Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 46: Ngươi cùng với thịt ba chỉ trong mắt ta đều giống nhau

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Ông trời ạ! Chế độ của Thiên Tuyền quốc thật b**n th**! So với chủ nô còn dã man hơn!Thối diêm Vương, thối phán quan, các ngươi cho ta xuyên tới triều đại chó má nào đây?Nàng ngẩng đầu nhìn Phượng Thiên Vũ, người này sẽ không đem nàng đi nhét vào lồng heo chứ.Phượng Thiên Vũ rốt cuộc vừa lòng thấy biểu hiện sợ hãi của nàng, ngón tay lướt qua cái miệng nhỏ nhắn của nàng: “Thế nào? Ngươi muốn làm đào binh hay là trốn nô?”Hảo nữ không so đo trước mắt! Đây là câu nói đầu tiên xuất hiện trong đầu nàng.Nàng lập tức liền nở nụ cười, bộ dáng cười lấy lòng so với Diêm Vương còn cao siêu hơn: “Vẫn là đào binh đi, hắc hắc, trốn nô nghe kinh quá.”Khóe môi Phượng Thiên Vũ nhếch lên, lộ ra nụ cười xấu xa: “Chính là ngươi nói đó nha, xem như nha đầu ngươi thức thời…..”Hắn còn chưa nói xong, quần của nàng đã bị hắn mở ra.Long Phù Nguyệt nhất thời kinh ngạc, suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Ngươi…ngươi làm cái gì?”Ông trời ơi, không phải hắn có tính cuồng ngược đãi đi? Hắn đem nàng đánh thành cái dạng này lại muốn bá Vương thượng cung. Thượng đế ơi, nàng bây giờ chỉ mới mười lăm tuổi, hắn sẽ không cưỡng gian ấu nữ đi chứ.....Nàng còn chưa nhảy dựng lên, đã đau đến nhe răng hé lợi.Chợt thấy trên người tê rần, động cũng không dám động. Tiếp theo liền cảm thấy mông lạnh lạnh, tựa hồ như được bôi cái gì lên vậy, toàn thân đau đớn giảm đi không ít.Long Phù Nguyệt mặt đỏ tai hồng xấu hổ không chịu được, kêu lên: “Này, ta là nữ hài tử nha, sao ngươi có thế………….”Nàng còn chưa nói xong cái gáy đã tê rần, hu hu hu hu, nàng bị điểm á huyệt, ngay cả nói cũng không nói ra được.“Nhóc con, ngươi làm loạn cái gì! Bổn Vương cho ngươi kim sang dược, bằng không mông ngươi có vết sẹo làm sao đi ra ngoài? ^o^ Nữ hài tử? Thân thể ngươi trong mắt bổn Vương cũng giống như thịt ba chỉ mà thôi………….”Tay hắn làm rất nhanh, một lúc sau, liền giúp nàng bôi thuốc xong, còn lấy cho nàng bộ quần áo. Cởi bỏ huyệt đạo của nàng: “Tốt lắm Nhóc con, ngươi có thể mặc quần áo.”Hắn không biết đã cho nàng loại linh đan kì diệu gì, đã không còn đau nữa.

Ông trời ạ! Chế độ của Thiên Tuyền quốc thật b**n th**! So với chủ nô còn dã man hơn!

Thối diêm Vương, thối phán quan, các ngươi cho ta xuyên tới triều đại chó má nào đây?

Nàng ngẩng đầu nhìn Phượng Thiên Vũ, người này sẽ không đem nàng đi nhét vào lồng heo chứ.

Phượng Thiên Vũ rốt cuộc vừa lòng thấy biểu hiện sợ hãi của nàng, ngón tay lướt qua cái miệng nhỏ nhắn của nàng: “Thế nào? Ngươi muốn làm đào binh hay là trốn nô?”

Hảo nữ không so đo trước mắt! Đây là câu nói đầu tiên xuất hiện trong đầu nàng.

Nàng lập tức liền nở nụ cười, bộ dáng cười lấy lòng so với Diêm Vương còn cao siêu hơn: “Vẫn là đào binh đi, hắc hắc, trốn nô nghe kinh quá.”

Khóe môi Phượng Thiên Vũ nhếch lên, lộ ra nụ cười xấu xa: “Chính là ngươi nói đó nha, xem như nha đầu ngươi thức thời…..”

Hắn còn chưa nói xong, quần của nàng đã bị hắn mở ra.

Long Phù Nguyệt nhất thời kinh ngạc, suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Ngươi…ngươi làm cái gì?”

Ông trời ơi, không phải hắn có tính cuồng ngược đãi đi? Hắn đem nàng đánh thành cái dạng này lại muốn bá Vương thượng cung. Thượng đế ơi, nàng bây giờ chỉ mới mười lăm tuổi, hắn sẽ không cưỡng gian ấu nữ đi chứ.....

