“Phi Phi, ăn no chưa?” Nụ cười của Tiêu Tiên Tiên hàm súc mang theo vẻ nhiệt tình, nhưng quan sát kỹ có thể thấy được một chút ngại ngùng. Theo hiểu biết của Đỗ Phi Phi đối với Tiên Tiên, đây chính là ám hiệu của nàng ta khi có việc muốn nhờ người. Có điều đang ngồi ở trong Ngũ Vị Hương lâu nổi tiếng thức ăn đắt đỏ vô cùng như lúc này, Phi Phi quyết định, vô luận lát nữa Tiêu Tiên Tiên có đưa ra yêu cầu người người oán trách, trời đất không tha cỡ nào đi chăng nữa, nàng đều có thể suy nghĩ một chút, “Ừ.” Tiêu Tiên Tiên điều chỉnh lại tư thế, hai con ngươi tối đen như mực chống lại ánh mắt của nàng, “Có chuyện này ta nhất định phải nói cho ngươi.” “Nói đi.” Đỗ Phi Phi l**m l**m dư vị trên môi. Thức ăn ở Ngũ Vị Hương lâu vô cùng đắt đỏ cũng là có cái lý của nó. Bảy món vịt như ý mà khiến nàng ăn vừa no vừa thỏa mãn. Tiêu Tiên Tiên nhìn biểu tình ngây thơ vô tội của Phi Phi, âm thầm thở dài, mở miệng nhưng cố gắng áp chế giọng nói nhỏ hết sức có thể: “Ta quên mang tiền rồi.” “Ừ, chuyện…
Chương 92: Siêu đoản văn
Tiểu Hồng Mạo Rơi Vào Tay Đại Sắc LangTác giả: Tô TiếuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Phi Phi, ăn no chưa?” Nụ cười của Tiêu Tiên Tiên hàm súc mang theo vẻ nhiệt tình, nhưng quan sát kỹ có thể thấy được một chút ngại ngùng. Theo hiểu biết của Đỗ Phi Phi đối với Tiên Tiên, đây chính là ám hiệu của nàng ta khi có việc muốn nhờ người. Có điều đang ngồi ở trong Ngũ Vị Hương lâu nổi tiếng thức ăn đắt đỏ vô cùng như lúc này, Phi Phi quyết định, vô luận lát nữa Tiêu Tiên Tiên có đưa ra yêu cầu người người oán trách, trời đất không tha cỡ nào đi chăng nữa, nàng đều có thể suy nghĩ một chút, “Ừ.” Tiêu Tiên Tiên điều chỉnh lại tư thế, hai con ngươi tối đen như mực chống lại ánh mắt của nàng, “Có chuyện này ta nhất định phải nói cho ngươi.” “Nói đi.” Đỗ Phi Phi l**m l**m dư vị trên môi. Thức ăn ở Ngũ Vị Hương lâu vô cùng đắt đỏ cũng là có cái lý của nó. Bảy món vịt như ý mà khiến nàng ăn vừa no vừa thỏa mãn. Tiêu Tiên Tiên nhìn biểu tình ngây thơ vô tội của Phi Phi, âm thầm thở dài, mở miệng nhưng cố gắng áp chế giọng nói nhỏ hết sức có thể: “Ta quên mang tiền rồi.” “Ừ, chuyện… Đây là quà trung thu của Tô Tiếu hôm trung thu vừa rồi, cơ mà nay ta mới mò được, thôi thì muộn còn hơn không có. Siêu đoản văn luôn [12:04] 27/09/2015[Tô Tiếu]***Diệp Thần: Phi Phi à…Phi Phi: Không, ta chưa ăn gì cả!Diệp Thần: Vậy bánh trung thu trên tay nàng là ai gặm?Phi Phi: Con chuột! Ta không muốn lãng phí nên mới định ăn.Diệp Thần: Nàng thừa nhận nàng định ăn nó một mình?Phi Phi: Không! Đó chỉ là dự định ban nãy, bây giờ ta quyết định để cho chàng ăn.Diệp Thần: Đưa bánh bị chuột gặm cho ta ăn? Phi Phi à…Phi Phi: [Khóc ròng] Đừng gọi nữa, nói thẳng ra chàng muốn thế nào đây?Diệp Thần: Trung thu vui vẻ! Hẹn gặp trên giường!Phi Phi: …
Đây là quà trung thu của Tô Tiếu hôm trung thu vừa rồi, cơ mà nay ta mới mò được, thôi thì muộn còn hơn không có. Siêu đoản văn luôn
[12:04] 27/09/2015
[Tô Tiếu]
***
Diệp Thần: Phi Phi à…
Phi Phi: Không, ta chưa ăn gì cả!
