Ánh sáng rực rỡ chiếu vào tòa nhà gần hai mươi lăm tầng màu xanh đậm màn che thủy tinh,phản xạ ra tia sáng lóa mắt. Cao ốc này đứng sững giữa trung tâm khu chợ buôn bán, tổng bộ thuộc về tập đoàn xí nghiệp Bảo Thành,bao gồm bảng tên điện tử Bảo Vũ đưa ra thị trường nhiều năm. Tám giờ ba mươi phút,một chiếc xe màu bạc lái vào dưới bãi đậu xe cao ốc. Bởi vì cách giờ làm việc còn 30 phút,bãi đậu xe đặc biệt trống trải, vẻn vẹn chỉ có mấy chiếc xe đậu ở đó. Sau khi tắt máy, một người đàn ông mặc Tây phục màu xanh đậm xuống xe. Thân thể cao lớn mang theo tao nhã bẩm sinh,tóc so với người bình thường chỉnh tề chải ở sau tai,dưới lông mày dài chính là tròng mắt đen trong suốt lạnh lẽo, khuôn mặt tuấn dật không chút biểu tình,lộ ra băng hàn cự người ngoài ngàn dặm. Hắn vào thang máy, đi thẳng lên tầng hai mươi hai,đó là tầng lầu thuộc về phòng kinh doanh. Cao Dịch Khải,hai mươi lăm tuổi, mùa thu năm ngoái sau khi giải ngũ,lấy trình độ học vấn hơn người và thành tích phỏng vấn,dễ dàng tiến…
Chương 14
Lễ Tình Nhân Đáng SợTác giả: Hàn NguyệtTruyện Đam MỹÁnh sáng rực rỡ chiếu vào tòa nhà gần hai mươi lăm tầng màu xanh đậm màn che thủy tinh,phản xạ ra tia sáng lóa mắt. Cao ốc này đứng sững giữa trung tâm khu chợ buôn bán, tổng bộ thuộc về tập đoàn xí nghiệp Bảo Thành,bao gồm bảng tên điện tử Bảo Vũ đưa ra thị trường nhiều năm. Tám giờ ba mươi phút,một chiếc xe màu bạc lái vào dưới bãi đậu xe cao ốc. Bởi vì cách giờ làm việc còn 30 phút,bãi đậu xe đặc biệt trống trải, vẻn vẹn chỉ có mấy chiếc xe đậu ở đó. Sau khi tắt máy, một người đàn ông mặc Tây phục màu xanh đậm xuống xe. Thân thể cao lớn mang theo tao nhã bẩm sinh,tóc so với người bình thường chỉnh tề chải ở sau tai,dưới lông mày dài chính là tròng mắt đen trong suốt lạnh lẽo, khuôn mặt tuấn dật không chút biểu tình,lộ ra băng hàn cự người ngoài ngàn dặm. Hắn vào thang máy, đi thẳng lên tầng hai mươi hai,đó là tầng lầu thuộc về phòng kinh doanh. Cao Dịch Khải,hai mươi lăm tuổi, mùa thu năm ngoái sau khi giải ngũ,lấy trình độ học vấn hơn người và thành tích phỏng vấn,dễ dàng tiến… Nhưng giờ phút này nhìn vào con ngươi lạnh lùng của Cao Dịch Khải,hắn không hiểu được Cao Dịch Khải đang suy nghĩ chuyện gì, cảm giác nôn nóng khiến hắn không cách nào khống chế.“Không thể,cũng không muốn, để cho tôi đi.” Cao Dịch Khải nhướng mày,cố gắng đẩy Phạm Quân Thần đè lên người.Bởi vì chuyện đêm hôm đó,hắn đã nghỉ ba ngày,nay hắn không muốn ngày mai có hậu quả như thế.“Nếu như tôi nói không?” Phạm Quân Thần vuốt vuốt sợi tóc trên trán Cao Dịch Khải.