Mây mù mời mịt, ánh sáng mờ phản chiếu dưới bóng tùng có hai vị tiên nhân đang đánh cờ, bọn họ bạch sam phiêu duệ, khí định thần nhàn, không nhiễm phàm trần tục sự… “Tòng Dung tiên nhân, ngươi chẳng lẽ mặc kệ ba con thú kia trốn đi mà không quan tâm sao?”, lão đạo Tu Di đang cùng Tòng Dung, chủ nhân của Vân Tiên động thiên đánh cờ đột nhiên hỏi một câu. “Ai, lão già này, ngươi sao không chuyên tâm đánh cờ lại đột nhiên hỏi như vậy?”, Tòng Dung nhíu mi. “Mọi người đều đang bàn tán, còn ngươi vẫn cứ như vậy không nhanh không chậm, làm cho những người khác…”, Tu Di liếc mắt nhìn hắn một cái. “Ta cũng không nôn nóng, bọn họ gấp làm gì?,Tòng Dung châm biếm, tay hạ một con cờ. “Ngươi cũng biết, tứ thú nghiệp chướng nặng nề, ngươi thân là người giám sat lại không có động tĩnh gì, mọi người đều bàn tán, nói ngươi căn bản không muốn tìm cách bắt ba con thú còn lại”, Tu Di nhìn bàn cờ, lập tức đi một nước để ngăn thế công của hắn. “Ta có nói không truy bắt chúng nó sao?”, Tòng Dung phe phẩy…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...