Cuối cùng cô vẫn đi bệnh viện, bởi vì kinh nguyệt của cô luôn không bình thường. Đứng xếp hàng thật lâu, bác sĩ đưa một tờ đơn bảo cô đi chụp siêu âm, cô đợi rất lâu rất lâu mới tới lượt mình. Vừa vào, cô liền ngẩn người. Kia kia kia, chàng trai nghiêm túc đang ngồi trước máy siêu âm kia không phải là bạn học cấp ba của cô sao? Y tá thấy cô đơ người đứng đó hồi lâu không phản ứng thì tưởng rằng lại thêm một người bị thu hút bởi sắc đẹp của bác sĩ. Cô ấy cười nói: - Bác sĩ Đoàn, anh lại có thêm một fan rồi. Anh nghe vậy ngẩng đầu nhìn cô, cô vừa lúng túng vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, cố gắng nhìn bảng tên trước ngực anh, trên đó viết ba chữ rõ ràng: Đoàn Vũ Xuyên. Ba chữ ấy xuyên qua thiên sơn vạn thủy, cuối cùng lại xuất hiện trước mặt Thái Thái. Cô không chắc chắn liệu anh có nhận ra cô hay không, hay thậm chí có còn nhớ cô hay không. - Vạn Thái Thái? Bác sĩ hơi không khẳng định, vừa kinh ngạc vừa vui mừng. - Hi, Đoàn Vũ Xuyên? Thật trùng hợp. Vạn Thái Thái rất lúng túng, họ đã bao lâu…
Chương 38: Phiên ngoại 5: Hạnh phúc nhỏ trong cuộc sống đời thường (5)
Thiên Sơn Vạn ThủyTác giả: Mèo Dũng CảmTruyện Ngôn TìnhCuối cùng cô vẫn đi bệnh viện, bởi vì kinh nguyệt của cô luôn không bình thường. Đứng xếp hàng thật lâu, bác sĩ đưa một tờ đơn bảo cô đi chụp siêu âm, cô đợi rất lâu rất lâu mới tới lượt mình. Vừa vào, cô liền ngẩn người. Kia kia kia, chàng trai nghiêm túc đang ngồi trước máy siêu âm kia không phải là bạn học cấp ba của cô sao? Y tá thấy cô đơ người đứng đó hồi lâu không phản ứng thì tưởng rằng lại thêm một người bị thu hút bởi sắc đẹp của bác sĩ. Cô ấy cười nói: - Bác sĩ Đoàn, anh lại có thêm một fan rồi. Anh nghe vậy ngẩng đầu nhìn cô, cô vừa lúng túng vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, cố gắng nhìn bảng tên trước ngực anh, trên đó viết ba chữ rõ ràng: Đoàn Vũ Xuyên. Ba chữ ấy xuyên qua thiên sơn vạn thủy, cuối cùng lại xuất hiện trước mặt Thái Thái. Cô không chắc chắn liệu anh có nhận ra cô hay không, hay thậm chí có còn nhớ cô hay không. - Vạn Thái Thái? Bác sĩ hơi không khẳng định, vừa kinh ngạc vừa vui mừng. - Hi, Đoàn Vũ Xuyên? Thật trùng hợp. Vạn Thái Thái rất lúng túng, họ đã bao lâu… Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai vợ chồng vùi người trên sofa mỗi người tự xem sách của mình. Cô nằm trên đùi anh, duy trì tư thế thoải mái, say sưa xem tiểu thuyết của cô. Còn anh thì xem tạp chí y học khô khan khó hiểu của anh.Hai bên đều không nói chuyện, chỉ có tiếng lật sách vang lên. Dần dà cơn buồn ngủ ập đến, cô bất giác ngủ thiếp đi. Sách cũng theo đó rơi xuống đất. Anh cúi đầu nhìn gương mặt say ngủ của cô, tiếng hít thở của cô hơi nặng nề, có lẽ do chưa khỏi cảm hoàn toàn. Anh bất đắc dĩ buông sách xuống, muốn đánh thức cô bảo cô vào phòng ngủ nhưng lại không nỡ. Cuối cùng, anh chỉ vén lại mái tóc xõa của cô, bế cô lên đưa về phòng.
Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai vợ chồng vùi người trên sofa mỗi người tự xem sách của mình. Cô nằm trên đùi anh, duy trì tư thế thoải mái, say sưa xem tiểu thuyết của cô. Còn anh thì xem tạp chí y học khô khan khó hiểu của anh.
Hai bên đều không nói chuyện, chỉ có tiếng lật sách vang lên. Dần dà cơn buồn ngủ ập đến, cô bất giác ngủ thiếp đi. Sách cũng theo đó rơi xuống đất. Anh cúi đầu nhìn gương mặt say ngủ của cô, tiếng hít thở của cô hơi nặng nề, có lẽ do chưa khỏi cảm hoàn toàn. Anh bất đắc dĩ buông sách xuống, muốn đánh thức cô bảo cô vào phòng ngủ nhưng lại không nỡ. Cuối cùng, anh chỉ vén lại mái tóc xõa của cô, bế cô lên đưa về phòng.
Thiên Sơn Vạn ThủyTác giả: Mèo Dũng CảmTruyện Ngôn TìnhCuối cùng cô vẫn đi bệnh viện, bởi vì kinh nguyệt của cô luôn không bình thường. Đứng xếp hàng thật lâu, bác sĩ đưa một tờ đơn bảo cô đi chụp siêu âm, cô đợi rất lâu rất lâu mới tới lượt mình. Vừa vào, cô liền ngẩn người. Kia kia kia, chàng trai nghiêm túc đang ngồi trước máy siêu âm kia không phải là bạn học cấp ba của cô sao? Y tá thấy cô đơ người đứng đó hồi lâu không phản ứng thì tưởng rằng lại thêm một người bị thu hút bởi sắc đẹp của bác sĩ. Cô ấy cười nói: - Bác sĩ Đoàn, anh lại có thêm một fan rồi. Anh nghe vậy ngẩng đầu nhìn cô, cô vừa lúng túng vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, cố gắng nhìn bảng tên trước ngực anh, trên đó viết ba chữ rõ ràng: Đoàn Vũ Xuyên. Ba chữ ấy xuyên qua thiên sơn vạn thủy, cuối cùng lại xuất hiện trước mặt Thái Thái. Cô không chắc chắn liệu anh có nhận ra cô hay không, hay thậm chí có còn nhớ cô hay không. - Vạn Thái Thái? Bác sĩ hơi không khẳng định, vừa kinh ngạc vừa vui mừng. - Hi, Đoàn Vũ Xuyên? Thật trùng hợp. Vạn Thái Thái rất lúng túng, họ đã bao lâu… Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, hai vợ chồng vùi người trên sofa mỗi người tự xem sách của mình. Cô nằm trên đùi anh, duy trì tư thế thoải mái, say sưa xem tiểu thuyết của cô. Còn anh thì xem tạp chí y học khô khan khó hiểu của anh.Hai bên đều không nói chuyện, chỉ có tiếng lật sách vang lên. Dần dà cơn buồn ngủ ập đến, cô bất giác ngủ thiếp đi. Sách cũng theo đó rơi xuống đất. Anh cúi đầu nhìn gương mặt say ngủ của cô, tiếng hít thở của cô hơi nặng nề, có lẽ do chưa khỏi cảm hoàn toàn. Anh bất đắc dĩ buông sách xuống, muốn đánh thức cô bảo cô vào phòng ngủ nhưng lại không nỡ. Cuối cùng, anh chỉ vén lại mái tóc xõa của cô, bế cô lên đưa về phòng.