Rốt cục cũng đến nhà, Tô Mộc cởi áo khoác ra, đặt lên giá áo tinh tế, cầm lấy đồ mặc ở nhà, đi vào phòng tắm. Đốc đốc đốc… Bàng bàng bàng… Rầm rầm rầm… Hình như có gì đang kỳ quái thì phải? Tô Mộc cầm khăn lông, dùng sức xoa xoa tóc. Đông đông đông… Tiếng ồn kia dường như không có ý dừng lại, vội vã lau khô thân thể, Tô Mộc đi ra, cẩn thận nghe lại, dường như âm thanh kia không còn nữa. [Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách] Rốt cuộc là hàng xóm nào? Cãi nhau mà không có quy củ như vậy? Tô Mộc không nhớ có hộ gia đình nào như vậy, nơi anh thuê phòng là một khu cao cấp, khi đó, anh không định chọn căn hộ này, nhưng vì gần phòng khám, tuy có chút cũ kĩ nhưng cũng coi như sạch sẽ, ánh mặt trời ôn hoà, mà Tô Mộc cũng là một người thích sạch sẽ, cho nên coi như nơi này dễ ở. Mà trong chung cư già như vậy, đa số đều là người già, bình thường không ầm ĩ như hôm nay Tô Mộc đi đến phòng khách, ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt rơi xuống cái bàn trà bằng…
Tác giả: