Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 301: Hầu hạ giống như bậc cha mẹ

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Long Phù Nguyệt mang theo tiểu hồ ly về đến quận chúa phủ, Long Phù Nguyệt trước khi đi, từng khẩn cầu hoàng thượng đừng cho người đến sửa chữa, chỉ cần thay đổi biển hiệu là được rồi. Chuyện giao dịch tiết kiệm ngân khố như thế này đương nhiên là hoàng đế rất vui lòng đáp ứng. Cho nên lúc Long Phù Nguyệt trở lại, phủ quận chúa này vẫn như cũ. Tất cả đồ vật bên trong cũng không thay đổi.Tiểu hồ ly lộn nhào hai vòng trên không trung"Ha ha, rốt cục lại trở về đến nơi này! Nhanh đi làm gà cho ta ăn. Đã lâu chưa ăn con gà sống nào."Long Phù Nguyệt cũng thập phần cảm khái, không đi sa mạc sẽ không biết cuộc sống ở hiện tại hạnh phúc như thế nào, nàng bây giờ có cảm giác như được sống lại khi về tới đây, nàng cảm giác rất đẹp, rất thỏa mãn.Nàng vỗ đầu tiểu hồ ly: "Đi, ta dẫn ngươi đi ăn đại tiệc! Ta chuẩn bị cho ngươi một đại tiệc toàn bộ làm từ gà."Hai mắt xanh mượt của Tiểu hồ ly hồ ly nhất thời sáng rực, nhưng lập tức lại cụp lỗ tai xuống: "Dáng vẻ ta thế này, chỉ sợ không vào được tửu lâu."Long Phù Nguyệt cười nói: "Chỉ mình ngươi đương nhiên là vào không được, nhưng ta ôm lấy ngươi đi a. Bản quận chúa mang theo sủng vật mà thôi, bọn họ dám không cho vào sao!"Đầu Tiểu hồ ly lay động: "Ta là hồ ly thượng tiên, mới không phải sủng vật của ngươi!”Long Phù Nguyệt hừ một tiếng: "Không làm sủng vật của ta cũng được, tự ngươi ở trong này ăn gió lạnh đi, ta tự mình đi ăn đại tiệc!"Quay đầu bước đi.Tiểu hồ ly rốt cuộc không thể thoát khỏi sự quyến rũ của mỹ thực mê hoặc: "Được rồi, được rồi, ta sẽ làm sủng vật của ngươi, nhưng chỉ giới hạn trong hôm nay."Long Phù Nguyệt cười ha ha, đưa tay bế nó lên, ôm vào trong ngực, rời khỏi nhà chuẩn bị đi ăn đại tiệc.Hoàng đế ban cho Long Phù Nguyệt một ngàn lượng vàng, nàng hiện tại cũng xem như là người giàu có. Cho nên thẳng hướng đi đến tửu lâu lớn nhất của kinh thành.Một đại mỹ nữ bộ dáng xinh đẹp trong lòng ôm một con hồ ly trắng như tuyết, lại gọi hai bàn thức ăn thật to, hơn nữa tất cả đều là bày biện trong tửu lâu này, và một bàn toàn làm từ gà đều dành riêng cho chú hồ li này.Khách hàng như vậy thật sự là không nhiều lắm, cho nên gần như toàn bộ mọi người trong tửu lâu đều đang nhìn nàng, nhìn nàng cùng con hồ ly kia.Mà đ**m tiểu nhị kia luôn luôn chầu chực vây quanhnàng, ân cần giúp nàng rót rượu chia thức ăn. Không có biện pháp, chưởng quầy nói, gặp phải một đại gia có tiền, tất cả bọn họ đều sẽ hầu hạ giống như bậc cha mẹ.——— —————— ———————

Long Phù Nguyệt mang theo tiểu hồ ly về đến quận chúa phủ, Long Phù Nguyệt trước khi đi, từng khẩn cầu hoàng thượng đừng cho người đến sửa chữa, chỉ cần thay đổi biển hiệu là được rồi. Chuyện giao dịch tiết kiệm ngân khố như thế này đương nhiên là hoàng đế rất vui lòng đáp ứng. Cho nên lúc Long Phù Nguyệt trở lại, phủ quận chúa này vẫn như cũ. Tất cả đồ vật bên trong cũng không thay đổi.

Tiểu hồ ly lộn nhào hai vòng trên không trung"Ha ha, rốt cục lại trở về đến nơi này! Nhanh đi làm gà cho ta ăn. Đã lâu chưa ăn con gà sống nào."

Long Phù Nguyệt cũng thập phần cảm khái, không đi sa mạc sẽ không biết cuộc sống ở hiện tại hạnh phúc như thế nào, nàng bây giờ có cảm giác như được sống lại khi về tới đây, nàng cảm giác rất đẹp, rất thỏa mãn.

Nàng vỗ đầu tiểu hồ ly: "Đi, ta dẫn ngươi đi ăn đại tiệc! Ta chuẩn bị cho ngươi một đại tiệc toàn bộ làm từ gà."

Hai mắt xanh mượt của Tiểu hồ ly hồ ly nhất thời sáng rực, nhưng lập tức lại cụp lỗ tai xuống: "Dáng vẻ ta thế này, chỉ sợ không vào được tửu lâu."

Long Phù Nguyệt cười nói: "Chỉ mình ngươi đương nhiên là vào không được, nhưng ta ôm lấy ngươi đi a. Bản quận chúa mang theo sủng vật mà thôi, bọn họ dám không cho vào sao!"

