Khi Tần Ngưng từ trong mộng tỉnh dậy, nàng tự hỏi phải chăng thành phố vừa trải qua một trận động đất mà nàng ngủ say không biết? Tại sao toàn thân đau đớn như bị đá đè? Nhất là ở lồng ngực, cảm giác đau đớn khiến nàng toát mồ hôi lạnh. Đến hô hấp cũng thật khó khăn. Dường như bên tai nàng có tiếng khóc rưng rức của phụ nữ. Là ai? Là Tần Trúc - em gái của nàng đó sao? Tần Ngưng nặng nhọc mở mắt. Khi nhìn rõ, nàng mới giật mình hoảng hốt. Đây là nơi nào? Một căn phòng xa hoa nhưng kì quái mang phong cách cổ đại, hầu như mọi thứ trong phòng đều màu tím. Từ rèm cửa bằng tơ lụa mỏng, thảm nhung lót sàn, sơn màu gỗ... Còn bên cạnh giường nàng nằm, có hai thiếu nữ tuổi chỉ mười bốn mười lăm, y phục như nha hoàn thời phong kiến đang quỳ dưới đất, ôm mặt khóc. Các nàng thấy Tần Ngưng tỉnh dậy, vẻ mặt không giấu nổi vui sướng: - Cung chủ! Người cuối cùng đã tỉnh! Đau quá, cảm giác trước ngực đau chân thật như vậy, chắc không phải nằm mơ. Tần Ngưng không tin vào truyện ngôn tình xuyên không…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...