Người đời nói, cô gái nhỏ có hoàn cảnh không thể khiến người khác trầm trồ, nhưng cô lại có hai lợi thế chính là khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ, khiến người người ghen tị, bên cạnh đó cô còn có bộ óc thông minh cho người ta phải ngưỡng mộ. Người đời nói, gia tộc chàng trai kinh doanh bất động sản mấy chục năm. Truyền cho nhiều đời con cháu nối tiếp. Tập đoàn Dực Hoả từ trước đến nay không những hưng thịnh mà trên cả hưng thịnh. Có vị trí đứng đầu nghành kinh tế trong nước và vươn đến tầm quốc tế nằm trong top 50 tập đoàn giàu nhất thế giới. Con cháu của gia tộc này không những thừa hưởng sắc đẹp điên đảo chúng sinh còn thừa hưởng trí thông minh "siêu cấp". Chỉ có một nhược điểm duy nhất chính là tính phúc hắc cũng được di truyền=.=

Chương 24: Bồi rượu(2)

Lục Tổng, Em Không Dám!Tác giả: cửu hoàn thiên lộTruyện Ngôn TìnhNgười đời nói, cô gái nhỏ có hoàn cảnh không thể khiến người khác trầm trồ, nhưng cô lại có hai lợi thế chính là khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ, khiến người người ghen tị, bên cạnh đó cô còn có bộ óc thông minh cho người ta phải ngưỡng mộ. Người đời nói, gia tộc chàng trai kinh doanh bất động sản mấy chục năm. Truyền cho nhiều đời con cháu nối tiếp. Tập đoàn Dực Hoả từ trước đến nay không những hưng thịnh mà trên cả hưng thịnh. Có vị trí đứng đầu nghành kinh tế trong nước và vươn đến tầm quốc tế nằm trong top 50 tập đoàn giàu nhất thế giới. Con cháu của gia tộc này không những thừa hưởng sắc đẹp điên đảo chúng sinh còn thừa hưởng trí thông minh "siêu cấp". Chỉ có một nhược điểm duy nhất chính là tính phúc hắc cũng được di truyền=.= Anh nhếch mép cười một cái. Đóng máy tính lại, chậm rãi đứng dậy đi đến bên cô ngồi xuống. Anh kéo cô ngồi lên đùi mình, để chính mình đối diện với cô"Làm sao đây khi tôi muốn ăn cái khác hơn""Không phải nói muốn ăn cơm sao?" cô ôm lấy cổ anh.Anh nhìn cô, cúi xuống hôn lấy môi cô, m*t thật mạnh rồi day day như con thú đang thưởng thức thức ăn ngon miệng. Tay anh còn di chuyển xuống, bóp lấy hai mông căng tròn của cô.Cô ngại ngùng, mặt cũng vì thế đỏ ửng lên. Anh nở nụ cười đắc ý sau đó lại đứng dậy nói "Tôi đói rồi Tề phu nhân" rồi bước đi vào bếp.Tên này! không chọc ghẹo cô là chết sao?Những ánh nắng yếu ớt xen lẫn đám mây hồng, trời bắt đầu dần dần chuyển tối. Cô lúc này từ phòng tắm bước ra sau khi hai dùng xong bữa tối.Mái tóc nâu dài để xoã, trên cổ còn vắt chiếc khăn, trên người mặc bộ đồ thể thao ở nhà, nhẹ nhàng bước ra phòng khách nơi anh làm việc.Cô đặt ly cà phê vừa pha trong tay xuống bàn, tiện thể ngồi xuống bên cạnh anh. Những giọt nước từ mái tóc từng giọt rơi xuống, dọc theo cổ cô rồi thấm vào áo. Một cảnh tượng đầy mê hoặc, cơ thể anh bất giác căng thẳng, đột nhiên cau mày."Em không sấy tóc mà đã đi ra đây?""Em vừa mới tắm" miệng đang ngậm miếng táo, cô hồn nhiên đáp lại.Ai chả biết vừa mới tắm xong, nói thừa!"Đi cầm máy sấy đến đây!" Anh lạnh lùng nói.Làm gì căng thế? "Không đi!" cô nhàn nhạt phun ra. Cô đang ăn táo, bắt đi là đi sao?"Có đi không?" Mặt anh lúc này trở thành một cục đen xì."Không đi"Sắc mặt người nào không mấy tốt lắm bây giờ càng thêm tồi tệ."Thật là không đi lấy?"Anh nhướng mày hỏi một lần nữa."Nhất quyết không đi" vẫn câu trả lời cũ 'không đi'"Được! tôi đi lấy" Anh bất lực đứng dậy đi lấy máy sấy.Há há, còn tưởng bị chửi một trận. Không ngờ anh ấy không những không chửi mà còn chịu đi lấy. Thật đáng yêu quá đi. Cô vui vẻ đến nỗi hai chân đung đưa, mắt cười híp lại.Anh trở ra với máy sấy trên tay. Cắm điện rồi bắt đầu sấy tóc cho cô."Lần sau không nên để tóc ướt, dễ bị cảm!" Anh vừa sấy vừa nói, giọng trần đầy ngọt ngào.

