“Đại tiểu thư, hiện nay phía Bắc thế cục không rõ, tuy nói Đại Hạ quốc chúng ta đất đai phì nhiêu, sản vật phong phú, nhưng chỉ cần trận chiến này xảy ra, không hẳn ba đến năm năm là xong, ai có thể nói chính xác được, lão nô cho rằng, cửa hàng lương thực nhà ta tốt nhất vẫn là phải chuẩn bị nhiều.” Người nói chuyện, tuổi chừng bốn mươi, một thân áo vải, mặc dù tự xưng lão nô, nhưng thần sắc trong lúc nói không thấy hèn mọn, trấn định tự nhiên, cử chỉ tiến lui như thường, nhưng vẫn không thiếu sự cung kính. “Lưu thúc, cứ làm theo lời người nói, nhưng đừng làm quá mức để cho người ta chú ý, thu được nhiều lương thực thì trước hết cất giữ trong kho lúa vùng ngoại ô ở thành Tây đi.” Tô Nhược U ngồi ngay ngắn ở thư phòng, trong tay còn lật sổ sách, gật đầu một cái, nhẹ giọng gọi người đến. Mặc dù, Tô gia có gia nghiệp lớn, nhưng cũng không thể vô cớ liền không kiêng nể thu mua lương thực, thứ nhất là sợ làm cho quan gia kiêng kỵ, dù sao, lương thực liên quan đến nền tảng quốc gia. Về…

Chương 83: Kẹo ngọt! Kẹo ngọt!

