“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 373: Hắn sẽ ngủ không yên………
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Lão hoàng đế kì thực cũng rất buồn bực, việc lần đó do ông ta tỉ mỉ an bài, ông ta biết tình cảm mà nhi tử dành cho Long Phù Nguyệt, vốn định thông qua chuyện này nhốt Long Phù Nguyệt lại, ép nhi tử cưới Anh Lạc công chúa, nhi tử nếu nhất định không chịu, ông ta sẽ mặc kệ nhi tử có thương tâm hay không cũng muốn xử tử Long Phù Nguyệt, trừ đi hậu hoạn.Lại không ngờ Phương Thiên Vũ biết được kế hoạch của ông, hơn nữa còn dùng khổ nhục kế hóa giải tai nạn, trước mặt mọi người, ông ta cũng không thể lật lọng, cho nên tuy rằng ông rất không cam lòng, cũng chỉ có thể đứng nhìn nhi tử ôm Long Phù Nguyệt thương tích đầy mình nghênh ngang rời đi.Mà sau đó nhi tử cũng vô cùng biết nghe lời, đẩy Long Phù Nguyệt vào lãnh cung, ông ta đương nhiên cũng phái tâm phúc đi giám thị nhưng lại không bắt được chút nhược điểm của Phượng Thiên Vũ.Hơn nữa để đề phòng ông ta lại triệu Long Phù Nguyệt tiến cung, Phượng Thiên Vũ đứng trước mặt ông ta rõ ràng nói Long Phù Nguyệt bị roi đánh rất nặng, không thể tham gia yến hội. Trực tiếp chặt đứt ý niệm ở trong đầu ông ta.Lão Hoàng đế cũng từng muốn âm thầm xử lý Long Phù Nguyệt, nhưng Phượng Thiên Vũ lại luôn ở bên cạnh nàng, cho dù nhi tử có việc rời đi cũng sẽ phái rất nhiều ám vệ bảo hộ nàng, cho nên lão hoàng đế hoàn toàn không có cơ hội ra tay.Mấy ngày hôm trước, Phượng Thiên Vũ đột nhiên xin nghỉ vài ngày, sau đó không rõ tung tích.Lão hoàng đế nhất kế bất thành liền sinh nhị kế ( kế này không được thì bày kế khác), lợi dụng cơ hội, ông ta liền cho Anh Lạc công chúa trực tiếp tiến vào Vân Vương phủ, ông ta cũng biết Phượng Thiên Vũ luôn luôn rất phóng túng, cho nên tin tưởng vào nhan sắc của Anh Lạc công chúa có thể chinh phục được trái tim của nhi tử, chỉ cần tình cảm đối với Long Phù Nguyệt trong lòng Phượng Thiên Vũ phai nhạt, ông ta có thể thẳng tay trừ bỏ tai họa này.Ông ta tuyệt đối không cho phép có kẻ thù ở bên cạnh mình, như vậy ông ta sẽ ngủ không yên…….Hiện tại Anh Lạc công chúa rốt cuộc cũng có thể đường hoàng ở lại Vân Vương phủ, đương nhiên nàng ta cũng thập phần hưng phấn, đi dạo khắp nơi. Đôi khi còn muốn tới Vòng Thúy điện xem một chút. Nhưng Long Phù Nguyệt lại luôn lấy lí do cơ thể không thoải mái, cơ bản không có cơ hội nhìn thấy nàng.Nàng ta cũng nghĩ tới chuyện xông thẳng vào, nhưng thị vệ giữ cửa lại không dễ nói chuyện chút nào, vô luận là đe dọa hay dụ dỗ thì đám thị vệ kia cũng chỉ trả lời “Long thị thiếp không muốn tiếp khách, thỉnh công chúa trở về.”
Lão hoàng đế kì thực cũng rất buồn bực, việc lần đó do ông ta tỉ mỉ an bài, ông ta biết tình cảm mà nhi tử dành cho Long Phù Nguyệt, vốn định thông qua chuyện này nhốt Long Phù Nguyệt lại, ép nhi tử cưới Anh Lạc công chúa, nhi tử nếu nhất định không chịu, ông ta sẽ mặc kệ nhi tử có thương tâm hay không cũng muốn xử tử Long Phù Nguyệt, trừ đi hậu hoạn.
Lại không ngờ Phương Thiên Vũ biết được kế hoạch của ông, hơn nữa còn dùng khổ nhục kế hóa giải tai nạn, trước mặt mọi người, ông ta cũng không thể lật lọng, cho nên tuy rằng ông rất không cam lòng, cũng chỉ có thể đứng nhìn nhi tử ôm Long Phù Nguyệt thương tích đầy mình nghênh ngang rời đi.
Mà sau đó nhi tử cũng vô cùng biết nghe lời, đẩy Long Phù Nguyệt vào lãnh cung, ông ta đương nhiên cũng phái tâm phúc đi giám thị nhưng lại không bắt được chút nhược điểm của Phượng Thiên Vũ.
Hơn nữa để đề phòng ông ta lại triệu Long Phù Nguyệt tiến cung, Phượng Thiên Vũ đứng trước mặt ông ta rõ ràng nói Long Phù Nguyệt bị roi đánh rất nặng, không thể tham gia yến hội. Trực tiếp chặt đứt ý niệm ở trong đầu ông ta.
Lão Hoàng đế cũng từng muốn âm thầm xử lý Long Phù Nguyệt, nhưng Phượng Thiên Vũ lại luôn ở bên cạnh nàng, cho dù nhi tử có việc rời đi cũng sẽ phái rất nhiều ám vệ bảo hộ nàng, cho nên lão hoàng đế hoàn toàn không có cơ hội ra tay.