Anh nhếch mép cười một cái. Đóng máy tính lại, chậm rãi đứng dậy đi đến bên cô ngồi xuống. Anh kéo cô ngồi lên đùi mình, để chính mình đối diện với cô

"Làm sao đây khi tôi muốn ăn cái khác hơn"

"Không phải nói muốn ăn cơm sao?" cô ôm lấy cổ anh.

Anh nhìn cô, cúi xuống hôn lấy môi cô, m*t thật mạnh rồi day day như con thú đang thưởng thức thức ăn ngon miệng. Tay anh còn di chuyển xuống, bóp lấy hai mông căng tròn của cô.

Cô ngại ngùng, mặt cũng vì thế đỏ ửng lên. Anh nở nụ cười đắc ý sau đó lại đứng dậy nói "Tôi đói rồi Tề phu nhân" rồi bước đi vào bếp.

Tên này! không chọc ghẹo cô là chết sao?

Những ánh nắng yếu ớt xen lẫn đám mây hồng, trời bắt đầu dần dần chuyển tối. Cô lúc này từ phòng tắm bước ra sau khi hai dùng xong bữa tối.

Mái tóc nâu dài để xoã, trên cổ còn vắt chiếc khăn, trên người mặc bộ đồ thể thao ở nhà, nhẹ nhàng bước ra phòng khách nơi anh làm việc.

Cô đặt ly cà phê vừa pha trong tay xuống bàn, tiện thể ngồi xuống bên cạnh anh. Những giọt nước từ mái tóc từng giọt rơi xuống, dọc theo cổ cô rồi thấm vào áo. Một cảnh tượng đầy mê hoặc, cơ thể anh bất giác căng thẳng, đột nhiên cau mày.

"Em không sấy tóc mà đã đi ra đây?"

"Em vừa mới tắm" miệng đang ngậm miếng táo, cô hồn nhiên đáp lại.

Ai chả biết vừa mới tắm xong, nói thừa!

"Đi cầm máy sấy đến đây!" Anh lạnh lùng nói.

Làm gì căng thế? "Không đi!" cô nhàn nhạt phun ra. Cô đang ăn táo, bắt đi là đi sao?

"Có đi không?" Mặt anh lúc này trở thành một cục đen xì.

"Không đi"

Sắc mặt người nào không mấy tốt lắm bây giờ càng thêm tồi tệ.

"Thật là không đi lấy?"Anh nhướng mày hỏi một lần nữa.

"Nhất quyết không đi" vẫn câu trả lời cũ 'không đi'

"Được! tôi đi lấy" Anh bất lực đứng dậy đi lấy máy sấy.

Há há, còn tưởng bị chửi một trận. Không ngờ anh ấy không những không chửi mà còn chịu đi lấy. Thật đáng yêu quá đi. Cô vui vẻ đến nỗi hai chân đung đưa, mắt cười híp lại.

Anh trở ra với máy sấy trên tay. Cắm điện rồi bắt đầu sấy tóc cho cô.

"Lần sau không nên để tóc ướt, dễ bị cảm!" Anh vừa sấy vừa nói, giọng trần đầy ngọt ngào.