“Cậu không phải muốn ——”“Anh không phải chỉ nghĩ thôi, Dịch Khải.” Có lẽ trong con ngươi Cao Dịch Khải lộ ra bối rối khó thấy,cho nên Phạm Quân Thần mỉm cười.“Để cho tôi đứng lên!” Cao Dịch Khải lắc đầu,hắn không thể để cho chuyện riêng của mình ảnh hưởng công việc.Nếu để Phạm Quân Thần tiếp tục nữa,ngày mai hắn tuyệt đối không cách nào đi làm.“Yên tâm,anh sẽ cho em 『 đứng lên 』.” Nụ cười mập mờ,bàn tay Phạm Quân Thần trợt xuống,chuyển qua giữa đùi Cao Dịch Khải vẫn không có phản ứng,nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa giống như ám hiệu tiết lộ trong lời nói.“Anh ——” Cao Dịch Khải mới nói một chữ,Phạm Quân Thần liền cúi đầu che lại môi hắn.Dịu dàng hôn nhưng không cho kháng cự,khiến tất cả kháng cự của Cao Dịch Khải,hoàn toàn hòa tan khi hắn dịu dàng v**t v*.Cao Dịch Khải thở dài chậm rãi nhắm mắt lại, để d*c v*ng tùy ý cuốn lấy mình.☆☆☆☆☆☆Giữa trưa,ánh mặt trời rực rỡ làm người ta hoa mắt.Cao Dịch Khải bước ra xe taxi, chỉ một động tác đơn giản mà thôi,đã khiến cho thắt lưng truyền đến một trận đau buốt.Thở dài,kết quả hắn hôm nay phải nghỉ nữa ngày.Buổi sáng tám giờ,Phạm Quân Thần từng dao động để hắn tỉnh, khi đó hắn đã chuẩn bị xong.“Nếu còn thấy không khỏe,cứ tiếp tục ngủ,hôm nay đừng đến công ty, biết không?”Cả người tràn ngập cảm giác mệt mỏi,ánh mắt Cao Dịch Khải nửa mở nửa khép,không có nghe rõ Phạm Quân Thần nói gì,đã đồng ý.”Ừ.”Tiếp theo hắn lại rơi vào giấc ngủ say.Mơ hồ nhớ được,trước khi hắn ngủ Phạm Quân Thần tựa hồ từng hôn hắn.Lần nữa khi tỉnh lại, đã gần mười một giờ.Cao Dịch Khải bối rối đứng dậy,hắn nhớ bản thân chưa gọi điện xin phép công ty,cho nên anh gọi điện đến công ty.Hắn gọi đến,Khóa Trường nói cho hắn biết,trước đó đã có người đàn ông gọi điện thoại đến nói cậu không khỏe,muốn xin nghỉ một ngày.“Bất quá giọng người đàn ông kia tựa hồ rất quen tai......” Khóa Trường nghi hoặc nói.Cao Dịch Khải biết người đàn ông gọi đến trừ Phạm Quân Thần ra thì không có người khác,Khóa Trường từng nghe qua giọng người kia,nếu để cho Khóa Trường nhớ ra giọng của Phạm Quân Thần,vậy quan hệ của hắn và Phạm Quân Thần sẽ bị người ta biết.“Hắn chỉ là một người bạn của tôi.” Cao Dịch Khải vội vàng giải thích.”Tôi đã khỏe hơn,buổi chiều sẽ tới công ty.”Sau khi tắt máy,Cao Dịch Khải vẫn cảm thấy trái tim thình thịch nhảy không ngừng.Trước quay về nhà đổi lại quần áo,dùng bữa trưa đơn giản, sau Cao Dịch Khải tựu trực tiếp đến công ty, bởi vì đêm qua không có về công ty, xe của hắn vẫn đậu ở bãi đậu xe trong công ty,cho nên không thể làm gì khác hơn đón xe taxi.Thời gian mười hai giờ năm mươi phút,cách giờ làm việc chỉ còn mười phút đồng hồ.