Tác giả:

“Đi mau!!!” Lâm Tô Văn quát, hai tay gắt gao đè chặt cửa. “ Ta sẽ dùng sức giữ cửa, các ngươi mau đi ra ngoài gọi chữa cháy đến đây...” Lâm Tô Văn nhìn qua khe cửa, thấy khí gas mang theo ngọn lửa đang lan dần đến, có lẽ cô không đợi được đến khi nhân viên cứu hỏa đến rồi. Cô thở dài, cố gắng trấn tĩnh sự lo sợ đang không ngừng xuất hiện trong lòng. Lâm Tô Văn rất sợ bản thân sẽ không trụ được mà chạy trốn, đến lúc đó mấy tiểu tử kia nhất định không qua nổi rồi.. Bây giờ, cái gì cũng không có thể làm được. Việc duy nhất có thể làm, có lẽ chính là chờ chết. Sinh mệnh hóa ra lại yếu ớt như vậy. Ngọn lửa càng ngày càng lớn, làm cho Lâm Tô Văn rơi vào tột cùng sợ hãi. “Cứ như vậy không có......” Mọi người đều nói, chỉ khi đến những giây phút cuối cùng của sinh mệnh, mới cảm nhận được cái gì là quan trọng nhất. Mà hiện tại, cô lại chỉ nghĩ đến người nhà của mình. "" Kỳ Kỳ sẽ thế nào bây giờ? Ba mẹ sẽ thương tâm đến chết a! Thật là một đứa con bất hiếu mà, quà sinh nhật của mẹ vẫn còn chưa…

Truyện chữ