Tây Vực; màu da thiên hắc như đồng; bên trái gương mặt có năm vết sẹo dữ tợn như dã thú khiến người ta có chút không dám nhìn thẳng. Toàn thân y bị áo choàng đen che kín; tuy bờ vai rộng, dáng người cao lớn nhưng bước đi của y trầm ổn mà không nặng nề, vừa nhìn liền biết rõ cao thủ. Nam nhân như vậy chắc là một đấng anh hùng! (nguyên văn là ‘thiết tranh tranh đích hán tử’, chắc cũng đại loại như vậy) Có điều tuy bây giờ trời đã sang thu, nhưng với thời tiết nóng bức này thì vẫn chưa đến cần mặc áo choàng dày như vậy. Hay vị đại hán này không phải người thường? Tiểu nhị… “Ngươi có thể tự mình bôi thuốc được chắc? Hiếm có lắm mới có lần ta mới phục vụ người khác đấy. Ngươi thật lề mề, xoay người sang chỗ khác.”Vân Mị dứt khoát không để ý đến phản kháng của Triệu Đại Ngưu, tay áo vung lên, thân thể của y lập tức trở nên cứng ngắc không thể nhúc nhích.Vân Mị giúp Triệu Đại Ngưu xoay người lại, y không thể cử động, chỉ có thể vô lực mà mặc hắn tùy ý quét thuốc lên ngón tay rồi chậm rãi đưa vào cái nơi khiến người ta phát thẹn kia.“Đau!”Chỉ mới một đầu ngón tay đã khiến y đau đến hít hơi.“…Sẽ xong nhanh thôi…”Vẻ mặt thống khổ của Triệu Đại Ngưu như một kích đánh vào lòng Vân Mị. Hắn khó khăn bắt đầu ảo não về hành động thô lỗ của mình lúc trước…. Nhưng hắn thật không thể tưởng tượng được huyệt động dị thường nhỏ hẹp đó lại có thể cất chứa cực đại của mình. Trong nháy mắt, Vân Mị cảm thấy bắt đầu nóng lên.     Chỉ có điều, Triệu Đại Ngưu nhất định không thể chịu đựng được thêm lần nào nữa.Lần đầu tiên, hắn có cảm giác muốn chiếu cố đến người khác như vậy. Hắn cố nén d*c v*ng của mình, giúp y bôi thuốc.Triệu Đại Ngưu cảm giác được ngón tay mảnh khảnh thon dài của Vân Mị mang theo xúc cảm thanh lương* tiến vào trong cơ thể, kỳ dị vuốt lên nội bích nóng cháy bên trong y.*mát lạnh, mát rượi“A…… Ân……”t*** h***t cứng nhắc dưới tác dụng của ngón tay mang theo hơi lạnh của thuốc mỡ dần dần trở nên mềm mại hơn. Ngay khi ngón tay chạm đến một điểm, một cảm giác khác lạ cư nhiên dâng lên, thân thể y run rẩy như bị tiếp xúc với điện (thời đó cũng có điện ah?), v*t n*m t*nh phía trước không tự giác mà cương lên.Phát giác được mình cư nhiên lại cương, Triệu Đại Ngưu xấu hổ không biết phải làm thế nào, cả khuôn mặt đỏ rực như trái cà chua.Chú ý đến biến hóa của thân thể Triệu Đại Ngưu, Vân Mị cũng có hơi giật mình. Lúc nãy Triệu Đại Ngưu một chút d*c v*ng đều không có, tại sao bây giờ lại có phản ứng? Chẳng lẽ v*t n*m t*nh của mình không có mị lực như ngón tay sao? ( =]]) Vân Mị cảm thấy thật sự buồn bực, thầm thở dài trong lòng. Bỗng nhiên, hắn cảm thấy mình làm người có chút thất bại.Nhìn toàn bộ thân thể của Triệu Đại Ngưu bởi phản ứng sinh lý mà ửng hồng, không biết vì d*c v*ng hay là vị thẹn thùng, bất tri bất giác, trong lòng Vân Mị tràn ngập yêu thương cùng vui sướng. Hắn không chút do dự dẩy nhanh tốc độ ngón tay, tay kia chạm vào v*t n*m t*nh của Triệu Đại Ngưu chủ động âu yếm y.