Qua buổi trưa, ánh mặt trời theo lá cây chiếu xuống, rơi tại trên người ta. Dựa vào thân cây, ngồi trên mặt cỏ, tay cầm tiểu thuyết, ta ngân nga thở dài một hơi. “ Thật là thoải mái a, không có ai quấy rầy, im lặng đọc sách.” Nhắm mắt lại, ánh mặt trời ấm áp hạ xuống khiến ta buồn ngủ… “ a, a không cần… Nhẹ chút, a!!!” Bên tai tiếng r*n r* càng lúc càng lướn, còn có ba ba thanh âm, “ Phiền chết, xem sách cũng không cho người ta yên”. Ta căm giận mở mắt ra, quay đầu, muốn nhìn một chút là ai quấy nhiễu ta giấc mộng đẹp. Quay người, ta ngây dại. Vị trí của ta được bao vây bởi một lùm cây. Có thể dễ dàng nhìn đến cảnh tượng bên ngoài, mà bản thân ta tương đối nhỏ bé, không dễ dàng bị chú ý. Phía ngoài lùm cây. Một người nữ sinh mặc giáo phục váy bị vén lên cao. Đang tựa vào trên cây, cổ áo mở lớn, lộ ra mảng da thịt lớn trắng ngần, cặp vú cao ngất theo lực va chạm mạnh của người nam nhảy lên. Phía trên da thịt lộ ra che kín dấu hôn màu đỏ, nụ hoa đỏ tươi như ảnh đào vừa lớn vừa sưng,…
Tác giả: