Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 492: Hoa Tích Nguyệt

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Ha ha, tiểu hồ ly là sủng vật của nàng, vậy tỷ tỷ của nó tự nhiên cũng là sủng vật của nàng.Nhìn phần hồ ly lông đều là màu hồng lấp lánh ánh sáng. Long Phù Nguyệt hận không thể bắt nó ôm vào lòng, cứ như vậy mà sờ.Tâm động không bằng hành động.Nàng ngồi xổm người xuống, thầm muốn sờ phấn hồ ly kia, tay hơi run run đưa tới chỗ đôi tai hồng.Phấn hồ ly thân mình nhẹ nhàng chuyển động, Phù Nguyệt liền sờ vào không khí.Mũi phấn hồ ly bỗng nhiên chun lại, đi quanh Long Phù Nguyệt một vòng, đôi mắt hổ phách hiện lên một tia kinh ngạc: “Đậu Đậu, đệ cùng nhân loại đặt khế ước?”Tiểu hồ ly ngước mắt lên. Ngẩng mặt lên trời rít: “Hoa Tích Nguyệt, không được gọi ta là Đậu Đậu! Nếu còn gọi ta là Đậu Đậu ta liền không nhận tỷ tỷ như tỷ!”Hoa Tích Nguyệt? Lông mày Long Phù Nguyệt khẽ nhíu lại, phấn hồ ly này tên cũng có một chữ ‘Nguyệt’, ha ha xem ra chúng ta quả là có duyên mà.Lỗ tai Hoa Tích Nguyệt run lên, từng mắt nhìn tiểu hồ ly một cái: “Hoa Đậu Đậu đây là tên của đệ. Đệ đổi tên đã đành lại còn sửa cả họ, nếu để cho Hồ tộc trưởng biết, nhất định sẽ lột da hồ ly của đệ.”Tiểu hồ ly co rúm lại một chút, thấy cũng hợp tình hợp lí liền ngẩng đầu lên: “Ai bảo họ đặt cho ta một cái tên ghê tởm như vậy? Tỷ có biết là ta bị toàn bộ người trong Hồ tộc nhạo báng không? Còn nữa, cha đó là biến ra cái luân hồi bàn rách nát gì đó, rõ ràng đâu có đi đến hiện đại, lại đi tới niên đại không thể sống nổi như thế này…… Hu hu hu, ở trong Hồ tộc mọi người coi như không thấy ta…..”Lúc này, tiểu hồ ly cảm thấy mình chịu nhiều ủy khuất, không thể nói hết.“Được rồi, được rồi, vậy về sau sẽ gọi ngươi là Hoa Kiều Long, nhũ danh kêu là Long Long được không?” Hoa Tích Nguyệt rất yêu thương tiểu đệ, cuối cùng vẫn là nhượng bộ.Tiểu hồ ly nín khóc mỉm cười, nhìn tỷ tỷ nói: “Được rồi, Hoa Kiều Long thì Hoa Kiều Long, so ra vẫn hay hơn Đậu Đậu. Kỳ thật ta vẫn cảm thấy Ngọc Kiều Long dễ nghe hơn……”Nhìn đến ánh mắt của tỷ tỷ gần như muốn giết người, tiểu hồ ly thông minh lựa chọn đổi đề tài: “Ồ, đúng rồi, sao tỷ tỷ có thể đến đây? Chẳng lẽ____Tỷ cũng sử dụng sách lậu luân hồi bàn của khu ma gia tộc sao?”

Ha ha, tiểu hồ ly là sủng vật của nàng, vậy tỷ tỷ của nó tự nhiên cũng là sủng vật của nàng.

Nhìn phần hồ ly lông đều là màu hồng lấp lánh ánh sáng. Long Phù Nguyệt hận không thể bắt nó ôm vào lòng, cứ như vậy mà sờ.

Tâm động không bằng hành động.

Nàng ngồi xổm người xuống, thầm muốn sờ phấn hồ ly kia, tay hơi run run đưa tới chỗ đôi tai hồng.

Phấn hồ ly thân mình nhẹ nhàng chuyển động, Phù Nguyệt liền sờ vào không khí.

Mũi phấn hồ ly bỗng nhiên chun lại, đi quanh Long Phù Nguyệt một vòng, đôi mắt hổ phách hiện lên một tia kinh ngạc: “Đậu Đậu, đệ cùng nhân loại đặt khế ước?”

Tiểu hồ ly ngước mắt lên. Ngẩng mặt lên trời rít: “Hoa Tích Nguyệt, không được gọi ta là Đậu Đậu! Nếu còn gọi ta là Đậu Đậu ta liền không nhận tỷ tỷ như tỷ!”