Đi vào trong thang máy, Cao Dịch Khải aấn tầng hai mươi hai,cửa thang máy đang muốn hợp lại,một giọng nói rất xa truyền đến: “Chậm đã, chờ tôi với!”Cao Dịch Khải đè xuống phím,chưa hoàn toàn thu về cửa thang máy lại mở ra.“Cám ơn.” Người đàn ông chạy vào th* d*c một hơi, mới nhìn Cao Dịch Khải cười nói.Sau khi nhìn thấy mặt đối phương,Cao Dịch Khải mới phát giác, người chạy vào thì ra là Khuyết Thánh Vĩ.“Cậu không phải là Dịch Khải? Tại sao giờ mới đến?” Khuyết Thánh Vĩ cũng kinh ngạc kêu lên.Hắn tựa hồ tới rất vội vàng,đầu tóc rối loạn,cà vạt không thắt tốt, áo sơ mi cũng không có hoàn toàn nhét vào trong quần, mặc dù bộ dáng nhếch nhác bất quá tuyệt không làm cho người ta chán ghét, ngược lại thay Khuyết Thánh Vĩ tăng thêm chút mị lực.“Không phải,tôi buổi sáng xin nghỉ.”“Đây không phải là giống tớ sao! Thật là trùng hợp!”Tại sao trùng hợp thế, mỗi lần hắn xin phép Cao Dịch Khải cũng sẽ xin phép?“Cậu cũng xin phép?” Cao Dịch Khải hơi ngẩn ra.
Nhưng giờ phút này nhìn vào con ngươi lạnh lùng của Cao Dịch Khải,hắn không hiểu được Cao Dịch Khải đang suy nghĩ chuyện gì, cảm giác nôn nóng khiến hắn không cách nào khống chế.
“Không thể,cũng không muốn, để cho tôi đi.” Cao Dịch Khải nhướng mày,cố gắng đẩy Phạm Quân Thần đè lên người.
Bởi vì chuyện đêm hôm đó,hắn đã nghỉ ba ngày,nay hắn không muốn ngày mai có hậu quả như thế.
“Nếu như tôi nói không?” Phạm Quân Thần vuốt vuốt sợi tóc trên trán Cao Dịch Khải.
“Cậu không phải muốn ——”
“Anh không phải chỉ nghĩ thôi, Dịch Khải.” Có lẽ trong con ngươi Cao Dịch Khải lộ ra bối rối khó thấy,cho nên Phạm Quân Thần mỉm cười.
“Để cho tôi đứng lên!” Cao Dịch Khải lắc đầu,hắn không thể để cho chuyện riêng của mình ảnh hưởng công việc.Nếu để Phạm Quân Thần tiếp tục nữa,ngày mai hắn tuyệt đối không cách nào đi làm.
“Yên tâm,anh sẽ cho em 『 đứng lên 』.” Nụ cười mập mờ,bàn tay Phạm Quân Thần trợt xuống,chuyển qua giữa đùi Cao Dịch Khải vẫn không có phản ứng,nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa giống như ám hiệu tiết lộ trong lời nói.
“Anh ——” Cao Dịch Khải mới nói một chữ,Phạm Quân Thần liền cúi đầu che lại môi hắn.
Dịu dàng hôn nhưng không cho kháng cự,khiến tất cả kháng cự của Cao Dịch Khải,hoàn toàn hòa tan khi hắn dịu dàng v**t v*.
Cao Dịch Khải thở dài chậm rãi nhắm mắt lại, để d*c v*ng tùy ý cuốn lấy mình.
☆☆☆☆☆☆
Giữa trưa,ánh mặt trời rực rỡ làm người ta hoa mắt.
Cao Dịch Khải bước ra xe taxi, chỉ một động tác đơn giản mà thôi,đã khiến cho thắt lưng truyền đến một trận đau buốt.