Lục Tổng, Em Không Dám!Tác giả: cửu hoàn thiên lộTruyện Ngôn TìnhNgười đời nói, cô gái nhỏ có hoàn cảnh không thể khiến người khác trầm trồ, nhưng cô lại có hai lợi thế chính là khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ, khiến người người ghen tị, bên cạnh đó cô còn có bộ óc thông minh cho người ta phải ngưỡng mộ. Người đời nói, gia tộc chàng trai kinh doanh bất động sản mấy chục năm. Truyền cho nhiều đời con cháu nối tiếp. Tập đoàn Dực Hoả từ trước đến nay không những hưng thịnh mà trên cả hưng thịnh. Có vị trí đứng đầu nghành kinh tế trong nước và vươn đến tầm quốc tế nằm trong top 50 tập đoàn giàu nhất thế giới. Con cháu của gia tộc này không những thừa hưởng sắc đẹp điên đảo chúng sinh còn thừa hưởng trí thông minh "siêu cấp". Chỉ có một nhược điểm duy nhất chính là tính phúc hắc cũng được di truyền=.= Anh nhếch mép cười một cái. Đóng máy tính lại, chậm rãi đứng dậy đi đến bên cô ngồi xuống. Anh kéo cô ngồi lên đùi mình, để chính mình đối diện với cô"Làm sao đây khi tôi muốn ăn cái khác hơn""Không phải nói muốn ăn cơm sao?" cô ôm lấy cổ anh.Anh nhìn cô, cúi xuống hôn lấy môi cô, m*t thật mạnh rồi day day như con thú đang thưởng thức thức ăn ngon miệng. Tay anh còn di chuyển xuống, bóp lấy hai mông căng tròn của cô.Cô ngại ngùng, mặt cũng vì thế đỏ ửng lên. Anh nở nụ cười đắc ý sau đó lại đứng dậy nói "Tôi đói rồi Tề phu nhân" rồi bước đi vào bếp.Tên này! không chọc ghẹo cô là chết sao?Những ánh nắng yếu ớt xen lẫn đám mây hồng, trời bắt đầu dần dần chuyển tối. Cô lúc này từ phòng tắm bước ra sau khi hai dùng xong bữa tối.Mái tóc nâu dài để xoã, trên cổ còn vắt chiếc khăn, trên người mặc bộ đồ thể thao ở nhà, nhẹ nhàng bước ra phòng khách nơi anh làm việc.Cô đặt ly cà phê vừa pha trong tay xuống bàn, tiện thể ngồi xuống bên cạnh anh. Những giọt nước từ mái tóc từng giọt rơi xuống, dọc theo cổ cô rồi thấm vào áo. Một cảnh tượng đầy mê hoặc, cơ thể anh bất giác căng thẳng, đột nhiên cau mày."Em không sấy tóc mà đã đi ra đây?""Em vừa mới tắm" miệng đang ngậm miếng táo, cô hồn nhiên đáp lại.Ai chả biết vừa mới tắm xong, nói thừa!"Đi cầm máy sấy đến đây!" Anh lạnh lùng nói.Làm gì căng thế? "Không đi!" cô nhàn nhạt phun ra. Cô đang ăn táo, bắt đi là đi sao?"Có đi không?" Mặt anh lúc này trở thành một cục đen xì."Không đi"Sắc mặt người nào không mấy tốt lắm bây giờ càng thêm tồi tệ."Thật là không đi lấy?"Anh nhướng mày hỏi một lần nữa."Nhất quyết không đi" vẫn câu trả lời cũ 'không đi'"Được! tôi đi lấy" Anh bất lực đứng dậy đi lấy máy sấy.Há há, còn tưởng bị chửi một trận. Không ngờ anh ấy không những không chửi mà còn chịu đi lấy. Thật đáng yêu quá đi. Cô vui vẻ đến nỗi hai chân đung đưa, mắt cười híp lại.Anh trở ra với máy sấy trên tay. Cắm điện rồi bắt đầu sấy tóc cho cô."Lần sau không nên để tóc ướt, dễ bị cảm!" Anh vừa sấy vừa nói, giọng trần đầy ngọt ngào.

Chương 24: Bồi rượu(2)