“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 136: Chỉ sợ là Phượng Thiên Vũ đến đây, cũng nhận không ra được nàng
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… "Điềm nhi, lấy hai bộ nam trang ra đây, chúng ta hôm nay đi ra ngoài chơi." Ban đêm, Long Phù Nguyệt phân phó Điềm nhi một câu như vậy."Nam...... Nam trang?" Điềm nhi giật mình."Đúng vậy a, chúng ta đổi nam trang xuất môn, nữ trang rất không tiện." Vẻ mặt Long Phù Nguyệt nói chắc chắn."Nhưng...... Nhưng—— Vương Phủ có quy định nữ quyến, trong phủ không thể tùy ý xuất môn." Điềm nhi rất không yên tâm."Ngừng, chúng ta chính là thị nữ mà thôi, cũng không phải nữ quyến gì mà! Được rồi, nhanh đi chuẩn bị đi, thuận tiện lấy bình nhựa cao su."Điềm nhi không dám không nghe, chỉ phải đi chuẩn bị.Long Phù Nguyệt cùng Điềm nhi mỗi người thay đổi một bộ nam trang, Long Phù Nguyệt sợ nhìn không thật, ở trên môi dán thêm bộ râu mép. Bỏ lên râu mép như vâỵ càng làm cho nàng có phong thái thiếu niên, râu mép kia càng làm cho nàng tướng mạo đẹp lên rất nhiều, thêm vài khí phách nam nhân.Long Phù Nguyệt ôm bụng cười to. Ha ha, hiện tại bộ dáng của nàng như vầy, chỉ sợ là Phượng Thiên Vũ đến đây, cũng không nhận ra nàng!Ngã tư đường của cổ đại Hoàng thành, trình độ phồn hoa so sánh với phồn hoa đô thị hiện đại mà nói, cũng thật khác xa. Dù sao hiện đại là lấy công nghệ khoa học kỹ thuật cao là việc chính, mà xã tắc cổ đại lấy tư tưởng cổ điển đặc sắc là việc chính.Nhìn một cái, hai bên đại đạo của đình các, tửu quán cửa hàng, đều có không khí của nồng đầm màu sắc cùng mùi hương cổ xưa mà tao nhã.Mà các tác phẩm tinh xảo nghệ thuật này, công nghệ phức tạp như vậy hiện đại dân gian thất truyền đã lâu, càng làm cho Long Phù Nguyệt không khỏi thở dài cảm khái. Nàng sờ sờ cái này, nhìn xem cái kia, miệng có tiếng chậc chậc, ai…, Mấy thứ này nếu lấy đến hiện đại, tuyệt đối có thể đáng giá một số tiền lớn! Mà ở nơi này nha, vài đồng tiền bạc liền có thể mua một cái."Wow, lọ thuốc này thật tinh xảo!" Long Phù Nguyệt đứng ở trước một cái sạp nho nhỏ, thuận tay cầm lên một cái. Lọ thuốc này màu trắng sữa, thành trong vẽ phác thảo một bộ xanh biếc Bạch Thái* họa đồ, tinh tế và rất thật. Long Phù Nguyệt trong lòng động mạnh, lọ thuốc này khéo léo đẹp đẽ, rất có giá trị cất chứa, ta mua về là làm tiểu cổ oa hang ổ thật không sai.Long Phù Nguyệt ở trên núi có khi luyện bốn năm loại cổ, vẫn đặt một cái ống trúc nhỏ ở bên người. Lúc này nhìn đến lọ thuốc này, không khỏi thực sự yêu thích. Thuận tay mua vài cái. Đặt ở trong tay áo.Hai người đi dạo nơi này nơi nọ, bất tri bất giác liền đi dạo hơn một canh giờ.* Bạch Thái- theo ta biết và tra dò thì cái này là cải ăn ( hay nấu canh í) ta không hiểu sao trên bình cổ lại vẽ cải nữa K
"Điềm nhi, lấy hai bộ nam trang ra đây, chúng ta hôm nay đi ra ngoài chơi." Ban đêm, Long Phù Nguyệt phân phó Điềm nhi một câu như vậy.
"Nam...... Nam trang?" Điềm nhi giật mình.
"Đúng vậy a, chúng ta đổi nam trang xuất môn, nữ trang rất không tiện." Vẻ mặt Long Phù Nguyệt nói chắc chắn.
"Nhưng...... Nhưng—— Vương Phủ có quy định nữ quyến, trong phủ không thể tùy ý xuất môn." Điềm nhi rất không yên tâm.
"Ngừng, chúng ta chính là thị nữ mà thôi, cũng không phải nữ quyến gì mà! Được rồi, nhanh đi chuẩn bị đi, thuận tiện lấy bình nhựa cao su."
Điềm nhi không dám không nghe, chỉ phải đi chuẩn bị.
Long Phù Nguyệt cùng Điềm nhi mỗi người thay đổi một bộ nam trang, Long Phù Nguyệt sợ nhìn không thật, ở trên môi dán thêm bộ râu mép. Bỏ lên râu mép như vâỵ càng làm cho nàng có phong thái thiếu niên, râu mép kia càng làm cho nàng tướng mạo đẹp lên rất nhiều, thêm vài khí phách nam nhân.
Long Phù Nguyệt ôm bụng cười to. Ha ha, hiện tại bộ dáng của nàng như vầy, chỉ sợ là Phượng Thiên Vũ đến đây, cũng không nhận ra nàng!
Ngã tư đường của cổ đại Hoàng thành, trình độ phồn hoa so sánh với phồn hoa đô thị hiện đại mà nói, cũng thật khác xa. Dù sao hiện đại là lấy công nghệ khoa học kỹ thuật cao là việc chính, mà xã tắc cổ đại lấy tư tưởng cổ điển đặc sắc là việc chính.
