Tác giả:

Lời tác giả: Hi vọng những ai đọc câu chuyện này đều có thể nhận được tình cảm như vậy. Mong rằng những tháng năm không thể quay lại, những tháng năm về sau, các bạn luôn may mắn, hạnh phúc, sinh sống mĩ mãn, thân thể khoẻ mạnh. *** Ngày hè tiếng ve rền không dứt. Nắng chói chang chiếu qua cửa sổ xe, hắt lên mặt Tạ Mạnh khiến cậu không kìm được đưa tay lên che trán, chiếc áo sơ mi đã ướt một mảng dính chặt sau lưng. Xe buýt lắc lư tiến vào trạm. Tạ Mạnh theo dòng người chen chúc xuống xe, cau mày lau đi mồ hôi nhễ nhại hai má, trên đầu Mặt Trời treo cao, cậu hướng bước đi về phía cổng trường. Trung học W ngày đầu nhập học của tân sinh, cổng trường giăng đầy biểu ngữ đỏ tươi vui, song toàn những dòng cũ rích: “Hôm nay em tự hào về W, ngày mai W tự hào về em!”. Trung học W không phải loại trường học cao cấp hàng đầu, đội ngũ giáo viên cũng chẳng quá ưu tú, thế nên số lượng tân sinh ít đến đáng thương, nhiều nhất cũng chỉ có sáu lớp, mỗi lớp bốn mươi người. Ngay cả khi diễn ra sự kiện…

