Mỗi buổi sáng, cũng trong vòng ba tiếng sau khi Lý Xế tỉnh lại, tâm tình của anh rất tệ, bình thường anh thức dậy lúc bảy giờ, tám giờ đến công ty, chín giờ sẽ mở cuộc họp hội nghị, trong khoảng thời gian này, quanh người anh tản ra hơi thở tần suất thấp làm cho người ta không dám đến gần. Lúc nghe cấp dưới báo cáo, một mình anh cao cao ngồi ở trên ghế làm việc phía sau bàn gỗ lim, đôi chân dài bắt chéo, quần tây đen phụ trợ đường cong trên chân anh, một tay khẽ gõ trên máy tính bảng, một tay dứt khoát cắm ở trong túi quần, áo sơ mi trắng, đồ tây đen, thẳng tắp ngay ngắn, như bản thân anh không chút cẩu thả cẩn thận bộc lộ tài năng. Ánh mắt của anh luôn tập trung một chỗ, sắc bén giống như ưng như cắt, đuôi mắt luôn bễ nghễ giơ lên, trên trán lộ ra anh khó hào hùng càng khí phách, mũi cao thẳng, cánh mũi đầy đặn, đôi môi giống như lá liễu trong gió xuân tháng hai, mềm dẻo mỏng dài lộ ra lạnh lẽo, đường cong khuôn mặt giống như được vẽ ra từ bút, góc cạnh rõ ràng nhưng không mất độ dày…
Tác giả: