Hôm nay là ngày cuối tuần đẹp hiếm thấy, Mạc Vi Miên vốn hẹn bạn thân đi ra ngoài chơi, ai ngờ lại bị cho leo cây, cô nghiến răng nghiến lợi, tốn hơi thừa lời mà nghe di điện thoại giải thích của ai đó. “Mạc Mạc, xin lỗi nhé, lần sau tớ sẽ bồi thường cho cậu mà, thế nhé, bai!.” không đợi cô trả lời, đầu bên kia đã vội vàng treo máy. Mạc Vi Miên hung hăng trừng mắt nhìn vào màn hình di động, vẻ mặt khó chịu, trong lòng không khỏi thầm mắng đứa bạn thân tính tình mưa nắng không thể chịu nổi của mình. Nhìn tới nhìn lui đám người xung quanh, tâm tình tốt đẹp của Mạc Vi Miên đều bị đá bay đi hết, không còn hứng đi dạo nữa, về nhà mở máy tính vào mạng còn hơn. Cả buổi cuối tuần rực rỡ như vậy mà bị lỡ mất, Mạc Mạc nổi giận đùng đùng quay trở về nhà. Bỗng nhiên không biết ở đâu ra một tên đứng chặn trước mặt Mạc Vi Miên, cô đi sang trái hắn cũng sang trái, cô sang phải hắn cũng lại đi sang phải, giờ thì cô hoàn toàn phát hỏa. “Ê, anh đi sang bên kia!” Tâm tình vốn đã khó chịu, ngữ khí đương…
Chương 45: Vương gia tức giận, hậu quả thật nghiêm trọng 2
Xuyên Qua Thật Đặc Biệt: Sủng Tỳ Đùa Giỡn Vương GiaTác giả: Quy Tiểu LâmTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay là ngày cuối tuần đẹp hiếm thấy, Mạc Vi Miên vốn hẹn bạn thân đi ra ngoài chơi, ai ngờ lại bị cho leo cây, cô nghiến răng nghiến lợi, tốn hơi thừa lời mà nghe di điện thoại giải thích của ai đó. “Mạc Mạc, xin lỗi nhé, lần sau tớ sẽ bồi thường cho cậu mà, thế nhé, bai!.” không đợi cô trả lời, đầu bên kia đã vội vàng treo máy. Mạc Vi Miên hung hăng trừng mắt nhìn vào màn hình di động, vẻ mặt khó chịu, trong lòng không khỏi thầm mắng đứa bạn thân tính tình mưa nắng không thể chịu nổi của mình. Nhìn tới nhìn lui đám người xung quanh, tâm tình tốt đẹp của Mạc Vi Miên đều bị đá bay đi hết, không còn hứng đi dạo nữa, về nhà mở máy tính vào mạng còn hơn. Cả buổi cuối tuần rực rỡ như vậy mà bị lỡ mất, Mạc Mạc nổi giận đùng đùng quay trở về nhà. Bỗng nhiên không biết ở đâu ra một tên đứng chặn trước mặt Mạc Vi Miên, cô đi sang trái hắn cũng sang trái, cô sang phải hắn cũng lại đi sang phải, giờ thì cô hoàn toàn phát hỏa. “Ê, anh đi sang bên kia!” Tâm tình vốn đã khó chịu, ngữ khí đương… “Không chuộc.”Mạc Vi Miên không còn gì phản bác, chỉ có thể chán nản gục đầu xuống, ngữ khí như người chết đói.“Không có ý kiến?”Xem nàng một bộ phờ phạc ỉu xìu bị thua kia, Viêm Dạ mân nhanh môi tnhư có như không hiện lên một tia cười yếu ớt làm cho người ta phát hiện không ra.“Không có.”Nàng còn dám có ý kiến gì chứ? Mạc Vi Miên tức giận đến cắn môi, ngươi hẳn rất vừa ý đi.Ta nhẫn!“có thể cùng bổn vương hồi phủ rồi chứ?” Viêm Dạ bản băng mặt tiếp tục hỏi.“Vâng.”Xi, hỏi thật là dễ nghe, nàng nếu không đồng ý cùng hắn trở về, vương gia đại nhân có phải hay không liền sẽ tha cho ta?Hơi hơi híp con ngươi nhìn chằm chằm nàng, nữ nhân này lại vẫn dám cho hắn bãi sắc mặt, nàng có phải hay không làm không rõ đến cùng ai mới là chủ tử? Viêm Dạ khó chịu.“Bổn vương vẫn chưa nghe rõ.”Mạc Vi Miên nâng lên mặt nhìn thẳng hắn, nghiến răng nghiến lợi tăng thêm thanh âm.“Vâng, thưa vương gia!”