Quyển 3 - Chương 53: Hậu ký

Tháng Năm QuaTác giả: Tĩnh Thủy BiênTruyện Đam Mỹ Lời tác giả: Hi vọng những ai đọc câu chuyện này đều có thể nhận được tình cảm như vậy. Mong rằng những tháng năm không thể quay lại, những tháng năm về sau, các bạn luôn may mắn, hạnh phúc, sinh sống mĩ mãn, thân thể khoẻ mạnh. *** Ngày hè tiếng ve rền không dứt. Nắng chói chang chiếu qua cửa sổ xe, hắt lên mặt Tạ Mạnh khiến cậu không kìm được đưa tay lên che trán, chiếc áo sơ mi đã ướt một mảng dính chặt sau lưng. Xe buýt lắc lư tiến vào trạm. Tạ Mạnh theo dòng người chen chúc xuống xe, cau mày lau đi mồ hôi nhễ nhại hai má, trên đầu Mặt Trời treo cao, cậu hướng bước đi về phía cổng trường. Trung học W ngày đầu nhập học của tân sinh, cổng trường giăng đầy biểu ngữ đỏ tươi vui, song toàn những dòng cũ rích: “Hôm nay em tự hào về W, ngày mai W tự hào về em!”. Trung học W không phải loại trường học cao cấp hàng đầu, đội ngũ giáo viên cũng chẳng quá ưu tú, thế nên số lượng tân sinh ít đến đáng thương, nhiều nhất cũng chỉ có sáu lớp, mỗi lớp bốn mươi người. Ngay cả khi diễn ra sự kiện… Ngày 6 tháng 9 năm 2015“Tháng năm qua” đã kết thúc lâu như vậy mà tôi vẫn chưa tổng kết chính thức gì cả. Thật ra trước đây mỗi một câu chuyện kết thúc, dù có ngắn, thì tôi cũng đều tám dài dài dài luôn, bày tỏ tình cảm nè. Ở JJ thì H quả thật là biển hiệu luôn rồi, về phần vì sao còn chưa viết, là vì tôi lười đó [xem lại mặt mũi bạn đi rồi hãng nói]. Còn các bạn đọc nữa, tôi không hi vọng suy nghĩ của mình sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của các độc giả đâu.Tác phẩm hay, tựa như một nghìn người xem Hamlet, trong lòng cũng sẽ có một nghìn Hamlet vậy. Tất nhiên tôi không có lợi hại đến mức sáng tác ra Hamlet, nhưng trong lòng tôi thì có một tâm tư như vậy đấy.Một tác giả, viết một tác phẩm ra, tôi tất nhiên phải chuẩn bị tâm lí thật tốt, nhận hết thảy những đánh giá tốt, không tốt, sùng bái, chửi bới, hoặc là nửa khen nửa chê.Bởi vì tôi không phải nhân dân tệ, tác phẩm của tôi cũng không phải nhân dân tệ. Thế giới lớn đến vậy, dựa vào đâu mà đều phải thích tôi cơ chứ?Mỗi độc giả đều như một con hồ ly chờ được yêu thương, hoàng tử mà các cô gái kiếm tìm, có suy nghĩ, yêu thích, trí tuệ, nguyên tắc kiên trì và trái tim đơn thuần. Vậy nên việc mà tôi phải làm không phải là phục tùng tất cả độc giả, mà là, khiến những người có chung sở thích, nguyên tắc và cách nhìn như các bạn, có thể có duyên, cùng tôi gặp nhau.Mà nếu chúng ta đã gặp nhau, tôi cũng hi vọng bạn có thể giữ được suy nghĩ và trái tim đơn thuần của mình. Các bạn yêu thích “Tháng năm qua” của tôi, tất cả những tình cảm cùng khí thế thiếu niên trong đó, có thể không phải ai cũng đều thích hết. Có lúc đồng cảm, có lúc lại bất đồng. Nhưng yêu thích, rốt cuộc rồi cũng sẽ lớn hơn bất đồng, vậy nên mới khiến chúng ta có thể cùng nhau đi tới cuối cùng.Tôi nghĩ, đây cũng là chỗ thành công của “Tháng năm qua”.Tất nhiên nói về phương diện khác, weibo tảo văn, post bar lược văn, đều sẽ có những quan điểm bất đồng. Thích thì có thể ủng hộ, không thích cũng có thể ném đá, đây đều là quyền lợi của độc giả, không cần vì tôi hay vì câu chuyện này mà phải bỏ đi. Bởi nếu nó là thứ bạn yêu thích, bạn đi tranh luận với những người khác không thích, chẳng phải cũng giống như bạn trải qua cuộc tình với người không có duyên phận ư? Thật ra đôi bên đều không sai, chỉ là không có duyên mà thôi, cần gì phải cưỡng cầu?Mà nếu bạn không thích câu chuyện này, vậy sao không thử đọc câu chuyện khác?Tôi còn viết, bạn còn đọc, thì tôi tin rằng một ngày nào đó khi bạn gặp tôi trên đường, lên tiếng chào tôi, chỉ một tiếng thôi, tôi sẽ rất vui khi quen biết bạn.Tôi vẫn luôn tin tưởng, tác giả chỉ nói chuyện qua tác phẩm. Tôi từng bước từng bước in dấu chân mà đi, chúng ta có duyên thì cuối cùng sẽ gặp nhau.“Tháng năm qua” là tác phẩm đầu tiên tôi thử nghiệm viết về tình thân, tình bạn, tình yêu và lòng yêu quê hương, nó vẫn còn rất nhiều chỗ thiếu sót, bao gồm cả vấn đề về tinh lực của tác giả nữa.Có thể yêu thích nó, tôi vô cùng vinh hạnh. Cảm ơn các bạn đã làm bạn với tôi, làm bạn với “Tháng năm qua”.Tĩnh Thuỷ Biên.

Ngày 6 tháng 9 năm 2015

“Tháng năm qua”

 đã kết thúc lâu như vậy mà tôi vẫn chưa tổng kết chính thức gì cả. Thật ra trước đây mỗi một câu chuyện kết thúc, dù có ngắn, thì tôi cũng đều tám dài dài dài luôn, bày tỏ tình cảm nè. Ở JJ thì H quả thật là biển hiệu luôn rồi, về phần vì sao còn chưa viết, là vì tôi lười đó [xem lại mặt mũi bạn đi rồi hãng nói]. Còn các bạn đọc nữa, tôi không hi vọng suy nghĩ của mình sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của các độc giả đâu.

Tác phẩm hay, tựa như một nghìn người xem Hamlet, trong lòng cũng sẽ có một nghìn Hamlet vậy. Tất nhiên tôi không có lợi hại đến mức sáng tác ra Hamlet, nhưng trong lòng tôi thì có một tâm tư như vậy đấy.

Một tác giả, viết một tác phẩm ra, tôi tất nhiên phải chuẩn bị tâm lí thật tốt, nhận hết thảy những đánh giá tốt, không tốt, sùng bái, chửi bới, hoặc là nửa khen nửa chê.

Bởi vì tôi không phải nhân dân tệ, tác phẩm của tôi cũng không phải nhân dân tệ. Thế giới lớn đến vậy, dựa vào đâu mà đều phải thích tôi cơ chứ?