“Dừng…. dừng tay…. Ô….”Triệu Đại Ngưu càng thêm thẹn thùng. Lý trí của y muốn Vân Mị dừng lại, nhưng thân thể lại muốn càng nhiều, y vô thức đem toàn bộ thân thể lay động.“Thật là một con trâu không thành thật!”Vân Mị chần chờ một chút, phát hiện thân thể của Triệu Đại Ngưu vốn không hề mong muốn hắn dừng tay, bất mãn nói thầm, động tác trên tay càng tăng thêm.“A……. A a…….”Vốn muốn nói ra lời cự tuyệt, nhưng không ngờ khi thanh âm đến bên khóe miệng lại biến thành tiếng r*n r* ph*ng đ*ng. Chưa từng trải qua chuyện này, Triệu Đại Ngưu thật sự ngượng đến mức chỉ muốn chui đầu vào gối, nhưng thân thể đáng giận này cư nhiên không biết liêm sỉ liên tục vặn vẹo, mà cái nơi không sạch sẽ kia lại gắt gao cắn chặt lấy ngón tay của Vân Mị.“A……” Cảm giác được số lượng ngón tay trong cơ thể lại tăng thêm một cái, Triệu Đại Ngưu có chút khó chịu, thân thể vặn vẹo càng nhiều.“Đừng cử động!” Vân Mị cố nén d*c v*ng nói. Ở phương diện h**n **, hắn cũng chỉ là người mới, làm sao có thể kháng cự được dụ hoặc mãnh liệt như vậy. Lúc này đã là nhẫn nại cực hạn đối với hắn, chỉ sợ thêm một chút nữa thôi, hắn sẽ không khống chế được mà một lần nữa âu yếm y.       Nghe được giọng điệu thập phần thống khổ của Vân Mị, Triệu Đại Ngưu có hơi kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn, chỉ thấy vẻ mặt hắn dường như cố nén phiền táo* lại. Vân Mị rầu rĩ nói:“Nếu ngươi nhất định muốn ta, ta từ chối thì có hơi bất kính……”*cáu kỉnh, buồn bực, bực bội, sốt ruột, khó chịuTriệu Đại Ngưu bị hắn đe dọa lập tức sợ đến mức không dám nhúc nhích. Nhưng ngón tay trong cơ thể y vẫn tiếp tục trừu sáp, y lại nhịn không được đong đưa cái mông.“Lấy….. lấy ngón tay của ngươi ra……”“Triệu Đại Ngưu, cái miệng khẩu thị tâm phi của ngươi cũng phải có mức độ thôi!”Y thật sự xem hắn dương héo chắc? (=]]) Cố nén d*c v*ng để làm cho y thích, y lại còn cố ra vẻ khước từ, thật sự là rất khó chịu! Hắn oán hận lại tăng thêm lực đạo trên tay, tiền hậu hai phía k*ch th*ch Triệu Đại Ngưu.“A…. A…….” t*** h***t bị trừu sáp mãnh liệt, nam tính lại bị đùa bỡn, Triệu Đại Ngưu không kiềm được phát ra dâm khiếu, thân thể không tự chủ mà yêu cầu càng nhiều, t*** h***t phát ra âm thanh dâm mỹ, cắn chặt ngón tay của Vân Mị.“A…….” Khi Vân Mị hạ một lực đạo xuống, Triệu Đại Ngưu lập tức theo đường vòng cung b*n r* một dòng dịch trắng bạc. Vân Mị thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng rút ngón tay ra rồi lập tức chạy trối chết thoát ra ngoài.Triệu Đại Ngưu vừa tiết dục xong, bi ai ghé vào trên giường. Đối với y, so với việc bị nam nhân c**ng b** thì việc bị nam nhân đùa bỡn đến b*n t*nh khiến hắn cảm thấy càng bị sỉ nhục hơn. Nói vậy, nếu Vân Mị nhìn thấy bộ dạng d*m đ*ng của mình, trong lòng hắn nhất định cực kỳ đắc ý…..Chìm sâu vào trong bi hận của mình, Triệu Đại Ngưu hoàn toàn không chú ý đến Vân Mị vừa hừng hực cấp tốc chạy đi dội nước lã…

Chương 12