Ách, nàng không nhìn lầm đi?Viêm Dạ trong mắt giống như mang theo ánh mắt nhìn bản thân vậy?Hình như là… Lửa giận!Vương gia tức giận, hậu quả giống như thật nghiêm trọng?Trời biết, bản thân phải đi về, hắn sẽ làm gì mình ah?Ô ô, nàng không nghĩ quay trở về.Viêm Dạ nói cái gì cũng chưa nói, thu hồi ánh mắt, xoay người giẫm chân bước đi.Quay đầu nhìn Nam Cung Ngọc, thật hy vọng người này lương tâm trỗi dậy giúp mình một phen ah.Ai biết, người này cũng là cười tủm tỉm hướng về bản thân vẫy vẫy tay, một bộ biểu cảm bảo trọng không tiễn vui sướng khi người gặp họa.Nam Cung Ngọc, ngươi hãy nhớ lấy!Mạc Vi Miên không còn cách nào chạy trốn, giãy dụa một hồi đành phải bước chân đi theo sau.Nhìn bọn họ đều đi rồi, Nam Cung Ngọc đứng ở tại chỗ khoái trá cuồng tiếu không ngừng, nghĩ lại sắc mặt khi ghen tị của Viêm Dạ vừa rồi hắn liền cười đến rơi nước mắt.Khó gặp được chuyện thú vị như vậy, hắn quả thật rất muốn tiếp tục đi theo xem náo nhiệt.Nhưng nếu đi, Viêm Dạ mà cho hắn bước vào của lớn một bước mới là lạ.Bị người ta đuổi ra cửa, chuyện mất mặt như vậy thật không nên xảy ra với Nam Cung Ngọc hắn ah.Hì hì, ngày mai lại đi xem náo nhiệt.
“Không chuộc.”
Mạc Vi Miên không còn gì phản bác, chỉ có thể chán nản gục đầu xuống, ngữ khí như người chết đói.
“Không có ý kiến?”
Xem nàng một bộ phờ phạc ỉu xìu bị thua kia, Viêm Dạ mân nhanh môi tnhư có như không hiện lên một tia cười yếu ớt làm cho người ta phát hiện không ra.
“Không có.”
Nàng còn dám có ý kiến gì chứ? Mạc Vi Miên tức giận đến cắn môi, ngươi hẳn rất vừa ý đi.
Ta nhẫn!
“có thể cùng bổn vương hồi phủ rồi chứ?” Viêm Dạ bản băng mặt tiếp tục hỏi.
“Vâng.”
Xi, hỏi thật là dễ nghe, nàng nếu không đồng ý cùng hắn trở về, vương gia đại nhân có phải hay không liền sẽ tha cho ta?
Hơi hơi híp con ngươi nhìn chằm chằm nàng, nữ nhân này lại vẫn dám cho hắn bãi sắc mặt, nàng có phải hay không làm không rõ đến cùng ai mới là chủ tử? Viêm Dạ khó chịu.
“Bổn vương vẫn chưa nghe rõ.”
Mạc Vi Miên nâng lên mặt nhìn thẳng hắn, nghiến răng nghiến lợi tăng thêm thanh âm.
“Vâng, thưa vương gia!”
Ách, nàng không nhìn lầm đi?
Viêm Dạ trong mắt giống như mang theo ánh mắt nhìn bản thân vậy?
Hình như là… Lửa giận!
Vương gia tức giận, hậu quả giống như thật nghiêm trọng?
Trời biết, bản thân phải đi về, hắn sẽ làm gì mình ah?
Ô ô, nàng không nghĩ quay trở về.
Viêm Dạ nói cái gì cũng chưa nói, thu hồi ánh mắt, xoay người giẫm chân bước đi.
Quay đầu nhìn Nam Cung Ngọc, thật hy vọng người này lương tâm trỗi dậy giúp mình một phen ah.
Ai biết, người này cũng là cười tủm tỉm hướng về bản thân vẫy vẫy tay, một bộ biểu cảm bảo trọng không tiễn vui sướng khi người gặp họa.
Nam Cung Ngọc, ngươi hãy nhớ lấy!
Mạc Vi Miên không còn cách nào chạy trốn, giãy dụa một hồi đành phải bước chân đi theo sau.
Nhìn bọn họ đều đi rồi, Nam Cung Ngọc đứng ở tại chỗ khoái trá cuồng tiếu không ngừng, nghĩ lại sắc mặt khi ghen tị của Viêm Dạ vừa rồi hắn liền cười đến rơi nước mắt.
Khó gặp được chuyện thú vị như vậy, hắn quả thật rất muốn tiếp tục đi theo xem náo nhiệt.
Nhưng nếu đi, Viêm Dạ mà cho hắn bước vào của lớn một bước mới là lạ.
Bị người ta đuổi ra cửa, chuyện mất mặt như vậy thật không nên xảy ra với Nam Cung Ngọc hắn ah.
Hì hì, ngày mai lại đi xem náo nhiệt.