Mỗi độc giả đều như một con hồ ly chờ được yêu thương, hoàng tử mà các cô gái kiếm tìm, có suy nghĩ, yêu thích, trí tuệ, nguyên tắc kiên trì và trái tim đơn thuần. Vậy nên việc mà tôi phải làm không phải là phục tùng tất cả độc giả, mà là, khiến những người có chung sở thích, nguyên tắc và cách nhìn như các bạn, có thể có duyên, cùng tôi gặp nhau.

Mà nếu chúng ta đã gặp nhau, tôi cũng hi vọng bạn có thể giữ được suy nghĩ và trái tim đơn thuần của mình. Các bạn yêu thích 

“Tháng năm qua”

 của tôi, tất cả những tình cảm cùng khí thế thiếu niên trong đó, có thể không phải ai cũng đều thích hết. Có lúc đồng cảm, có lúc lại bất đồng. Nhưng yêu thích, rốt cuộc rồi cũng sẽ lớn hơn bất đồng, vậy nên mới khiến chúng ta có thể cùng nhau đi tới cuối cùng.

Tôi nghĩ, đây cũng là chỗ thành công của 

“Tháng năm qua”.

Tất nhiên nói về phương diện khác, weibo tảo văn, post bar lược văn, đều sẽ có những quan điểm bất đồng. Thích thì có thể ủng hộ, không thích cũng có thể ném đá, đây đều là quyền lợi của độc giả, không cần vì tôi hay vì câu chuyện này mà phải bỏ đi. Bởi nếu nó là thứ bạn yêu thích, bạn đi tranh luận với những người khác không thích, chẳng phải cũng giống như bạn trải qua cuộc tình với người không có duyên phận ư? Thật ra đôi bên đều không sai, chỉ là không có duyên mà thôi, cần gì phải cưỡng cầu?

Mà nếu bạn không thích câu chuyện này, vậy sao không thử đọc câu chuyện khác?

Tôi còn viết, bạn còn đọc, thì tôi tin rằng một ngày nào đó khi bạn gặp tôi trên đường, lên tiếng chào tôi, chỉ một tiếng thôi, tôi sẽ rất vui khi quen biết bạn.

Tôi vẫn luôn tin tưởng, tác giả chỉ nói chuyện qua tác phẩm. Tôi từng bước từng bước in dấu chân mà đi, chúng ta có duyên thì cuối cùng sẽ gặp nhau.

“Tháng năm qua”

 là tác phẩm đầu tiên tôi thử nghiệm viết về tình thân, tình bạn, tình yêu và lòng yêu quê hương, nó vẫn còn rất nhiều chỗ thiếu sót, bao gồm cả vấn đề về tinh lực của tác giả nữa.

Có thể yêu thích nó, tôi vô cùng vinh hạnh. Cảm ơn các bạn đã làm bạn với tôi, làm bạn với 

“Tháng năm qua”.

Tĩnh Thuỷ Biên.

