Thương Lan! Cảm giác khó khăn hít thở truyền đến, nàng cho rằng nàng cứ như vậy chết ở trong bóng tối, vì sao còn có thể cảm thấy hít thở không thông? Liễu Hồ Nguyệt cảm thấy cổ bị cái gì đó hung hăng cuốn lấy, làm cho nàng không thể phát ra tiếng, lại càng thấy khó chịu khi nước mắt cũng chảy xuống dưới. Từ từ thích ứng, mí mắt nặng nề khó khăn mở ra. Chờ một lát, rốt cục chậm rãi hé mở. Song của sổ cổ kính, rèm ngọc màu phấn hồng, hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm. Nàng không phải là bị nổ đến tan xương nát thịt sao? Ngay cả Long tháp, đã cùng nam nhân nàng yêu mười năm hung hăng đâm một đao, vào chính giữa trái tim nàng. Cũng may nàng để lại một tay, kéo ra hệ bom ở bên hông, hai người hẳn là bị nổ ngay cả xương cốt đều không còn mới đúng a. Lúc này, nàng cảm nhận thấy sự thít chặt ở cổ càng sâu sắc rõ ràng, nàng thân thủ nắm lấy vật lạ, lúc này mới phát hiện, bản thân vậy mà bị ở phòng lương kho. Ni mã*! Sao lại thế này? *Ni mã: một câu chửi ở Trung Quốc, giống với đmm của Việt á. ”Nhị…