Tướng Quân Sủng ThêTác giả: Ngọc Tịnh Cam LộTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Đại tiểu thư, hiện nay phía Bắc thế cục không rõ, tuy nói Đại Hạ quốc chúng ta đất đai phì nhiêu, sản vật phong phú, nhưng chỉ cần trận chiến này xảy ra, không hẳn ba đến năm năm là xong, ai có thể nói chính xác được, lão nô cho rằng, cửa hàng lương thực nhà ta tốt nhất vẫn là phải chuẩn bị nhiều.” Người nói chuyện, tuổi chừng bốn mươi, một thân áo vải, mặc dù tự xưng lão nô, nhưng thần sắc trong lúc nói không thấy hèn mọn, trấn định tự nhiên, cử chỉ tiến lui như thường, nhưng vẫn không thiếu sự cung kính. “Lưu thúc, cứ làm theo lời người nói, nhưng đừng làm quá mức để cho người ta chú ý, thu được nhiều lương thực thì trước hết cất giữ trong kho lúa vùng ngoại ô ở thành Tây đi.” Tô Nhược U ngồi ngay ngắn ở thư phòng, trong tay còn lật sổ sách, gật đầu một cái, nhẹ giọng gọi người đến. Mặc dù, Tô gia có gia nghiệp lớn, nhưng cũng không thể vô cớ liền không kiêng nể thu mua lương thực, thứ nhất là sợ làm cho quan gia kiêng kỵ, dù sao, lương thực liên quan đến nền tảng quốc gia. Về… Nghĩ đến giữ bí mật, Tô Nhược U vội vàng hỏi, ‘Vậy còn tổ phụ tổ mẫu, và cả chỗ phụ mẫu thì sao?...’‘Bên tổ phụ và phụ thân ta sẽ tìm cơ hội nói một tiếng, chuyện này nàng không cần phải để ý đến, dù sao nàng vừa sinh cục cưng, ngày thường cứ ở trong Quân Trúc uyển, chỉ cần chăm sóc cẩn thận cục cưng của chúng ta, chăm sóc chính bản thân nàng là được.’Nhắc tới cục cưng, Tô Nhược U mới nhớ tới, ‘Chàng còn chưa nhìn thấy hai cục cưng của chúng ta đâu!’Vừa nói, Tô Nhược U lại muốn đứng lên. Bùi Hạo ôm nàng, không cho nàng nhúc nhích, ‘Ta sẽ kêu Thanh Nhạn ôm chúng tới là được, nàng không cần lộn xộn nữa.’không biết ai vừa sinh đứa nhỏ xong? không chịu cẩn thận một chút nào cả!Nghĩ đến hai cục cưng, ngực Tô Nhược U lại căng tức, nàng cũng thấy không được thoải mái, tựa như có dòng sữa muốn chảy xuống vậy, không thể nào...Tô Nhược U thầm nghĩ, nàng lui khỏi ngực Bùi Hạo, cho dù lúc trước bọn họ đã làm tất cả những chuyện thân mật nhất rồi, nhưng mà ngực căng sữa gì đó, nói ra mắc cỡ lắm đó.‘Chàng mau kêu Thanh Nhạn bế cục cưng lại đây đi.’Bùi Hạo xem vẫn còn chút thời gian, càng ôm tiểu nương tử trong lòng thêm chặt, ‘Chờ lát nữa, ta còn muốn ôm nàng thêm một chút.’Tô Nhược U vừa thấy ngọt ngào vừa thấy xấu hổ, cảm giác xót trướng khó chịu, phu quân, chàng đừng ôm chặt vậy được không?Nhận thấy tiểu nương tử trong lòng không yên, thậm chí còn muốn rời khỏi vòng tay của mình, Bùi Hạo cau mày, ‘Làm sao vậy?’Quả thực, Tô Nhược U ngại ngùng muốn chết, cũng may trước khi Tô Nhược U bị giày vò không chịu nổi, bởi vì hai người ôm nhau rất chặt, Bùi Hạo cũng cảm nhận được, tiểu nương tử đang dán chặt vào lồng ngực hắn. Cảm thấy trước ngực ẩm ướt, hắn kéo Tô Nhược U lui ra ngoài một chút, thì mới nhìn rõ.Mà lúc này, vì là ngày hè, Tô Nhược U đang mặc bộ trung y trắng mỏng, đỉnh núi cao vút kia đang ướt đẫm một mảng, bởi vì nhiều nguyên nhân, Tô Nhược U cũng không có mặc yếm. Mà bên dưới lớp vải tơ tằm mỏng dính, rõ ràng là thấy được nụ anh đào đang nở rộ, th*n d*** Bùi Hạo lập tức căng thẳng, nhưng cố kỵ đến thân thể nàng mới sinh, hắn không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ, ‘Có chuyện gì thế?’Thậm chí, Tô Nhược U còn nghe thấy bên tai truyền tới âm thanh nuốt nước miếng của ai kia, trong khoảng thời gian ngắn, không khí trên giường trở nên vi diệu và nóng bỏng. Nếu hắn đã nhìn thấy, Tô Nhược U cũng không ngại gì nữa, ‘Ta bị tức sữa.’Nháy mắt, đôi con ngươi của Bùi Hạo hiện lên một chút ánh sáng âm u, tức thì, hắn hành động nhanh đến nỗi Tô Nhược U cũng không có chú ý tới, ‘Ta tới giúp nàng nhìn xem...’Lời vừa dứt, Bùi Hạo đã ôm Tô Nhược U từ trong lòng thả xuống giường, sau đó bàn tay duỗi tay về phía nàng. Tô Nhược U thấy không thích hợp, nàng nhanh tay bắt lấy bàn tay của ai đó, ‘ Cái đó, cái đó, là bình thường, chỉ cần ôm cục cưng đến là được thôi!’không đợi Tô Nhược U nói xong, Bùi Hạo dùng một bàn tay đè lại hai bàn tay nhỏ bé không ngoan ngoãn kia của nàng,, tay còn lại đã lần mò vào y phục.Ừm! Lớn hơn ngày xưa không ít, Trông có vẻ một bàn tay hắn không nắm hết nữa!Bùi Hạo còn nhớ rõ tối hôm qua nàng kêu đau đớn, vô cùng đáng thương, nếu không thể bóp, hắn có thể nhẹ nhàng sờ sờ xoa xoa là được mà.trên ngọn núi cao vút, ngón trỏ của Bùi Hạo đang không ngừng chạm đóa hồng mai xinh đẹp ẩn hiện ướt át, thời điểm hiện tại nàng cực kì mẫn cảm, bị hắn trêu đùa như vậy sao có thể là đối thủ chứ. Trong chốc lát, Bùi Hạo đã cảm giác được phía dưới ngón trỏ ẩm ướt, không những vậy còn có xu thế lan rộng ra. Sữa thấm ướt y phục, cả ngọn núi đều như ẩn như hiện.Hai mắt Bùi đỏ ngầu, cổ họng căng thẳng khô khốc, hắn không do dự nữa, cúi đầu, cách lớp áo mỏng tang mà ngậm lấy.