Mấy ngày hôm trước, Phượng Thiên Vũ đột nhiên xin nghỉ vài ngày, sau đó không rõ tung tích.
Lão hoàng đế nhất kế bất thành liền sinh nhị kế ( kế này không được thì bày kế khác), lợi dụng cơ hội, ông ta liền cho Anh Lạc công chúa trực tiếp tiến vào Vân Vương phủ, ông ta cũng biết Phượng Thiên Vũ luôn luôn rất phóng túng, cho nên tin tưởng vào nhan sắc của Anh Lạc công chúa có thể chinh phục được trái tim của nhi tử, chỉ cần tình cảm đối với Long Phù Nguyệt trong lòng Phượng Thiên Vũ phai nhạt, ông ta có thể thẳng tay trừ bỏ tai họa này.
Ông ta tuyệt đối không cho phép có kẻ thù ở bên cạnh mình, như vậy ông ta sẽ ngủ không yên…….
Hiện tại Anh Lạc công chúa rốt cuộc cũng có thể đường hoàng ở lại Vân Vương phủ, đương nhiên nàng ta cũng thập phần hưng phấn, đi dạo khắp nơi. Đôi khi còn muốn tới Vòng Thúy điện xem một chút. Nhưng Long Phù Nguyệt lại luôn lấy lí do cơ thể không thoải mái, cơ bản không có cơ hội nhìn thấy nàng.
Nàng ta cũng nghĩ tới chuyện xông thẳng vào, nhưng thị vệ giữ cửa lại không dễ nói chuyện chút nào, vô luận là đe dọa hay dụ dỗ thì đám thị vệ kia cũng chỉ trả lời “Long thị thiếp không muốn tiếp khách, thỉnh công chúa trở về.”
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Lão hoàng đế kì thực cũng rất buồn bực, việc lần đó do ông ta tỉ mỉ an bài, ông ta biết tình cảm mà nhi tử dành cho Long Phù Nguyệt, vốn định thông qua chuyện này nhốt Long Phù Nguyệt lại, ép nhi tử cưới Anh Lạc công chúa, nhi tử nếu nhất định không chịu, ông ta sẽ mặc kệ nhi tử có thương tâm hay không cũng muốn xử tử Long Phù Nguyệt, trừ đi hậu hoạn.Lại không ngờ Phương Thiên Vũ biết được kế hoạch của ông, hơn nữa còn dùng khổ nhục kế hóa giải tai nạn, trước mặt mọi người, ông ta cũng không thể lật lọng, cho nên tuy rằng ông rất không cam lòng, cũng chỉ có thể đứng nhìn nhi tử ôm Long Phù Nguyệt thương tích đầy mình nghênh ngang rời đi.Mà sau đó nhi tử cũng vô cùng biết nghe lời, đẩy Long Phù Nguyệt vào lãnh cung, ông ta đương nhiên cũng phái tâm phúc đi giám thị nhưng lại không bắt được chút nhược điểm của Phượng Thiên Vũ.Hơn nữa để đề phòng ông ta lại triệu Long Phù Nguyệt tiến cung, Phượng Thiên Vũ đứng trước mặt ông ta rõ ràng nói Long Phù Nguyệt bị roi đánh rất nặng, không thể tham gia yến hội. Trực tiếp chặt đứt ý niệm ở trong đầu ông ta.Lão Hoàng đế cũng từng muốn âm thầm xử lý Long Phù Nguyệt, nhưng Phượng Thiên Vũ lại luôn ở bên cạnh nàng, cho dù nhi tử có việc rời đi cũng sẽ phái rất nhiều ám vệ bảo hộ nàng, cho nên lão hoàng đế hoàn toàn không có cơ hội ra tay.Mấy ngày hôm trước, Phượng Thiên Vũ đột nhiên xin nghỉ vài ngày, sau đó không rõ tung tích.Lão hoàng đế nhất kế bất thành liền sinh nhị kế ( kế này không được thì bày kế khác), lợi dụng cơ hội, ông ta liền cho Anh Lạc công chúa trực tiếp tiến vào Vân Vương phủ, ông ta cũng biết Phượng Thiên Vũ luôn luôn rất phóng túng, cho nên tin tưởng vào nhan sắc của Anh Lạc công chúa có thể chinh phục được trái tim của nhi tử, chỉ cần tình cảm đối với Long Phù Nguyệt trong lòng Phượng Thiên Vũ phai nhạt, ông ta có thể thẳng tay trừ bỏ tai họa này.Ông ta tuyệt đối không cho phép có kẻ thù ở bên cạnh mình, như vậy ông ta sẽ ngủ không yên…….Hiện tại Anh Lạc công chúa rốt cuộc cũng có thể đường hoàng ở lại Vân Vương phủ, đương nhiên nàng ta cũng thập phần hưng phấn, đi dạo khắp nơi. Đôi khi còn muốn tới Vòng Thúy điện xem một chút. Nhưng Long Phù Nguyệt lại luôn lấy lí do cơ thể không thoải mái, cơ bản không có cơ hội nhìn thấy nàng.Nàng ta cũng nghĩ tới chuyện xông thẳng vào, nhưng thị vệ giữ cửa lại không dễ nói chuyện chút nào, vô luận là đe dọa hay dụ dỗ thì đám thị vệ kia cũng chỉ trả lời “Long thị thiếp không muốn tiếp khách, thỉnh công chúa trở về.”