Chương 60: Tần duyệt bày kế hoạch

Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi SưTác giả: Túy Khuynh CuồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThương Lan! Cảm giác khó khăn hít thở truyền đến, nàng cho rằng nàng cứ như vậy chết ở trong bóng tối, vì sao còn có thể cảm thấy hít thở không thông? Liễu Hồ Nguyệt cảm thấy cổ bị cái gì đó hung hăng cuốn lấy, làm cho nàng không thể phát ra tiếng, lại càng thấy khó chịu khi nước mắt cũng chảy xuống dưới. Từ từ thích ứng, mí mắt nặng nề khó khăn mở ra. Chờ một lát, rốt cục chậm rãi hé mở. Song của sổ cổ kính, rèm ngọc màu phấn hồng, hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm. Nàng không phải là bị nổ đến tan xương nát thịt sao? Ngay cả Long tháp, đã cùng nam nhân nàng yêu mười năm hung hăng đâm một đao, vào chính giữa trái tim nàng. Cũng may nàng để lại một tay, kéo ra hệ bom ở bên hông, hai người hẳn là bị nổ ngay cả xương cốt đều không còn mới đúng a. Lúc này, nàng cảm nhận thấy sự thít chặt ở cổ càng sâu sắc rõ ràng, nàng thân thủ nắm lấy vật lạ, lúc này mới phát hiện, bản thân vậy mà bị ở phòng lương kho. Ni mã*! Sao lại thế này? *Ni mã: một câu chửi ở Trung Quốc, giống với đmm của Việt á. ”Nhị… Đội ngũ sau lưng đều là Chiến sĩ bát cấp. Tần Duyệt cũng là bát cấp, nhưng lại là nhân viên công vụ của Liễu gia nên không có tư cách sai bảo bọn họ. Chỉ có nữ tử Liễu Linh U bên cạnh mới có tư cách.Tần Duyệt có chút nóng vội, thúc giục Liễu Linh U. Hắn vừa nghe nói Phượng vương tiến vào Cổ Lạc sâm lâm liền chuẩn bị tốt tất cả, không ngờ lúc này đây Liễu Hồ Nguyệt cũng sẽ tham gia nhiệm vụ này, khiến cho Tần Duyệt không những động tư tâm với nàng, còn nổi lên lòng tham với móng thú trên người nàng.Liễu Linh U không kiên nhẫn nhíu mày, hơi đẩy hắn rồi trừng mắt liếc hắn một cái, hạ thấp giọng: “Gấp cái gì mà gấp, đợi lát nữa!”Mọi người đi một lúc, Liễu Linh U mới dừng bước, quay lại nói: “Các vị đại thúc, đại ca, tụ tập một đám đi tìm chỉ lãng phí thời gian của chúng ta. Chi bằng như vậy, chúng ta chia làm sáu tốp, mỗi tốp năm người chia nhau tìm kiếm tung tích của Phượng vương. Ai tìm được Phượng vương trước liền thường cho một khối tinh quặng trung cấp. Mọi người thấy thế nào?”Nếu Liễu Linh U tìm được trước đội ngũ, chắc chắn Hoàng thượng bên kia sẽ trọng thưởng cho nàng ta. Đối với Liễu Linh U mà nói, một khối tinh quặng trung cấp không tính là gì, nhưng đối với ba mươi Chiến sĩ mà nói, tinh quặng trung cấp là một tài sản không nhỏ. Dù sao tinh quặng trên đại lục cũng không nhiều lắm.Mọi người nhao nhao giơ tay, nói: “Được, làm theo Nhị tiểu thư nói đi.”Liễu Linh U: “Thực lực mọi người tương đương nhau, tự do chia tốp sao cũng được. Ta và biểu ca Tần Duyệt là một tổ. Đến chạng vạng, cho dù không tìm thấy Phượng vương, mọi người đều phải rời khỏi khu vực hai, tránh cho đêm đen gió lạnh, ma thú xuất động tạo thành nguy hiểm với mọi người.”Những lời này của Liễu Linh U không thể nghi ngờ, khiến ba mươi Chiến sĩ đều cảm thấy Liễu Linh U là một tiểu thư biết quan tâm đến người khác. Mà bình thường ở trong phủ, Liễu Linh U vẫn luôn tỏ ra hiền hòa, đối xử với người dưới đều vô cùng thân thiết. Bởi vậy ba mươi chiến sĩ đều cảm thấy Liễu Linh U phân chia rất ổn, cũng rất có trách nhiệm.Một Chiến sĩ trong số đó lo lắng hỏi: “Nhị tiểu thư, người và Tần thiếu gia một tổ e là không thỏa, chi bằng để chúng ta bảo vệ Nhị tiểu thư đi?!””Đúng vậy, Nhị tiểu thư, chúng ta nguyện ý cùng tổ với người.”“...”Liễu Linh U nâng tay ngăn cản bọn họ nói tiếp, lời lẽ mang theo sự quan tâm đến an nguy của Liễu gia lại có chút ra lệnh: “Các vị, ta có thể hiểu sự quan tâm của mọi người đối với ta, nhưng ta và biểu ca tự có chừng mực. Lần này Liễu gia vượt ải khó khăn, cũng hi vọng cửu muội có thể gả cho lang quân như ý nguyện. Làm theo lời ta đi, ba mươi người chia sáu tốp, phân nhau ra tìm.”Sau khi nghe Liễu Linh U nói, ba mươi Chiến sĩ không cố ý giữ ý kiến của bản thân nữa, nhao nhao kết bạn, một tổ năm người đi về bốn phương tám hướng.Đợi đến khi bọn họ đi xa, Liễu Linh U thay đổi vẻ mặt dịu dàng thiện ý, đáy mắt xẹt qua ánh sáng lạnh lẽo tối tăm: “Biểu ca, có phải ngươi nên nói kế hoạch của ngươi cho ta biết không? Đến cùng ngươi muốn làm gì?” Còn chưa bước vào Cổ Lạc sâm lâm, Tần Duyệt đã nói với Liễu Linh U rằng hắn có kế hoạch, bảo nàng nghĩ cách sai bảo Chiến sĩ đi.Tần Duyệt bước lên, ghé sát vào bên tai Liễu Linh U, hạ giọng khẽ nói vài câu, sai đó lấy phấn dẫn thú ra. Liễu Linh U biến sắc: “Vạn nhất hại chết cả cha ta, ngươi bù đắp được không? Hay cho Tần Duyệt ngươi, có phải ngươi đã sớm muốn hạ độc thủ với cha ta không? Để giết phế vật hại cha ta!””Cô nãi nãi của ta ơi, khi nào ta nói muốn hại chết cha muội!?”