Nghĩ đến giữ bí mật, Tô Nhược U vội vàng hỏi, ‘Vậy còn tổ phụ tổ mẫu, và cả chỗ phụ mẫu thì sao?...’

‘Bên tổ phụ và phụ thân ta sẽ tìm cơ hội nói một tiếng, chuyện này nàng không cần phải để ý đến, dù sao nàng vừa sinh cục cưng, ngày thường cứ ở trong Quân Trúc uyển, chỉ cần chăm sóc cẩn thận cục cưng của chúng ta, chăm sóc chính bản thân nàng là được.’

Nhắc tới cục cưng, Tô Nhược U mới nhớ tới, ‘Chàng còn chưa nhìn thấy hai cục cưng của chúng ta đâu!’

Vừa nói, Tô Nhược U lại muốn đứng lên. Bùi Hạo ôm nàng, không cho nàng nhúc nhích, ‘Ta sẽ kêu Thanh Nhạn ôm chúng tới là được, nàng không cần lộn xộn nữa.’

không biết ai vừa sinh đứa nhỏ xong? không chịu cẩn thận một chút nào cả!

Nghĩ đến hai cục cưng, ngực Tô Nhược U lại căng tức, nàng cũng thấy không được thoải mái, tựa như có dòng sữa muốn chảy xuống vậy, không thể nào...

Tô Nhược U thầm nghĩ, nàng lui khỏi ngực Bùi Hạo, cho dù lúc trước bọn họ đã làm tất cả những chuyện thân mật nhất rồi, nhưng mà ngực căng sữa gì đó, nói ra mắc cỡ lắm đó.

‘Chàng mau kêu Thanh Nhạn bế cục cưng lại đây đi.’

Bùi Hạo xem vẫn còn chút thời gian, càng ôm tiểu nương tử trong lòng thêm chặt, ‘Chờ lát nữa, ta còn muốn ôm nàng thêm một chút.’

Tô Nhược U vừa thấy ngọt ngào vừa thấy xấu hổ, cảm giác xót trướng khó chịu, phu quân, chàng đừng ôm chặt vậy được không?

Nhận thấy tiểu nương tử trong lòng không yên, thậm chí còn muốn rời khỏi vòng tay của mình, Bùi Hạo cau mày, ‘Làm sao vậy?’

Quả thực, Tô Nhược U ngại ngùng muốn chết, cũng may trước khi Tô Nhược U bị giày vò không chịu nổi, bởi vì hai người ôm nhau rất chặt, Bùi Hạo cũng cảm nhận được, tiểu nương tử đang dán chặt vào lồng ngực hắn. Cảm thấy trước ngực ẩm ướt, hắn kéo Tô Nhược U lui ra ngoài một chút, thì mới nhìn rõ.

Mà lúc này, vì là ngày hè, Tô Nhược U đang mặc bộ trung y trắng mỏng, đỉnh núi cao vút kia đang ướt đẫm một mảng, bởi vì nhiều nguyên nhân, Tô Nhược U cũng không có mặc yếm. Mà bên dưới lớp vải tơ tằm mỏng dính, rõ ràng là thấy được nụ anh đào đang nở rộ, th*n d*** Bùi Hạo lập tức căng thẳng, nhưng cố kỵ đến thân thể nàng mới sinh, hắn không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ, ‘Có chuyện gì thế?’

Thậm chí, Tô Nhược U còn nghe thấy bên tai truyền tới âm thanh nuốt nước miếng của ai kia, trong khoảng thời gian ngắn, không khí trên giường trở nên vi diệu và nóng bỏng. Nếu hắn đã nhìn thấy, Tô Nhược U cũng không ngại gì nữa, ‘Ta bị tức sữa.’

Nháy mắt, đôi con ngươi của Bùi Hạo hiện lên một chút ánh sáng âm u, tức thì, hắn hành động nhanh đến nỗi Tô Nhược U cũng không có chú ý tới, ‘Ta tới giúp nàng nhìn xem...’

Lời vừa dứt, Bùi Hạo đã ôm Tô Nhược U từ trong lòng thả xuống giường, sau đó bàn tay duỗi tay về phía nàng. Tô Nhược U thấy không thích hợp, nàng nhanh tay bắt lấy bàn tay của ai đó, ‘ Cái đó, cái đó, là bình thường, chỉ cần ôm cục cưng đến là được thôi!’

không đợi Tô Nhược U nói xong, Bùi Hạo dùng một bàn tay đè lại hai bàn tay nhỏ bé không ngoan ngoãn kia của nàng,, tay còn lại đã lần mò vào y phục.

