Dưới bầu trời ảm đảm, muôn vàn ánh sao, bừng sáng một loạt sắc màu nở rộ của hoa lá, cỏ cây tỏa ra từ phía hoa viên nhà Chu gia. Nhưng đêm nay lại mang một không khí âm trầm, u ám, nghe như có tiếng gió rít qua, hàng cây trước cửa sổ lay động trong gió, phảng phất tùy thời theo chỗ tranh tối tranh sáng mà hiện ra một bóng hình. " Một đêm trăng sáng thích hợp làm trộm trèo tường". Trong bóng đêm yên tĩnh, La Mật Âu với mái tóc ngắn ôm sát cả khuôn mặt nay lại biến chúng thành một đám hỗn loạn ở trên đầu. Đôi mắt thường ngày so với bầu trời sao còn chói lọi, rực rỡ hơn thì nay lại có vẻ mờ mịt, tầng tầng sương mù, cô đang bọc tấm chăn lụa, mềm mại, ngắm nhìn bóng hình của một thân ảnh cao lớn đang định trèo tường rời đi, mặt đầy đau khổ mà tự giễu. Dạo này, vách tường nhà cô đã hơn chục lần đón nhận thân ảnh của chính mình, thường xuyên làm trộm trèo tường, không phải là tìm người nào đó để gây phiền toái, mà chính là kể khổ. Rốt cục, cô cũng đợi được một đêm tĩnh lặng mà suy nghĩ, cô…

Truyện chữ