“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 411: Nàng sẽ không thích hắn
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Máu tươi từ quần áo trước ngực hắn tuôn ra ào ạt, giống như một đóa hoa sen màu đỏ đang từ từ nở rộ ra. Long Phù Nguyệt nhìn đến mất hồn, trong lòng không khỏi tê rần.Người này thật sự là vị Cửu vương gia ma quỷ theo như đồn đãi kia sao? Sao hắn lại ngu như vậy, hắn không phải có một thân võ công sao? Vì sao không cầm máu trước? Làm hại nàng suýt nữa liền không nhịn được thúc giục ra tiếng.“Sao hắn ra vẻ cùng ta rất quen thuộc? Xem bộ dáng của hắn, giống như ta đã từng là người yêu của hắn, đối với trong trí nhớ của nàng hoàn toàn không có hắn...... Hay là, hắn là người yêu của chủ nhân thân thể này?”Nàng nhớ lại hai năm trước trên tường thành dán bức tranh rất giống mình, hay là thật sự là chính mình?Nhưng ta hiện tại đã không phải là ‘Ta’ kia rồi, nên không thể thừa nhận tình cảm trước đây của chủ nhân thân thể này......Long Phù Nguyệt vẫn cho rằng mình là hai năm trước mới xuyên qua, chỉ là sai lầm chiếm lấy khối thân thể này, hiện tại gặp thái độ vị Cửu vương gia này đối với chính mình mờ ám như thế, liền cho là hắn có lẽ là yêu đời trước của mình. Vậy thì cùng nàng một chút quan hệ cũng không có.Trong đầu Long Phù Nguyệt có chút hỗn loạn lên. Liên tục xua tay: “Ngươi nhận lầm người rồi, ta thật sự không biết ngươi. Ngươi, ngươi đừng tiếp tục đi theo chúng ta. Ai đi đường nấy.”Ai đi đường nấy?! Phượng Thiên Vũ cắn răng thầm thì, đôi mắt giống như mặt nước hồ sâu, phảng phất dường như muốn đem nàng ăn: “Mơ tưởng! Phù Nguyệt, nếu ta tìm đã được nàng, đừng mơ tưởng ta sẽ lại buông tay!”Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đầu có chút đau.Trời ạ, khi nào thì nàng chọc tới tên sát tinh như vậy? Nàng không biết thân thể này của mình có thương hắn hay không, nhưng nàng bây giờ là tuyệt không thương hắn nha, thậm chí —— Thậm chí có chút không hiểu mà hận hắn —— Có thể là hai năm trước nàng ở tửu lâu nghe nói sự tích của hắn, đối với hắn không có ấn tượng tốt cũng nên, nàng ghét nhất nam nhân đánh nữ nhân. Huống chi hắn còn chính tay g**t ch*t bà xã của mình?Ở trong ấn tượng của nàng, vị Cửu vương gia này chính là một tên b**n th**, nàng sẽ không thích hắn đâu!Phải phủi sạch quan hệ với hắn, đánh mất ý nghĩ xằng bậy của hắn! Trong lòng Long Phù Nguyệt âm thầm quyết định chủ ý.Nàng quét mắt nhìn hắn một cái, thầm nghĩ người trước mắt này giống như bị ma nhập vậy.
Máu tươi từ quần áo trước ngực hắn tuôn ra ào ạt, giống như một đóa hoa sen màu đỏ đang từ từ nở rộ ra. Long Phù Nguyệt nhìn đến mất hồn, trong lòng không khỏi tê rần.
Người này thật sự là vị Cửu vương gia ma quỷ theo như đồn đãi kia sao? Sao hắn lại ngu như vậy, hắn không phải có một thân võ công sao? Vì sao không cầm máu trước? Làm hại nàng suýt nữa liền không nhịn được thúc giục ra tiếng.
“Sao hắn ra vẻ cùng ta rất quen thuộc? Xem bộ dáng của hắn, giống như ta đã từng là người yêu của hắn, đối với trong trí nhớ của nàng hoàn toàn không có hắn...... Hay là, hắn là người yêu của chủ nhân thân thể này?”
Nàng nhớ lại hai năm trước trên tường thành dán bức tranh rất giống mình, hay là thật sự là chính mình?
Nhưng ta hiện tại đã không phải là ‘Ta’ kia rồi, nên không thể thừa nhận tình cảm trước đây của chủ nhân thân thể này......
Long Phù Nguyệt vẫn cho rằng mình là hai năm trước mới xuyên qua, chỉ là sai lầm chiếm lấy khối thân thể này, hiện tại gặp thái độ vị Cửu vương gia này đối với chính mình mờ ám như thế, liền cho là hắn có lẽ là yêu đời trước của mình. Vậy thì cùng nàng một chút quan hệ cũng không có.
