Thứ Hai, 6 giờ rưỡi sáng sớm, đồng hồ báo thức vang lên. Rời giường, đánh răng rửa mặt, cầm lấy lược vừa chải, vừa chạy vào sân nhà, vội muốn biết khóm cúc trắng của tôi đã nở chưa. Tôi cúi đầu nhìn nhành hoa ngọc lan xen kẽ, lại nghiêng người xuyên qua hai gốc cây phù tang, đồng thời cẩn thận mặc áo ngủ của tôi lại, không để sương sớm đầu thu làm ẩm người. Sau đó tôi nhìn thấy chỗ chân tường – một bồn hoa nhỏ, bên trong là bảo bối của tôi, tôi chăm chú nhìn lại, lộ ra – Vẫn là nụ hoa. Không sao, ngày mai sẽ nở! Tôi an ủi mình, đến gần ngồi xổm xuống nhìn nó. Đóa hoa trắng tinh ôm thành vòng, bên ngoài là đài hoa xanh nhẹ nhàng bọc lấy, thật sự rất đẹp. Tôi nở nụ cười, vươn tay chạm vào nụ hoa. Kỳ thật rất không tệ. Từ nhỏ đi theo người bố giàu tình yêu với nghề làm vườn trồng hoa, hoa cỏ qua tay không chết cũng bị thương, bị mẹ cười gọi là "Sát thủ diệt hoa", lúc này đây khóm cúc này, lại có thể làm cho nó nở hoa, thật sự không tồi! Đứng lên, hít sâu một hơi không khí tươi mát. Mùi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...