Tháng Năm QuaTác giả: Tĩnh Thủy BiênTruyện Đam Mỹ Lời tác giả: Hi vọng những ai đọc câu chuyện này đều có thể nhận được tình cảm như vậy. Mong rằng những tháng năm không thể quay lại, những tháng năm về sau, các bạn luôn may mắn, hạnh phúc, sinh sống mĩ mãn, thân thể khoẻ mạnh. *** Ngày hè tiếng ve rền không dứt. Nắng chói chang chiếu qua cửa sổ xe, hắt lên mặt Tạ Mạnh khiến cậu không kìm được đưa tay lên che trán, chiếc áo sơ mi đã ướt một mảng dính chặt sau lưng. Xe buýt lắc lư tiến vào trạm. Tạ Mạnh theo dòng người chen chúc xuống xe, cau mày lau đi mồ hôi nhễ nhại hai má, trên đầu Mặt Trời treo cao, cậu hướng bước đi về phía cổng trường. Trung học W ngày đầu nhập học của tân sinh, cổng trường giăng đầy biểu ngữ đỏ tươi vui, song toàn những dòng cũ rích: “Hôm nay em tự hào về W, ngày mai W tự hào về em!”. Trung học W không phải loại trường học cao cấp hàng đầu, đội ngũ giáo viên cũng chẳng quá ưu tú, thế nên số lượng tân sinh ít đến đáng thương, nhiều nhất cũng chỉ có sáu lớp, mỗi lớp bốn mươi người. Ngay cả khi diễn ra sự kiện… Ngày 6 tháng 9 năm 2015“Tháng năm qua” đã kết thúc lâu như vậy mà tôi vẫn chưa tổng kết chính thức gì cả. Thật ra trước đây mỗi một câu chuyện kết thúc, dù có ngắn, thì tôi cũng đều tám dài dài dài luôn, bày tỏ tình cảm nè. Ở JJ thì H quả thật là biển hiệu luôn rồi, về phần vì sao còn chưa viết, là vì tôi lười đó [xem lại mặt mũi bạn đi rồi hãng nói]. Còn các bạn đọc nữa, tôi không hi vọng suy nghĩ của mình sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của các độc giả đâu.Tác phẩm hay, tựa như một nghìn người xem Hamlet, trong lòng cũng sẽ có một nghìn Hamlet vậy. Tất nhiên tôi không có lợi hại đến mức sáng tác ra Hamlet, nhưng trong lòng tôi thì có một tâm tư như vậy đấy.Một tác giả, viết một tác phẩm ra, tôi tất nhiên phải chuẩn bị tâm lí thật tốt, nhận hết thảy những đánh giá tốt, không tốt, sùng bái, chửi bới, hoặc là nửa khen nửa chê.Bởi vì tôi không phải nhân dân tệ, tác phẩm của tôi cũng không phải nhân dân tệ. Thế giới lớn đến vậy, dựa vào đâu mà đều phải thích tôi cơ chứ?Mỗi độc giả đều như một con hồ ly chờ được yêu thương, hoàng tử mà các cô gái kiếm tìm, có suy nghĩ, yêu thích, trí tuệ, nguyên tắc kiên trì và trái tim đơn thuần. Vậy nên việc mà tôi phải làm không phải là phục tùng tất cả độc giả, mà là, khiến những người có chung sở thích, nguyên tắc và cách nhìn như các bạn, có thể có duyên, cùng tôi gặp nhau.Mà nếu chúng ta đã gặp nhau, tôi cũng hi vọng bạn có thể giữ được suy nghĩ và trái tim đơn thuần của mình. Các bạn yêu thích “Tháng năm qua” của tôi, tất cả những tình cảm cùng khí thế thiếu niên trong đó, có thể không phải ai cũng đều thích hết. Có lúc đồng cảm, có lúc lại bất đồng. Nhưng yêu thích, rốt cuộc rồi cũng sẽ lớn hơn bất đồng, vậy nên mới khiến chúng ta có thể cùng nhau đi tới cuối cùng.Tôi nghĩ, đây cũng là chỗ thành công của “Tháng năm qua”.Tất nhiên nói về phương diện khác, weibo tảo văn, post bar lược văn, đều sẽ có những quan điểm bất đồng. Thích thì có thể ủng hộ, không thích cũng có thể ném đá, đây đều là quyền lợi của độc giả, không cần vì tôi hay vì câu chuyện này mà phải bỏ đi. Bởi nếu nó là thứ bạn yêu thích, bạn đi tranh luận với những người khác không thích, chẳng phải cũng giống như bạn trải qua cuộc tình với người không có duyên phận ư? Thật ra đôi bên đều không sai, chỉ là không có duyên mà thôi, cần gì phải cưỡng cầu?Mà nếu bạn không thích câu chuyện này, vậy sao không thử đọc câu chuyện khác?Tôi còn viết, bạn còn đọc, thì tôi tin rằng một ngày nào đó khi bạn gặp tôi trên đường, lên tiếng chào tôi, chỉ một tiếng thôi, tôi sẽ rất vui khi quen biết bạn.Tôi vẫn luôn tin tưởng, tác giả chỉ nói chuyện qua tác phẩm. Tôi từng bước từng bước in dấu chân mà đi, chúng ta có duyên thì cuối cùng sẽ gặp nhau.“Tháng năm qua” là tác phẩm đầu tiên tôi thử nghiệm viết về tình thân, tình bạn, tình yêu và lòng yêu quê hương, nó vẫn còn rất nhiều chỗ thiếu sót, bao gồm cả vấn đề về tinh lực của tác giả nữa.Có thể yêu thích nó, tôi vô cùng vinh hạnh. Cảm ơn các bạn đã làm bạn với tôi, làm bạn với “Tháng năm qua”.Tĩnh Thuỷ Biên.

Quyển 3 - Chương 53: Hậu ký