Xuyên Qua Thật Đặc Biệt: Sủng Tỳ Đùa Giỡn Vương GiaTác giả: Quy Tiểu LâmTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay là ngày cuối tuần đẹp hiếm thấy, Mạc Vi Miên vốn hẹn bạn thân đi ra ngoài chơi, ai ngờ lại bị cho leo cây, cô nghiến răng nghiến lợi, tốn hơi thừa lời mà nghe di điện thoại giải thích của ai đó. “Mạc Mạc, xin lỗi nhé, lần sau tớ sẽ bồi thường cho cậu mà, thế nhé, bai!.” không đợi cô trả lời, đầu bên kia đã vội vàng treo máy. Mạc Vi Miên hung hăng trừng mắt nhìn vào màn hình di động, vẻ mặt khó chịu, trong lòng không khỏi thầm mắng đứa bạn thân tính tình mưa nắng không thể chịu nổi của mình. Nhìn tới nhìn lui đám người xung quanh, tâm tình tốt đẹp của Mạc Vi Miên đều bị đá bay đi hết, không còn hứng đi dạo nữa, về nhà mở máy tính vào mạng còn hơn. Cả buổi cuối tuần rực rỡ như vậy mà bị lỡ mất, Mạc Mạc nổi giận đùng đùng quay trở về nhà. Bỗng nhiên không biết ở đâu ra một tên đứng chặn trước mặt Mạc Vi Miên, cô đi sang trái hắn cũng sang trái, cô sang phải hắn cũng lại đi sang phải, giờ thì cô hoàn toàn phát hỏa. “Ê, anh đi sang bên kia!” Tâm tình vốn đã khó chịu, ngữ khí đương… “Không chuộc.”Mạc Vi Miên không còn gì phản bác, chỉ có thể chán nản gục đầu xuống, ngữ khí như người chết đói.“Không có ý kiến?”Xem nàng một bộ phờ phạc ỉu xìu bị thua kia, Viêm Dạ mân nhanh môi tnhư có như không hiện lên một tia cười yếu ớt làm cho người ta phát hiện không ra.“Không có.”Nàng còn dám có ý kiến gì chứ? Mạc Vi Miên tức giận đến cắn môi, ngươi hẳn rất vừa ý đi.Ta nhẫn!“có thể cùng bổn vương hồi phủ rồi chứ?” Viêm Dạ bản băng mặt tiếp tục hỏi.“Vâng.”Xi, hỏi thật là dễ nghe, nàng nếu không đồng ý cùng hắn trở về, vương gia đại nhân có phải hay không liền sẽ tha cho ta?Hơi hơi híp con ngươi nhìn chằm chằm nàng, nữ nhân này lại vẫn dám cho hắn bãi sắc mặt, nàng có phải hay không làm không rõ đến cùng ai mới là chủ tử? Viêm Dạ khó chịu.“Bổn vương vẫn chưa nghe rõ.”Mạc Vi Miên nâng lên mặt nhìn thẳng hắn, nghiến răng nghiến lợi tăng thêm thanh âm.“Vâng, thưa vương gia!”Ách, nàng không nhìn lầm đi?Viêm Dạ trong mắt giống như mang theo ánh mắt nhìn bản thân vậy?Hình như là… Lửa giận!Vương gia tức giận, hậu quả giống như thật nghiêm trọng?Trời biết, bản thân phải đi về, hắn sẽ làm gì mình ah?Ô ô, nàng không nghĩ quay trở về.Viêm Dạ nói cái gì cũng chưa nói, thu hồi ánh mắt, xoay người giẫm chân bước đi.Quay đầu nhìn Nam Cung Ngọc, thật hy vọng người này lương tâm trỗi dậy giúp mình một phen ah.Ai biết, người này cũng là cười tủm tỉm hướng về bản thân vẫy vẫy tay, một bộ biểu cảm bảo trọng không tiễn vui sướng khi người gặp họa.Nam Cung Ngọc, ngươi hãy nhớ lấy!Mạc Vi Miên không còn cách nào chạy trốn, giãy dụa một hồi đành phải bước chân đi theo sau.Nhìn bọn họ đều đi rồi, Nam Cung Ngọc đứng ở tại chỗ khoái trá cuồng tiếu không ngừng, nghĩ lại sắc mặt khi ghen tị của Viêm Dạ vừa rồi hắn liền cười đến rơi nước mắt.Khó gặp được chuyện thú vị như vậy, hắn quả thật rất muốn tiếp tục đi theo xem náo nhiệt.Nhưng nếu đi, Viêm Dạ mà cho hắn bước vào của lớn một bước mới là lạ.Bị người ta đuổi ra cửa, chuyện mất mặt như vậy thật không nên xảy ra với Nam Cung Ngọc hắn ah.Hì hì, ngày mai lại đi xem náo nhiệt.