Trong đầu Long Phù Nguyệt có chút hỗn loạn lên. Liên tục xua tay: “Ngươi nhận lầm người rồi, ta thật sự không biết ngươi. Ngươi, ngươi đừng tiếp tục đi theo chúng ta. Ai đi đường nấy.”
Ai đi đường nấy?! Phượng Thiên Vũ cắn răng thầm thì, đôi mắt giống như mặt nước hồ sâu, phảng phất dường như muốn đem nàng ăn: “Mơ tưởng! Phù Nguyệt, nếu ta tìm đã được nàng, đừng mơ tưởng ta sẽ lại buông tay!”
Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đầu có chút đau.
Trời ạ, khi nào thì nàng chọc tới tên sát tinh như vậy? Nàng không biết thân thể này của mình có thương hắn hay không, nhưng nàng bây giờ là tuyệt không thương hắn nha, thậm chí —— Thậm chí có chút không hiểu mà hận hắn —— Có thể là hai năm trước nàng ở tửu lâu nghe nói sự tích của hắn, đối với hắn không có ấn tượng tốt cũng nên, nàng ghét nhất nam nhân đánh nữ nhân. Huống chi hắn còn chính tay g**t ch*t bà xã của mình?
Ở trong ấn tượng của nàng, vị Cửu vương gia này chính là một tên b**n th**, nàng sẽ không thích hắn đâu!
Phải phủi sạch quan hệ với hắn, đánh mất ý nghĩ xằng bậy của hắn! Trong lòng Long Phù Nguyệt âm thầm quyết định chủ ý.
Nàng quét mắt nhìn hắn một cái, thầm nghĩ người trước mắt này giống như bị ma nhập vậy.
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Máu tươi từ quần áo trước ngực hắn tuôn ra ào ạt, giống như một đóa hoa sen màu đỏ đang từ từ nở rộ ra. Long Phù Nguyệt nhìn đến mất hồn, trong lòng không khỏi tê rần.Người này thật sự là vị Cửu vương gia ma quỷ theo như đồn đãi kia sao? Sao hắn lại ngu như vậy, hắn không phải có một thân võ công sao? Vì sao không cầm máu trước? Làm hại nàng suýt nữa liền không nhịn được thúc giục ra tiếng.“Sao hắn ra vẻ cùng ta rất quen thuộc? Xem bộ dáng của hắn, giống như ta đã từng là người yêu của hắn, đối với trong trí nhớ của nàng hoàn toàn không có hắn...... Hay là, hắn là người yêu của chủ nhân thân thể này?”Nàng nhớ lại hai năm trước trên tường thành dán bức tranh rất giống mình, hay là thật sự là chính mình?Nhưng ta hiện tại đã không phải là ‘Ta’ kia rồi, nên không thể thừa nhận tình cảm trước đây của chủ nhân thân thể này......Long Phù Nguyệt vẫn cho rằng mình là hai năm trước mới xuyên qua, chỉ là sai lầm chiếm lấy khối thân thể này, hiện tại gặp thái độ vị Cửu vương gia này đối với chính mình mờ ám như thế, liền cho là hắn có lẽ là yêu đời trước của mình. Vậy thì cùng nàng một chút quan hệ cũng không có.Trong đầu Long Phù Nguyệt có chút hỗn loạn lên. Liên tục xua tay: “Ngươi nhận lầm người rồi, ta thật sự không biết ngươi. Ngươi, ngươi đừng tiếp tục đi theo chúng ta. Ai đi đường nấy.”Ai đi đường nấy?! Phượng Thiên Vũ cắn răng thầm thì, đôi mắt giống như mặt nước hồ sâu, phảng phất dường như muốn đem nàng ăn: “Mơ tưởng! Phù Nguyệt, nếu ta tìm đã được nàng, đừng mơ tưởng ta sẽ lại buông tay!”Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đầu có chút đau.Trời ạ, khi nào thì nàng chọc tới tên sát tinh như vậy? Nàng không biết thân thể này của mình có thương hắn hay không, nhưng nàng bây giờ là tuyệt không thương hắn nha, thậm chí —— Thậm chí có chút không hiểu mà hận hắn —— Có thể là hai năm trước nàng ở tửu lâu nghe nói sự tích của hắn, đối với hắn không có ấn tượng tốt cũng nên, nàng ghét nhất nam nhân đánh nữ nhân. Huống chi hắn còn chính tay g**t ch*t bà xã của mình?Ở trong ấn tượng của nàng, vị Cửu vương gia này chính là một tên b**n th**, nàng sẽ không thích hắn đâu!Phải phủi sạch quan hệ với hắn, đánh mất ý nghĩ xằng bậy của hắn! Trong lòng Long Phù Nguyệt âm thầm quyết định chủ ý.Nàng quét mắt nhìn hắn một cái, thầm nghĩ người trước mắt này giống như bị ma nhập vậy.