Nàng còn chưa nhảy dựng lên, đã đau đến nhe răng hé lợi.

Chợt thấy trên người tê rần, động cũng không dám động. Tiếp theo liền cảm thấy mông lạnh lạnh, tựa hồ như được bôi cái gì lên vậy, toàn thân đau đớn giảm đi không ít.

Long Phù Nguyệt mặt đỏ tai hồng xấu hổ không chịu được, kêu lên: “Này, ta là nữ hài tử nha, sao ngươi có thế………….”

Nàng còn chưa nói xong cái gáy đã tê rần, hu hu hu hu, nàng bị điểm á huyệt, ngay cả nói cũng không nói ra được.

“Nhóc con, ngươi làm loạn cái gì! Bổn Vương cho ngươi kim sang dược, bằng không mông ngươi có vết sẹo làm sao đi ra ngoài? ^o^ Nữ hài tử? Thân thể ngươi trong mắt bổn Vương cũng giống như thịt ba chỉ mà thôi………….”

Tay hắn làm rất nhanh, một lúc sau, liền giúp nàng bôi thuốc xong, còn lấy cho nàng bộ quần áo. Cởi bỏ huyệt đạo của nàng: “Tốt lắm Nhóc con, ngươi có thể mặc quần áo.”

Hắn không biết đã cho nàng loại linh đan kì diệu gì, đã không còn đau nữa.

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Ông trời ạ! Chế độ của Thiên Tuyền quốc thật b**n th**! So với chủ nô còn dã man hơn!Thối diêm Vương, thối phán quan, các ngươi cho ta xuyên tới triều đại chó má nào đây?Nàng ngẩng đầu nhìn Phượng Thiên Vũ, người này sẽ không đem nàng đi nhét vào lồng heo chứ.Phượng Thiên Vũ rốt cuộc vừa lòng thấy biểu hiện sợ hãi của nàng, ngón tay lướt qua cái miệng nhỏ nhắn của nàng: “Thế nào? Ngươi muốn làm đào binh hay là trốn nô?”Hảo nữ không so đo trước mắt! Đây là câu nói đầu tiên xuất hiện trong đầu nàng.Nàng lập tức liền nở nụ cười, bộ dáng cười lấy lòng so với Diêm Vương còn cao siêu hơn: “Vẫn là đào binh đi, hắc hắc, trốn nô nghe kinh quá.”Khóe môi Phượng Thiên Vũ nhếch lên, lộ ra nụ cười xấu xa: “Chính là ngươi nói đó nha, xem như nha đầu ngươi thức thời…..”Hắn còn chưa nói xong, quần của nàng đã bị hắn mở ra.Long Phù Nguyệt nhất thời kinh ngạc, suýt chút nữa nhảy dựng lên: “Ngươi…ngươi làm cái gì?”Ông trời ơi, không phải hắn có tính cuồng ngược đãi đi? Hắn đem nàng đánh thành cái dạng này lại muốn bá Vương thượng cung. Thượng đế ơi, nàng bây giờ chỉ mới mười lăm tuổi, hắn sẽ không cưỡng gian ấu nữ đi chứ.....Nàng còn chưa nhảy dựng lên, đã đau đến nhe răng hé lợi.Chợt thấy trên người tê rần, động cũng không dám động. Tiếp theo liền cảm thấy mông lạnh lạnh, tựa hồ như được bôi cái gì lên vậy, toàn thân đau đớn giảm đi không ít.Long Phù Nguyệt mặt đỏ tai hồng xấu hổ không chịu được, kêu lên: “Này, ta là nữ hài tử nha, sao ngươi có thế………….”Nàng còn chưa nói xong cái gáy đã tê rần, hu hu hu hu, nàng bị điểm á huyệt, ngay cả nói cũng không nói ra được.“Nhóc con, ngươi làm loạn cái gì! Bổn Vương cho ngươi kim sang dược, bằng không mông ngươi có vết sẹo làm sao đi ra ngoài? ^o^ Nữ hài tử? Thân thể ngươi trong mắt bổn Vương cũng giống như thịt ba chỉ mà thôi………….”Tay hắn làm rất nhanh, một lúc sau, liền giúp nàng bôi thuốc xong, còn lấy cho nàng bộ quần áo. Cởi bỏ huyệt đạo của nàng: “Tốt lắm Nhóc con, ngươi có thể mặc quần áo.”Hắn không biết đã cho nàng loại linh đan kì diệu gì, đã không còn đau nữa.

Chương 46: Ngươi cùng với thịt ba chỉ trong mắt ta đều giống nhau