Diệp Thần: Vậy bánh trung thu trên tay nàng là ai gặm?
Phi Phi: Con chuột! Ta không muốn lãng phí nên mới định ăn.
Diệp Thần: Nàng thừa nhận nàng định ăn nó một mình?
Phi Phi: Không! Đó chỉ là dự định ban nãy, bây giờ ta quyết định để cho chàng ăn.
Diệp Thần: Đưa bánh bị chuột gặm cho ta ăn? Phi Phi à…
Phi Phi: [Khóc ròng] Đừng gọi nữa, nói thẳng ra chàng muốn thế nào đây?
Diệp Thần: Trung thu vui vẻ! Hẹn gặp trên giường!
Phi Phi: …
Tiểu Hồng Mạo Rơi Vào Tay Đại Sắc LangTác giả: Tô TiếuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Phi Phi, ăn no chưa?” Nụ cười của Tiêu Tiên Tiên hàm súc mang theo vẻ nhiệt tình, nhưng quan sát kỹ có thể thấy được một chút ngại ngùng. Theo hiểu biết của Đỗ Phi Phi đối với Tiên Tiên, đây chính là ám hiệu của nàng ta khi có việc muốn nhờ người. Có điều đang ngồi ở trong Ngũ Vị Hương lâu nổi tiếng thức ăn đắt đỏ vô cùng như lúc này, Phi Phi quyết định, vô luận lát nữa Tiêu Tiên Tiên có đưa ra yêu cầu người người oán trách, trời đất không tha cỡ nào đi chăng nữa, nàng đều có thể suy nghĩ một chút, “Ừ.” Tiêu Tiên Tiên điều chỉnh lại tư thế, hai con ngươi tối đen như mực chống lại ánh mắt của nàng, “Có chuyện này ta nhất định phải nói cho ngươi.” “Nói đi.” Đỗ Phi Phi l**m l**m dư vị trên môi. Thức ăn ở Ngũ Vị Hương lâu vô cùng đắt đỏ cũng là có cái lý của nó. Bảy món vịt như ý mà khiến nàng ăn vừa no vừa thỏa mãn. Tiêu Tiên Tiên nhìn biểu tình ngây thơ vô tội của Phi Phi, âm thầm thở dài, mở miệng nhưng cố gắng áp chế giọng nói nhỏ hết sức có thể: “Ta quên mang tiền rồi.” “Ừ, chuyện… Đây là quà trung thu của Tô Tiếu hôm trung thu vừa rồi, cơ mà nay ta mới mò được, thôi thì muộn còn hơn không có. Siêu đoản văn luôn [12:04] 27/09/2015[Tô Tiếu]***Diệp Thần: Phi Phi à…Phi Phi: Không, ta chưa ăn gì cả!Diệp Thần: Vậy bánh trung thu trên tay nàng là ai gặm?Phi Phi: Con chuột! Ta không muốn lãng phí nên mới định ăn.Diệp Thần: Nàng thừa nhận nàng định ăn nó một mình?Phi Phi: Không! Đó chỉ là dự định ban nãy, bây giờ ta quyết định để cho chàng ăn.Diệp Thần: Đưa bánh bị chuột gặm cho ta ăn? Phi Phi à…Phi Phi: [Khóc ròng] Đừng gọi nữa, nói thẳng ra chàng muốn thế nào đây?Diệp Thần: Trung thu vui vẻ! Hẹn gặp trên giường!Phi Phi: …