Tác giả:

Edit: LenNiNi beta: mèo lười “Hừ... A...” Đầu đau nhói, làm cho Tố Y không tự chủ được để khẽ hừ ra tiếng. Mở mắt ra, nhìn một chút phòng ngủ xa lạ, “Đây là đâu a, ta không phải đã chết rồi sao?” Tố Y không tự chủ được thì thầm nói một mình. “Cô tỉnh?” Một giọng nói trong đầu truyền ra. “Cô? Là ai? Đây là địa phương nào?” Tố Y ở trong đầu dùng ý nghỉ hỏi. Ngược lại cũng không cảm thấy sợ, người đã chết còn có cái gì đáng sợ. “Tôi tên Trình Tố Y, Tố trong mộc mạc, Y trong Y nhân, nơi này là nhà tôi.” Tố Y sững sốt một chút, “Cô cũng tên là Tố Y? Tôi?????? Tôi cũng gọi Tố Y, Bạch Tố Y! Trước đây còn là một minh tinh, cô biết không” Tố Y thử dò xét hỏi. “Không biết, tôi không biết trong giới ngôi sao có người nào tên gọi Bạch Tố Y. Còn về sau, trong 12 năm cũng không thấy xuất hiện người nào tên gọi Bạch Tố Y” trong đầu thanh âm trả lời. “Tôi là từ 12 năm sau trở về, nhảy lầu tự sát. Không biết tại sao liền trở về bây giờ. Nhưng vẫn là không còn kịp nữa rồi, tôi nếu lần nữa có thể sớm…

Truyện chữ