- Két... két... Rồi tiếng quát tháo của tài xế xe: - Này, lão già! Bộ muốn chết hả? - Xin lỗi... - Hừ! Lẩm cẩm quá thì đừng đi ra đường. Ngồi ở nhà cho con cháu chăm sóc đi. - Tôi xin lỗi... Người đàn ông tóc hoa râm, khoảng ngoài tám mươi cứ luôn miệng xin lỗi, còn gã tài xế thì chửi vẫn chửi. Những lời th* t*c của hắn nghe chướng tai dễ sợ. Lạc Đình đi ngang, thấy cảnh tượng ấy. Cô bước ra: - Ê! Anh chửi đủ chưa vậy? Gã tài xế nhìn Lạc Đình: - Cô là ai? - Tôi là ai, anh biết để làm gì? Tôi muốn nói với anh, đừng quá ăn h**p người già như thế, không hay chút nào đâu. - Ai ăn h**p lão ta. Tại lão qua đường không chú ý, suýt chút nữa tôi đụng chết lão rồi. - Nếu cô là cháu lão ta thì đừng để lão đi lung tung. Lần sau, lão không may mắn như thế này đầu. Lạc Đình mím môi: - Anh vừa nói cái gì? Còn lần sau nữa à? Nếu anh lái xe chịu chú ý nhìn đường một chút, thì những ông già như ông đây đâu có mất hồn. - Cô... - Một ngày anh qua lại đoạn đường này bao nhiêu lần? - Lạc Đình hỏi. - Tôi…

Truyện chữ