Thở dài,kết quả hắn hôm nay phải nghỉ nữa ngày.
Buổi sáng tám giờ,Phạm Quân Thần từng dao động để hắn tỉnh, khi đó hắn đã chuẩn bị xong.
“Nếu còn thấy không khỏe,cứ tiếp tục ngủ,hôm nay đừng đến công ty, biết không?”
Cả người tràn ngập cảm giác mệt mỏi,ánh mắt Cao Dịch Khải nửa mở nửa khép,không có nghe rõ Phạm Quân Thần nói gì,đã đồng ý.”Ừ.”
Tiếp theo hắn lại rơi vào giấc ngủ say.Mơ hồ nhớ được,trước khi hắn ngủ Phạm Quân Thần tựa hồ từng hôn hắn.
Lần nữa khi tỉnh lại, đã gần mười một giờ.
Cao Dịch Khải bối rối đứng dậy,hắn nhớ bản thân chưa gọi điện xin phép công ty,cho nên anh gọi điện đến công ty.
Hắn gọi đến,Khóa Trường nói cho hắn biết,trước đó đã có người đàn ông gọi điện thoại đến nói cậu không khỏe,muốn xin nghỉ một ngày.
“Bất quá giọng người đàn ông kia tựa hồ rất quen tai......” Khóa Trường nghi hoặc nói.
Cao Dịch Khải biết người đàn ông gọi đến trừ Phạm Quân Thần ra thì không có người khác,Khóa Trường từng nghe qua giọng người kia,nếu để cho Khóa Trường nhớ ra giọng của Phạm Quân Thần,vậy quan hệ của hắn và Phạm Quân Thần sẽ bị người ta biết.
“Hắn chỉ là một người bạn của tôi.” Cao Dịch Khải vội vàng giải thích.”Tôi đã khỏe hơn,buổi chiều sẽ tới công ty.”
Sau khi tắt máy,Cao Dịch Khải vẫn cảm thấy trái tim thình thịch nhảy không ngừng.
Trước quay về nhà đổi lại quần áo,dùng bữa trưa đơn giản, sau Cao Dịch Khải tựu trực tiếp đến công ty, bởi vì đêm qua không có về công ty, xe của hắn vẫn đậu ở bãi đậu xe trong công ty,cho nên không thể làm gì khác hơn đón xe taxi.
Thời gian mười hai giờ năm mươi phút,cách giờ làm việc chỉ còn mười phút đồng hồ.
Đi vào trong thang máy, Cao Dịch Khải aấn tầng hai mươi hai,cửa thang máy đang muốn hợp lại,một giọng nói rất xa truyền đến: “Chậm đã, chờ tôi với!”
Cao Dịch Khải đè xuống phím,chưa hoàn toàn thu về cửa thang máy lại mở ra.
“Cám ơn.” Người đàn ông chạy vào th* d*c một hơi, mới nhìn Cao Dịch Khải cười nói.
Sau khi nhìn thấy mặt đối phương,Cao Dịch Khải mới phát giác, người chạy vào thì ra là Khuyết Thánh Vĩ.
“Cậu không phải là Dịch Khải? Tại sao giờ mới đến?” Khuyết Thánh Vĩ cũng kinh ngạc kêu lên.
Hắn tựa hồ tới rất vội vàng,đầu tóc rối loạn,cà vạt không thắt tốt, áo sơ mi cũng không có hoàn toàn nhét vào trong quần, mặc dù bộ dáng nhếch nhác bất quá tuyệt không làm cho người ta chán ghét, ngược lại thay Khuyết Thánh Vĩ tăng thêm chút mị lực.
“Không phải,tôi buổi sáng xin nghỉ.”
“Đây không phải là giống tớ sao! Thật là trùng hợp!”
Tại sao trùng hợp thế, mỗi lần hắn xin phép Cao Dịch Khải cũng sẽ xin phép?
“Cậu cũng xin phép?” Cao Dịch Khải hơi ngẩn ra.