Nhìn một cái, hai bên đại đạo của đình các, tửu quán cửa hàng, đều có không khí của nồng đầm màu sắc cùng mùi hương cổ xưa mà tao nhã.
Mà các tác phẩm tinh xảo nghệ thuật này, công nghệ phức tạp như vậy hiện đại dân gian thất truyền đã lâu, càng làm cho Long Phù Nguyệt không khỏi thở dài cảm khái. Nàng sờ sờ cái này, nhìn xem cái kia, miệng có tiếng chậc chậc, ai…, Mấy thứ này nếu lấy đến hiện đại, tuyệt đối có thể đáng giá một số tiền lớn! Mà ở nơi này nha, vài đồng tiền bạc liền có thể mua một cái.
"Wow, lọ thuốc này thật tinh xảo!" Long Phù Nguyệt đứng ở trước một cái sạp nho nhỏ, thuận tay cầm lên một cái. Lọ thuốc này màu trắng sữa, thành trong vẽ phác thảo một bộ xanh biếc Bạch Thái* họa đồ, tinh tế và rất thật. Long Phù Nguyệt trong lòng động mạnh, lọ thuốc này khéo léo đẹp đẽ, rất có giá trị cất chứa, ta mua về là làm tiểu cổ oa hang ổ thật không sai.
Long Phù Nguyệt ở trên núi có khi luyện bốn năm loại cổ, vẫn đặt một cái ống trúc nhỏ ở bên người. Lúc này nhìn đến lọ thuốc này, không khỏi thực sự yêu thích. Thuận tay mua vài cái. Đặt ở trong tay áo.
Hai người đi dạo nơi này nơi nọ, bất tri bất giác liền đi dạo hơn một canh giờ.
* Bạch Thái- theo ta biết và tra dò thì cái này là cải ăn ( hay nấu canh í) ta không hiểu sao trên bình cổ lại vẽ cải nữa K
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… "Điềm nhi, lấy hai bộ nam trang ra đây, chúng ta hôm nay đi ra ngoài chơi." Ban đêm, Long Phù Nguyệt phân phó Điềm nhi một câu như vậy."Nam...... Nam trang?" Điềm nhi giật mình."Đúng vậy a, chúng ta đổi nam trang xuất môn, nữ trang rất không tiện." Vẻ mặt Long Phù Nguyệt nói chắc chắn."Nhưng...... Nhưng—— Vương Phủ có quy định nữ quyến, trong phủ không thể tùy ý xuất môn." Điềm nhi rất không yên tâm."Ngừng, chúng ta chính là thị nữ mà thôi, cũng không phải nữ quyến gì mà! Được rồi, nhanh đi chuẩn bị đi, thuận tiện lấy bình nhựa cao su."Điềm nhi không dám không nghe, chỉ phải đi chuẩn bị.Long Phù Nguyệt cùng Điềm nhi mỗi người thay đổi một bộ nam trang, Long Phù Nguyệt sợ nhìn không thật, ở trên môi dán thêm bộ râu mép. Bỏ lên râu mép như vâỵ càng làm cho nàng có phong thái thiếu niên, râu mép kia càng làm cho nàng tướng mạo đẹp lên rất nhiều, thêm vài khí phách nam nhân.Long Phù Nguyệt ôm bụng cười to. Ha ha, hiện tại bộ dáng của nàng như vầy, chỉ sợ là Phượng Thiên Vũ đến đây, cũng không nhận ra nàng!Ngã tư đường của cổ đại Hoàng thành, trình độ phồn hoa so sánh với phồn hoa đô thị hiện đại mà nói, cũng thật khác xa. Dù sao hiện đại là lấy công nghệ khoa học kỹ thuật cao là việc chính, mà xã tắc cổ đại lấy tư tưởng cổ điển đặc sắc là việc chính.Nhìn một cái, hai bên đại đạo của đình các, tửu quán cửa hàng, đều có không khí của nồng đầm màu sắc cùng mùi hương cổ xưa mà tao nhã.Mà các tác phẩm tinh xảo nghệ thuật này, công nghệ phức tạp như vậy hiện đại dân gian thất truyền đã lâu, càng làm cho Long Phù Nguyệt không khỏi thở dài cảm khái. Nàng sờ sờ cái này, nhìn xem cái kia, miệng có tiếng chậc chậc, ai…, Mấy thứ này nếu lấy đến hiện đại, tuyệt đối có thể đáng giá một số tiền lớn! Mà ở nơi này nha, vài đồng tiền bạc liền có thể mua một cái."Wow, lọ thuốc này thật tinh xảo!" Long Phù Nguyệt đứng ở trước một cái sạp nho nhỏ, thuận tay cầm lên một cái. Lọ thuốc này màu trắng sữa, thành trong vẽ phác thảo một bộ xanh biếc Bạch Thái* họa đồ, tinh tế và rất thật. Long Phù Nguyệt trong lòng động mạnh, lọ thuốc này khéo léo đẹp đẽ, rất có giá trị cất chứa, ta mua về là làm tiểu cổ oa hang ổ thật không sai.Long Phù Nguyệt ở trên núi có khi luyện bốn năm loại cổ, vẫn đặt một cái ống trúc nhỏ ở bên người. Lúc này nhìn đến lọ thuốc này, không khỏi thực sự yêu thích. Thuận tay mua vài cái. Đặt ở trong tay áo.Hai người đi dạo nơi này nơi nọ, bất tri bất giác liền đi dạo hơn một canh giờ.* Bạch Thái- theo ta biết và tra dò thì cái này là cải ăn ( hay nấu canh í) ta không hiểu sao trên bình cổ lại vẽ cải nữa K