Bên tai vang lên tiếng súng. “Tiểu Túc!” “Phó đội trưởng!” “Phó đội trưởng, anh… anh không sao chứ.” Thanh âm người nọ dường như sắp khóc. Chung Túc thấy người bên cạnh xông tới, ánh mắt hắn có chút hoa lên, chỉ thấy những người này trên người mặc bộ quân phục ngụy trang. Sắc màu vàng xanh giao nhau, tràn ngập trước tầm nhìn c*̉a hắn. “Tiểu Túc, cậu cố chịu đựng.” Hắn nghe được thanh âm khẩn trương c*̉a đội trưởng. “Tôi sẽ đưa cậu đến bệnh viện.” Thân mình bị nâng lên, hắn được đội trưởng bế lên. Hắn nhắm mắt lại, rồi cố sức mở ra, nhưng bóng người trước mắt càng thêm mơ hồ. Hành động hôm nay vốn chỉ là bình định bình thường, nhưng thời điểm chấm dứt thu đội, có kẻ sa lưới đột nhiên bắn một loạt súng máy ― Hắn vì giúp đội trưởng cản đường đạn, viên đạn kia tựa như có mắt, cứ thế tiến vào tim hắn. Đau đớn từ ngực bắt đầu lan tràn khắp toàn thân. Hắn há miệng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...