Lễ Tình Nhân Đáng SợTác giả: Hàn NguyệtTruyện Đam MỹÁnh sáng rực rỡ chiếu vào tòa nhà gần hai mươi lăm tầng màu xanh đậm màn che thủy tinh,phản xạ ra tia sáng lóa mắt. Cao ốc này đứng sững giữa trung tâm khu chợ buôn bán, tổng bộ thuộc về tập đoàn xí nghiệp Bảo Thành,bao gồm bảng tên điện tử Bảo Vũ đưa ra thị trường nhiều năm. Tám giờ ba mươi phút,một chiếc xe màu bạc lái vào dưới bãi đậu xe cao ốc. Bởi vì cách giờ làm việc còn 30 phút,bãi đậu xe đặc biệt trống trải, vẻn vẹn chỉ có mấy chiếc xe đậu ở đó. Sau khi tắt máy, một người đàn ông mặc Tây phục màu xanh đậm xuống xe. Thân thể cao lớn mang theo tao nhã bẩm sinh,tóc so với người bình thường chỉnh tề chải ở sau tai,dưới lông mày dài chính là tròng mắt đen trong suốt lạnh lẽo, khuôn mặt tuấn dật không chút biểu tình,lộ ra băng hàn cự người ngoài ngàn dặm. Hắn vào thang máy, đi thẳng lên tầng hai mươi hai,đó là tầng lầu thuộc về phòng kinh doanh. Cao Dịch Khải,hai mươi lăm tuổi, mùa thu năm ngoái sau khi giải ngũ,lấy trình độ học vấn hơn người và thành tích phỏng vấn,dễ dàng tiến… Nhưng giờ phút này nhìn vào con ngươi lạnh lùng của Cao Dịch Khải,hắn không hiểu được Cao Dịch Khải đang suy nghĩ chuyện gì, cảm giác nôn nóng khiến hắn không cách nào khống chế.“Không thể,cũng không muốn, để cho tôi đi.” Cao Dịch Khải nhướng mày,cố gắng đẩy Phạm Quân Thần đè lên người.Bởi vì chuyện đêm hôm đó,hắn đã nghỉ ba ngày,nay hắn không muốn ngày mai có hậu quả như thế.“Nếu như tôi nói không?” Phạm Quân Thần vuốt vuốt sợi tóc trên trán Cao Dịch Khải.“Cậu không phải muốn ——”“Anh không phải chỉ nghĩ thôi, Dịch Khải.” Có lẽ trong con ngươi Cao Dịch Khải lộ ra bối rối khó thấy,cho nên Phạm Quân Thần mỉm cười.“Để cho tôi đứng lên!” Cao Dịch Khải lắc đầu,hắn không thể để cho chuyện riêng của mình ảnh hưởng công việc.Nếu để Phạm Quân Thần tiếp tục nữa,ngày mai hắn tuyệt đối không cách nào đi làm.“Yên tâm,anh sẽ cho em 『 đứng lên 』.” Nụ cười mập mờ,bàn tay Phạm Quân Thần trợt xuống,chuyển qua giữa đùi Cao Dịch Khải vẫn không có phản ứng,nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa giống như ám hiệu tiết lộ trong lời nói.“Anh ——” Cao Dịch Khải mới nói một chữ,Phạm Quân Thần liền cúi đầu che lại môi hắn.Dịu dàng hôn nhưng không cho kháng cự,khiến tất cả kháng cự của Cao Dịch Khải,hoàn toàn hòa tan khi hắn dịu dàng v**t v*.Cao Dịch Khải thở dài chậm rãi nhắm mắt lại, để d*c v*ng tùy ý cuốn lấy mình.☆☆☆☆☆☆Giữa trưa,ánh mặt trời rực rỡ làm người ta hoa mắt.Cao Dịch Khải bước ra xe taxi, chỉ một động tác đơn giản mà thôi,đã khiến cho thắt lưng truyền đến một trận đau buốt.Thở dài,kết quả hắn hôm nay phải nghỉ nữa ngày.Buổi sáng tám giờ,Phạm Quân Thần từng dao động để hắn tỉnh, khi đó hắn đã chuẩn bị xong.