Trên Cửu Trùng Thiên, có vài vị tiên nữ đứng bên hoa viên lượn lờ tiên khí của Vương Mẫu nương nương, nhìn từ xa phong cảnh này tựa như một bức họa đặc biệt khiến cho người ta cảm thấy thoải mái vui sướng. Nhưng mà, chỉ cần tiến vào trong phạm vi ba trượng sẽ cảm thấy không khí khác hẳn. Góc vườn có một cây đào trăm triệu năm, nghe nói là vào thời Thiên Hậu, thân cây cao to mười vị tiên cũng không ôm hết, đó là một góc u ám, giống như một nơi thích hợp nhất để để trộm nghe mấy chuyện giết tiên phóng hỏa. Lúc này, trong tán lá tầng tầng lớp lớp không nhìn thấy ngọn cây kia có một nam tử áo trắng hơn tuyết thu liễm hơi thở, ngồi ngay ngắn trên một nhánh cây tựa như ngồi ngồi trên đất bằng. Bóng lá loang lổ chiếu trên người hắn cũng không che giấu hết tiên quang khí lành tỏa ra từ người hắn, mặc dù thấy nhìn rõ gương mặt, nhưng phong thái này cũng đã làm cho người ta khi gặp qua rồi thì không quên được. Lúc này, lời nói của mấy vị tiên tử kia bay vào tai hắn không sót chữ nào, hắn nhíu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...