Ừm! Lớn hơn ngày xưa không ít, Trông có vẻ một bàn tay hắn không nắm hết nữa!

Bùi Hạo còn nhớ rõ tối hôm qua nàng kêu đau đớn, vô cùng đáng thương, nếu không thể bóp, hắn có thể nhẹ nhàng sờ sờ xoa xoa là được mà.

trên ngọn núi cao vút, ngón trỏ của Bùi Hạo đang không ngừng chạm đóa hồng mai xinh đẹp ẩn hiện ướt át, thời điểm hiện tại nàng cực kì mẫn cảm, bị hắn trêu đùa như vậy sao có thể là đối thủ chứ. Trong chốc lát, Bùi Hạo đã cảm giác được phía dưới ngón trỏ ẩm ướt, không những vậy còn có xu thế lan rộng ra. Sữa thấm ướt y phục, cả ngọn núi đều như ẩn như hiện.

Hai mắt Bùi đỏ ngầu, cổ họng căng thẳng khô khốc, hắn không do dự nữa, cúi đầu, cách lớp áo mỏng tang mà ngậm lấy.

Tướng Quân Sủng ThêTác giả: Ngọc Tịnh Cam LộTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình“Đại tiểu thư, hiện nay phía Bắc thế cục không rõ, tuy nói Đại Hạ quốc chúng ta đất đai phì nhiêu, sản vật phong phú, nhưng chỉ cần trận chiến này xảy ra, không hẳn ba đến năm năm là xong, ai có thể nói chính xác được, lão nô cho rằng, cửa hàng lương thực nhà ta tốt nhất vẫn là phải chuẩn bị nhiều.” Người nói chuyện, tuổi chừng bốn mươi, một thân áo vải, mặc dù tự xưng lão nô, nhưng thần sắc trong lúc nói không thấy hèn mọn, trấn định tự nhiên, cử chỉ tiến lui như thường, nhưng vẫn không thiếu sự cung kính. “Lưu thúc, cứ làm theo lời người nói, nhưng đừng làm quá mức để cho người ta chú ý, thu được nhiều lương thực thì trước hết cất giữ trong kho lúa vùng ngoại ô ở thành Tây đi.” Tô Nhược U ngồi ngay ngắn ở thư phòng, trong tay còn lật sổ sách, gật đầu một cái, nhẹ giọng gọi người đến. Mặc dù, Tô gia có gia nghiệp lớn, nhưng cũng không thể vô cớ liền không kiêng nể thu mua lương thực, thứ nhất là sợ làm cho quan gia kiêng kỵ, dù sao, lương thực liên quan đến nền tảng quốc gia. Về… Nghĩ đến giữ bí mật, Tô Nhược U vội vàng hỏi, ‘Vậy còn tổ phụ tổ mẫu, và cả chỗ phụ mẫu thì sao?...’‘Bên tổ phụ và phụ thân ta sẽ tìm cơ hội nói một tiếng, chuyện này nàng không cần phải để ý đến, dù sao nàng vừa sinh cục cưng, ngày thường cứ ở trong Quân Trúc uyển, chỉ cần chăm sóc cẩn thận cục cưng của chúng ta, chăm sóc chính bản thân nàng là được.’Nhắc tới cục cưng, Tô Nhược U mới nhớ tới, ‘Chàng còn chưa nhìn thấy hai cục cưng của chúng ta đâu!’Vừa nói, Tô Nhược U lại muốn đứng lên. Bùi Hạo ôm nàng, không cho nàng nhúc nhích, ‘Ta sẽ kêu Thanh Nhạn ôm chúng tới là được, nàng không cần lộn xộn nữa.’không biết ai vừa sinh đứa nhỏ xong? không chịu cẩn thận một chút nào cả!Nghĩ đến hai cục cưng, ngực Tô Nhược U lại căng tức, nàng cũng thấy không được thoải mái, tựa như có dòng sữa muốn chảy xuống vậy, không thể nào...Tô Nhược U thầm nghĩ, nàng lui khỏi ngực Bùi Hạo, cho dù lúc trước bọn họ đã làm tất cả những chuyện thân mật nhất rồi, nhưng mà ngực căng sữa gì đó, nói ra mắc cỡ lắm đó.