Đội ngũ sau lưng đều
là Chiến sĩ bát cấp. Tần Duyệt cũng là bát cấp, nhưng lại là nhân viên
công vụ của Liễu gia nên không có tư cách sai bảo bọn họ. Chỉ có nữ tử
Liễu Linh U bên cạnh mới có tư cách.

Tần Duyệt có chút nóng vội, thúc giục Liễu Linh U. Hắn vừa nghe nói Phượng vương tiến vào Cổ Lạc
sâm lâm liền chuẩn bị tốt tất cả, không ngờ lúc này đây Liễu Hồ Nguyệt
cũng sẽ tham gia nhiệm vụ này, khiến cho Tần Duyệt không những động tư
tâm với nàng, còn nổi lên lòng tham với móng thú trên người nàng.

Liễu Linh U không kiên nhẫn nhíu mày, hơi đẩy hắn rồi trừng mắt liếc hắn một cái, hạ thấp giọng: “Gấp cái gì mà gấp, đợi lát nữa!”

Mọi người đi một lúc, Liễu Linh U mới dừng bước, quay lại nói: “Các vị đại thúc,
đại ca, tụ tập một đám đi tìm chỉ lãng phí thời gian của chúng ta. Chi
bằng như vậy, chúng ta chia làm sáu tốp, mỗi tốp năm người chia nhau tìm kiếm tung tích của Phượng vương. Ai tìm được Phượng vương trước liền
thường cho một khối tinh quặng trung cấp. Mọi người thấy thế nào?”

Nếu Liễu Linh U tìm được trước đội ngũ, chắc chắn Hoàng thượng bên kia sẽ
trọng thưởng cho nàng ta. Đối với Liễu Linh U mà nói, một khối tinh
quặng trung cấp không tính là gì, nhưng đối với ba mươi Chiến sĩ mà nói, tinh quặng trung cấp là một tài sản không nhỏ. Dù sao tinh quặng trên
đại lục cũng không nhiều lắm.

Mọi người nhao nhao giơ tay, nói: “Được, làm theo Nhị tiểu thư nói đi.”

Liễu Linh U: “Thực lực mọi người tương đương nhau, tự do chia tốp sao cũng
được. Ta và biểu ca Tần Duyệt là một tổ. Đến chạng vạng, cho dù không
tìm thấy Phượng vương, mọi người đều phải rời khỏi khu vực hai, tránh
cho đêm đen gió lạnh, ma thú xuất động tạo thành nguy hiểm với mọi
người.”

Những lời này của Liễu Linh U không thể nghi ngờ, khiến
ba mươi Chiến sĩ đều cảm thấy Liễu Linh U là một tiểu thư biết quan tâm
đến người khác. Mà bình thường ở trong phủ, Liễu Linh U vẫn luôn tỏ ra
hiền hòa, đối xử với người dưới đều vô cùng thân thiết. Bởi vậy ba mươi
chiến sĩ đều cảm thấy Liễu Linh U phân chia rất ổn, cũng rất có trách
nhiệm.

Một Chiến sĩ trong số đó lo lắng hỏi: “Nhị tiểu thư,
người và Tần thiếu gia một tổ e là không thỏa, chi bằng để chúng ta bảo
vệ Nhị tiểu thư đi?!”

”Đúng vậy, Nhị tiểu thư, chúng ta nguyện ý cùng tổ với người.”

“...”

Liễu Linh U nâng tay ngăn cản bọn họ nói tiếp, lời lẽ mang theo sự quan tâm
đến an nguy của Liễu gia lại có chút ra lệnh: “Các vị, ta có thể hiểu sự quan tâm của mọi người đối với ta, nhưng ta và biểu ca tự có chừng mực. Lần này Liễu gia vượt ải khó khăn, cũng hi vọng cửu muội có thể gả cho
lang quân như ý nguyện. Làm theo lời ta đi, ba mươi người chia sáu tốp,
phân nhau ra tìm.”