Đầu Tiểu hồ ly lay động: "Ta là hồ ly thượng tiên, mới không phải sủng vật của ngươi!”

Long Phù Nguyệt hừ một tiếng: "Không làm sủng vật của ta cũng được, tự ngươi ở trong này ăn gió lạnh đi, ta tự mình đi ăn đại tiệc!"

Quay đầu bước đi.

Tiểu hồ ly rốt cuộc không thể thoát khỏi sự quyến rũ của mỹ thực mê hoặc: "Được rồi, được rồi, ta sẽ làm sủng vật của ngươi, nhưng chỉ giới hạn trong hôm nay."

Long Phù Nguyệt cười ha ha, đưa tay bế nó lên, ôm vào trong ngực, rời khỏi nhà chuẩn bị đi ăn đại tiệc.

Hoàng đế ban cho Long Phù Nguyệt một ngàn lượng vàng, nàng hiện tại cũng xem như là người giàu có. Cho nên thẳng hướng đi đến tửu lâu lớn nhất của kinh thành.

Một đại mỹ nữ bộ dáng xinh đẹp trong lòng ôm một con hồ ly trắng như tuyết, lại gọi hai bàn thức ăn thật to, hơn nữa tất cả đều là bày biện trong tửu lâu này, và một bàn toàn làm từ gà đều dành riêng cho chú hồ li này.

Khách hàng như vậy thật sự là không nhiều lắm, cho nên gần như toàn bộ mọi người trong tửu lâu đều đang nhìn nàng, nhìn nàng cùng con hồ ly kia.

Mà đ**m tiểu nhị kia luôn luôn chầu chực vây quanh

nàng, ân cần giúp nàng rót rượu chia thức ăn. Không có biện pháp, chưởng quầy nói, gặp phải một đại gia có tiền, tất cả bọn họ đều sẽ hầu hạ giống như bậc cha mẹ.

——— —————— ———————

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Long Phù Nguyệt mang theo tiểu hồ ly về đến quận chúa phủ, Long Phù Nguyệt trước khi đi, từng khẩn cầu hoàng thượng đừng cho người đến sửa chữa, chỉ cần thay đổi biển hiệu là được rồi. Chuyện giao dịch tiết kiệm ngân khố như thế này đương nhiên là hoàng đế rất vui lòng đáp ứng. Cho nên lúc Long Phù Nguyệt trở lại, phủ quận chúa này vẫn như cũ. Tất cả đồ vật bên trong cũng không thay đổi.Tiểu hồ ly lộn nhào hai vòng trên không trung"Ha ha, rốt cục lại trở về đến nơi này! Nhanh đi làm gà cho ta ăn. Đã lâu chưa ăn con gà sống nào."Long Phù Nguyệt cũng thập phần cảm khái, không đi sa mạc sẽ không biết cuộc sống ở hiện tại hạnh phúc như thế nào, nàng bây giờ có cảm giác như được sống lại khi về tới đây, nàng cảm giác rất đẹp, rất thỏa mãn.Nàng vỗ đầu tiểu hồ ly: "Đi, ta dẫn ngươi đi ăn đại tiệc! Ta chuẩn bị cho ngươi một đại tiệc toàn bộ làm từ gà."Hai mắt xanh mượt của Tiểu hồ ly hồ ly nhất thời sáng rực, nhưng lập tức lại cụp lỗ tai xuống: "Dáng vẻ ta thế này, chỉ sợ không vào được tửu lâu."Long Phù Nguyệt cười nói: "Chỉ mình ngươi đương nhiên là vào không được, nhưng ta ôm lấy ngươi đi a. Bản quận chúa mang theo sủng vật mà thôi, bọn họ dám không cho vào sao!"Đầu Tiểu hồ ly lay động: "Ta là hồ ly thượng tiên, mới không phải sủng vật của ngươi!”Long Phù Nguyệt hừ một tiếng: "Không làm sủng vật của ta cũng được, tự ngươi ở trong này ăn gió lạnh đi, ta tự mình đi ăn đại tiệc!"Quay đầu bước đi.Tiểu hồ ly rốt cuộc không thể thoát khỏi sự quyến rũ của mỹ thực mê hoặc: "Được rồi, được rồi, ta sẽ làm sủng vật của ngươi, nhưng chỉ giới hạn trong hôm nay."Long Phù Nguyệt cười ha ha, đưa tay bế nó lên, ôm vào trong ngực, rời khỏi nhà chuẩn bị đi ăn đại tiệc.Hoàng đế ban cho Long Phù Nguyệt một ngàn lượng vàng, nàng hiện tại cũng xem như là người giàu có. Cho nên thẳng hướng đi đến tửu lâu lớn nhất của kinh thành.Một đại mỹ nữ bộ dáng xinh đẹp trong lòng ôm một con hồ ly trắng như tuyết, lại gọi hai bàn thức ăn thật to, hơn nữa tất cả đều là bày biện trong tửu lâu này, và một bàn toàn làm từ gà đều dành riêng cho chú hồ li này.Khách hàng như vậy thật sự là không nhiều lắm, cho nên gần như toàn bộ mọi người trong tửu lâu đều đang nhìn nàng, nhìn nàng cùng con hồ ly kia.Mà đ**m tiểu nhị kia luôn luôn chầu chực vây quanhnàng, ân cần giúp nàng rót rượu chia thức ăn. Không có biện pháp, chưởng quầy nói, gặp phải một đại gia có tiền, tất cả bọn họ đều sẽ hầu hạ giống như bậc cha mẹ.——— —————— ———————

Chương 301: Hầu hạ giống như bậc cha mẹ