‘Chàng mau kêu Thanh Nhạn bế cục cưng lại đây đi.’Bùi Hạo xem vẫn còn chút thời gian, càng ôm tiểu nương tử trong lòng thêm chặt, ‘Chờ lát nữa, ta còn muốn ôm nàng thêm một chút.’Tô Nhược U vừa thấy ngọt ngào vừa thấy xấu hổ, cảm giác xót trướng khó chịu, phu quân, chàng đừng ôm chặt vậy được không?Nhận thấy tiểu nương tử trong lòng không yên, thậm chí còn muốn rời khỏi vòng tay của mình, Bùi Hạo cau mày, ‘Làm sao vậy?’Quả thực, Tô Nhược U ngại ngùng muốn chết, cũng may trước khi Tô Nhược U bị giày vò không chịu nổi, bởi vì hai người ôm nhau rất chặt, Bùi Hạo cũng cảm nhận được, tiểu nương tử đang dán chặt vào lồng ngực hắn. Cảm thấy trước ngực ẩm ướt, hắn kéo Tô Nhược U lui ra ngoài một chút, thì mới nhìn rõ.Mà lúc này, vì là ngày hè, Tô Nhược U đang mặc bộ trung y trắng mỏng, đỉnh núi cao vút kia đang ướt đẫm một mảng, bởi vì nhiều nguyên nhân, Tô Nhược U cũng không có mặc yếm. Mà bên dưới lớp vải tơ tằm mỏng dính, rõ ràng là thấy được nụ anh đào đang nở rộ, th*n d*** Bùi Hạo lập tức căng thẳng, nhưng cố kỵ đến thân thể nàng mới sinh, hắn không dám có hành động gì thiếu suy nghĩ, ‘Có chuyện gì thế?’Thậm chí, Tô Nhược U còn nghe thấy bên tai truyền tới âm thanh nuốt nước miếng của ai kia, trong khoảng thời gian ngắn, không khí trên giường trở nên vi diệu và nóng bỏng. Nếu hắn đã nhìn thấy, Tô Nhược U cũng không ngại gì nữa, ‘Ta bị tức sữa.’Nháy mắt, đôi con ngươi của Bùi Hạo hiện lên một chút ánh sáng âm u, tức thì, hắn hành động nhanh đến nỗi Tô Nhược U cũng không có chú ý tới, ‘Ta tới giúp nàng nhìn xem...’Lời vừa dứt, Bùi Hạo đã ôm Tô Nhược U từ trong lòng thả xuống giường, sau đó bàn tay duỗi tay về phía nàng. Tô Nhược U thấy không thích hợp, nàng nhanh tay bắt lấy bàn tay của ai đó, ‘ Cái đó, cái đó, là bình thường, chỉ cần ôm cục cưng đến là được thôi!’không đợi Tô Nhược U nói xong, Bùi Hạo dùng một bàn tay đè lại hai bàn tay nhỏ bé không ngoan ngoãn kia của nàng,, tay còn lại đã lần mò vào y phục.Ừm! Lớn hơn ngày xưa không ít, Trông có vẻ một bàn tay hắn không nắm hết nữa!Bùi Hạo còn nhớ rõ tối hôm qua nàng kêu đau đớn, vô cùng đáng thương, nếu không thể bóp, hắn có thể nhẹ nhàng sờ sờ xoa xoa là được mà.trên ngọn núi cao vút, ngón trỏ của Bùi Hạo đang không ngừng chạm đóa hồng mai xinh đẹp ẩn hiện ướt át, thời điểm hiện tại nàng cực kì mẫn cảm, bị hắn trêu đùa như vậy sao có thể là đối thủ chứ. Trong chốc lát, Bùi Hạo đã cảm giác được phía dưới ngón trỏ ẩm ướt, không những vậy còn có xu thế lan rộng ra. Sữa thấm ướt y phục, cả ngọn núi đều như ẩn như hiện.Hai mắt Bùi đỏ ngầu, cổ họng căng thẳng khô khốc, hắn không do dự nữa, cúi đầu, cách lớp áo mỏng tang mà ngậm lấy.

Chương 83: Kẹo ngọt! Kẹo ngọt!