Sau khi nghe Liễu Linh U nói, ba mươi Chiến
sĩ không cố ý giữ ý kiến của bản thân nữa, nhao nhao kết bạn, một tổ năm người đi về bốn phương tám hướng.

Đợi đến khi bọn họ đi xa,
Liễu Linh U thay đổi vẻ mặt dịu dàng thiện ý, đáy mắt xẹt qua ánh sáng
lạnh lẽo tối tăm: “Biểu ca, có phải ngươi nên nói kế hoạch của ngươi cho ta biết không? Đến cùng ngươi muốn làm gì?” Còn chưa bước vào Cổ Lạc
sâm lâm, Tần Duyệt đã nói với Liễu Linh U rằng hắn có kế hoạch, bảo nàng nghĩ cách sai bảo Chiến sĩ đi.

Tần Duyệt bước lên, ghé sát vào
bên tai Liễu Linh U, hạ giọng khẽ nói vài câu, sai đó lấy phấn dẫn thú
ra. Liễu Linh U biến sắc: “Vạn nhất hại chết cả cha ta, ngươi bù đắp
được không? Hay cho Tần Duyệt ngươi, có phải ngươi đã sớm muốn hạ độc
thủ với cha ta không? Để giết phế vật hại cha ta!”

”Cô nãi nãi của ta ơi, khi nào ta nói muốn hại chết cha muội!?”

