An Bảo Bảo tay kéo vali hành lí, trên vai mang cặp, một tay còn lại xách thêm một túi nào là gạo, mấy món lương khô. Hôm nay không có ai tiễn cô. Cô chú người thì đi làm, người thì đi dự lễ cưới, em gái phải thi cuối kì.” không có nỗi khổ nào bằng nỗi khổ này mà!” Cô ngước lên nhìn trời than vãn. Đây là lần đầu tiên cô đi xe buýt nên có chút hồi hộp, nghe mấy cô nói rằng đi xe buýt rất dễ say xe, cô lo lắm. An Bảo Bảo- năm nay 18 tuổi. Mồ côi bố từ nhỏ, có một cô em gái năm nay lên lớp 5. Năm cô 15 tuổi. mẹ vì lao động quá sức mà trở nên yếu dần, ngã bệnh rồi mất. Thoắt cái hai chị em cô đã trở thành trẻ mồ côi. Cô nghĩ là lỗi tại cô,có lẽ cô luôn muốn áp đặt người khác. Cô muốn học tiếp, mẹ ví thương cô mà cố gắng làm lụng đến nỗi..Thế đó, nhưng cô vẫn muốn học cho đến khi nào thành công thì thôi. Bởi mẹ cô- người có thể hi sinh tính mạng mình để kiếm tiền cho cô ăn học. Cô phải thành công để nuôi lớn tiếp em gái của mình. Hai chị em cô sống nhờ của một nhà họ hàng. Họ cũng như ba mự…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...