“Nếu còn thấy không khỏe,cứ tiếp tục ngủ,hôm nay đừng đến công ty, biết không?”Cả người tràn ngập cảm giác mệt mỏi,ánh mắt Cao Dịch Khải nửa mở nửa khép,không có nghe rõ Phạm Quân Thần nói gì,đã đồng ý.”Ừ.”Tiếp theo hắn lại rơi vào giấc ngủ say.Mơ hồ nhớ được,trước khi hắn ngủ Phạm Quân Thần tựa hồ từng hôn hắn.Lần nữa khi tỉnh lại, đã gần mười một giờ.Cao Dịch Khải bối rối đứng dậy,hắn nhớ bản thân chưa gọi điện xin phép công ty,cho nên anh gọi điện đến công ty.Hắn gọi đến,Khóa Trường nói cho hắn biết,trước đó đã có người đàn ông gọi điện thoại đến nói cậu không khỏe,muốn xin nghỉ một ngày.“Bất quá giọng người đàn ông kia tựa hồ rất quen tai......” Khóa Trường nghi hoặc nói.Cao Dịch Khải biết người đàn ông gọi đến trừ Phạm Quân Thần ra thì không có người khác,Khóa Trường từng nghe qua giọng người kia,nếu để cho Khóa Trường nhớ ra giọng của Phạm Quân Thần,vậy quan hệ của hắn và Phạm Quân Thần sẽ bị người ta biết.“Hắn chỉ là một người bạn của tôi.” Cao Dịch Khải vội vàng giải thích.”Tôi đã khỏe hơn,buổi chiều sẽ tới công ty.”Sau khi tắt máy,Cao Dịch Khải vẫn cảm thấy trái tim thình thịch nhảy không ngừng.Trước quay về nhà đổi lại quần áo,dùng bữa trưa đơn giản, sau Cao Dịch Khải tựu trực tiếp đến công ty, bởi vì đêm qua không có về công ty, xe của hắn vẫn đậu ở bãi đậu xe trong công ty,cho nên không thể làm gì khác hơn đón xe taxi.Thời gian mười hai giờ năm mươi phút,cách giờ làm việc chỉ còn mười phút đồng hồ.Đi vào trong thang máy, Cao Dịch Khải aấn tầng hai mươi hai,cửa thang máy đang muốn hợp lại,một giọng nói rất xa truyền đến: “Chậm đã, chờ tôi với!”Cao Dịch Khải đè xuống phím,chưa hoàn toàn thu về cửa thang máy lại mở ra.“Cám ơn.” Người đàn ông chạy vào th* d*c một hơi, mới nhìn Cao Dịch Khải cười nói.Sau khi nhìn thấy mặt đối phương,Cao Dịch Khải mới phát giác, người chạy vào thì ra là Khuyết Thánh Vĩ.“Cậu không phải là Dịch Khải? Tại sao giờ mới đến?” Khuyết Thánh Vĩ cũng kinh ngạc kêu lên.Hắn tựa hồ tới rất vội vàng,đầu tóc rối loạn,cà vạt không thắt tốt, áo sơ mi cũng không có hoàn toàn nhét vào trong quần, mặc dù bộ dáng nhếch nhác bất quá tuyệt không làm cho người ta chán ghét, ngược lại thay Khuyết Thánh Vĩ tăng thêm chút mị lực.“Không phải,tôi buổi sáng xin nghỉ.”“Đây không phải là giống tớ sao! Thật là trùng hợp!”Tại sao trùng hợp thế, mỗi lần hắn xin phép Cao Dịch Khải cũng sẽ xin phép?“Cậu cũng xin phép?” Cao Dịch Khải hơi ngẩn ra.