Quỷ Vương Thứ Phi: Toàn Hệ Triệu Hồi SưTác giả: Túy Khuynh CuồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThương Lan! Cảm giác khó khăn hít thở truyền đến, nàng cho rằng nàng cứ như vậy chết ở trong bóng tối, vì sao còn có thể cảm thấy hít thở không thông? Liễu Hồ Nguyệt cảm thấy cổ bị cái gì đó hung hăng cuốn lấy, làm cho nàng không thể phát ra tiếng, lại càng thấy khó chịu khi nước mắt cũng chảy xuống dưới. Từ từ thích ứng, mí mắt nặng nề khó khăn mở ra. Chờ một lát, rốt cục chậm rãi hé mở. Song của sổ cổ kính, rèm ngọc màu phấn hồng, hoàn cảnh hoàn toàn lạ lẫm. Nàng không phải là bị nổ đến tan xương nát thịt sao? Ngay cả Long tháp, đã cùng nam nhân nàng yêu mười năm hung hăng đâm một đao, vào chính giữa trái tim nàng. Cũng may nàng để lại một tay, kéo ra hệ bom ở bên hông, hai người hẳn là bị nổ ngay cả xương cốt đều không còn mới đúng a. Lúc này, nàng cảm nhận thấy sự thít chặt ở cổ càng sâu sắc rõ ràng, nàng thân thủ nắm lấy vật lạ, lúc này mới phát hiện, bản thân vậy mà bị ở phòng lương kho. Ni mã*! Sao lại thế này? *Ni mã: một câu chửi ở Trung Quốc, giống với đmm của Việt á. ”Nhị… Đội ngũ sau lưng đều là Chiến sĩ bát cấp. Tần Duyệt cũng là bát cấp, nhưng lại là nhân viên công vụ của Liễu gia nên không có tư cách sai bảo bọn họ. Chỉ có nữ tử Liễu Linh U bên cạnh mới có tư cách.Tần Duyệt có chút nóng vội, thúc giục Liễu Linh U. Hắn vừa nghe nói Phượng vương tiến vào Cổ Lạc sâm lâm liền chuẩn bị tốt tất cả, không ngờ lúc này đây Liễu Hồ Nguyệt cũng sẽ tham gia nhiệm vụ này, khiến cho Tần Duyệt không những động tư tâm với nàng, còn nổi lên lòng tham với móng thú trên người nàng.Liễu Linh U không kiên nhẫn nhíu mày, hơi đẩy hắn rồi trừng mắt liếc hắn một cái, hạ thấp giọng: “Gấp cái gì mà gấp, đợi lát nữa!”Mọi người đi một lúc, Liễu Linh U mới dừng bước, quay lại nói: “Các vị đại thúc, đại ca, tụ tập một đám đi tìm chỉ lãng phí thời gian của chúng ta. Chi bằng như vậy, chúng ta chia làm sáu tốp, mỗi tốp năm người chia nhau tìm kiếm tung tích của Phượng vương. Ai tìm được Phượng vương trước liền thường cho một khối tinh quặng trung cấp. Mọi người thấy thế nào?”Nếu Liễu Linh U tìm được trước đội ngũ, chắc chắn Hoàng thượng bên kia sẽ trọng thưởng cho nàng ta. Đối với Liễu Linh U mà nói, một khối tinh quặng trung cấp không tính là gì, nhưng đối với ba mươi Chiến sĩ mà nói, tinh quặng trung cấp là một tài sản không nhỏ. Dù sao tinh quặng trên đại lục cũng không nhiều lắm.Mọi người nhao nhao giơ tay, nói: “Được, làm theo Nhị tiểu thư nói đi.”Liễu Linh U: “Thực lực mọi người tương đương nhau, tự do chia tốp sao cũng được. Ta và biểu ca Tần Duyệt là một tổ. Đến chạng vạng, cho dù không tìm thấy Phượng vương, mọi người đều phải rời khỏi khu vực hai, tránh cho đêm đen gió lạnh, ma thú xuất động tạo thành nguy hiểm với mọi người.”Những lời này của Liễu Linh U không thể nghi ngờ, khiến ba mươi Chiến sĩ đều cảm thấy Liễu Linh U là một tiểu thư biết quan tâm đến người khác. Mà bình thường ở trong phủ, Liễu Linh U vẫn luôn tỏ ra hiền hòa, đối xử với người dưới đều vô cùng thân thiết. Bởi vậy ba mươi chiến sĩ đều cảm thấy Liễu Linh U phân chia rất ổn, cũng rất có trách nhiệm.Một Chiến sĩ trong số đó lo lắng hỏi: “Nhị tiểu thư, người và Tần thiếu gia một tổ e là không thỏa, chi bằng để chúng ta bảo vệ Nhị tiểu thư đi?!””Đúng vậy, Nhị tiểu thư, chúng ta nguyện ý cùng tổ với người.”“...”Liễu Linh U nâng tay ngăn cản bọn họ nói tiếp, lời lẽ mang theo sự quan tâm đến an nguy của Liễu gia lại có chút ra lệnh: “Các vị, ta có thể hiểu sự quan tâm của mọi người đối với ta, nhưng ta và biểu ca tự có chừng mực. Lần này Liễu gia vượt ải khó khăn, cũng hi vọng cửu muội có thể gả cho lang quân như ý nguyện. Làm theo lời ta đi, ba mươi người chia sáu tốp, phân nhau ra tìm.”Sau khi nghe Liễu Linh U nói, ba mươi Chiến sĩ không cố ý giữ ý kiến của bản thân nữa, nhao nhao kết bạn, một tổ năm người đi về bốn phương tám hướng.Đợi đến khi bọn họ đi xa, Liễu Linh U thay đổi vẻ mặt dịu dàng thiện ý, đáy mắt xẹt qua ánh sáng lạnh lẽo tối tăm: “Biểu ca, có phải ngươi nên nói kế hoạch của ngươi cho ta biết không? Đến cùng ngươi muốn làm gì?” Còn chưa bước vào Cổ Lạc sâm lâm, Tần Duyệt đã nói với Liễu Linh U rằng hắn có kế hoạch, bảo nàng nghĩ cách sai bảo Chiến sĩ đi.Tần Duyệt bước lên, ghé sát vào bên tai Liễu Linh U, hạ giọng khẽ nói vài câu, sai đó lấy phấn dẫn thú ra. Liễu Linh U biến sắc: “Vạn nhất hại chết cả cha ta, ngươi bù đắp được không? Hay cho Tần Duyệt ngươi, có phải ngươi đã sớm muốn hạ độc thủ với cha ta không? Để giết phế vật hại cha ta!””Cô nãi nãi của ta ơi, khi nào ta nói muốn hại chết cha muội!?”

Chương 60: Tần duyệt bày kế hoạch