Hoa Tích Nguyệt? Lông mày Long Phù Nguyệt khẽ nhíu lại, phấn hồ ly này tên cũng có một chữ ‘Nguyệt’, ha ha xem ra chúng ta quả là có duyên mà.

Lỗ tai Hoa Tích Nguyệt run lên, từng mắt nhìn tiểu hồ ly một cái: “Hoa Đậu Đậu đây là tên của đệ. Đệ đổi tên đã đành lại còn sửa cả họ, nếu để cho Hồ tộc trưởng biết, nhất định sẽ lột da hồ ly của đệ.”

Tiểu hồ ly co rúm lại một chút, thấy cũng hợp tình hợp lí liền ngẩng đầu lên: “Ai bảo họ đặt cho ta một cái tên ghê tởm như vậy? Tỷ có biết là ta bị toàn bộ người trong Hồ tộc nhạo báng không? Còn nữa, cha đó là biến ra cái luân hồi bàn rách nát gì đó, rõ ràng đâu có đi đến hiện đại, lại đi tới niên đại không thể sống nổi như thế này…… Hu hu hu, ở trong Hồ tộc mọi người coi như không thấy ta…..”

Lúc này, tiểu hồ ly cảm thấy mình chịu nhiều ủy khuất, không thể nói hết.

“Được rồi, được rồi, vậy về sau sẽ gọi ngươi là Hoa Kiều Long, nhũ danh kêu là Long Long được không?” Hoa Tích Nguyệt rất yêu thương tiểu đệ, cuối cùng vẫn là nhượng bộ.

Tiểu hồ ly nín khóc mỉm cười, nhìn tỷ tỷ nói: “Được rồi, Hoa Kiều Long thì Hoa Kiều Long, so ra vẫn hay hơn Đậu Đậu. Kỳ thật ta vẫn cảm thấy Ngọc Kiều Long dễ nghe hơn……”

Nhìn đến ánh mắt của tỷ tỷ gần như muốn giết người, tiểu hồ ly thông minh lựa chọn đổi đề tài: “Ồ, đúng rồi, sao tỷ tỷ có thể đến đây? Chẳng lẽ____Tỷ cũng sử dụng sách lậu luân hồi bàn của khu ma gia tộc sao?”

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Ha ha, tiểu hồ ly là sủng vật của nàng, vậy tỷ tỷ của nó tự nhiên cũng là sủng vật của nàng.Nhìn phần hồ ly lông đều là màu hồng lấp lánh ánh sáng. Long Phù Nguyệt hận không thể bắt nó ôm vào lòng, cứ như vậy mà sờ.Tâm động không bằng hành động.Nàng ngồi xổm người xuống, thầm muốn sờ phấn hồ ly kia, tay hơi run run đưa tới chỗ đôi tai hồng.Phấn hồ ly thân mình nhẹ nhàng chuyển động, Phù Nguyệt liền sờ vào không khí.Mũi phấn hồ ly bỗng nhiên chun lại, đi quanh Long Phù Nguyệt một vòng, đôi mắt hổ phách hiện lên một tia kinh ngạc: “Đậu Đậu, đệ cùng nhân loại đặt khế ước?”Tiểu hồ ly ngước mắt lên. Ngẩng mặt lên trời rít: “Hoa Tích Nguyệt, không được gọi ta là Đậu Đậu! Nếu còn gọi ta là Đậu Đậu ta liền không nhận tỷ tỷ như tỷ!”Hoa Tích Nguyệt? Lông mày Long Phù Nguyệt khẽ nhíu lại, phấn hồ ly này tên cũng có một chữ ‘Nguyệt’, ha ha xem ra chúng ta quả là có duyên mà.Lỗ tai Hoa Tích Nguyệt run lên, từng mắt nhìn tiểu hồ ly một cái: “Hoa Đậu Đậu đây là tên của đệ. Đệ đổi tên đã đành lại còn sửa cả họ, nếu để cho Hồ tộc trưởng biết, nhất định sẽ lột da hồ ly của đệ.”Tiểu hồ ly co rúm lại một chút, thấy cũng hợp tình hợp lí liền ngẩng đầu lên: “Ai bảo họ đặt cho ta một cái tên ghê tởm như vậy? Tỷ có biết là ta bị toàn bộ người trong Hồ tộc nhạo báng không? Còn nữa, cha đó là biến ra cái luân hồi bàn rách nát gì đó, rõ ràng đâu có đi đến hiện đại, lại đi tới niên đại không thể sống nổi như thế này…… Hu hu hu, ở trong Hồ tộc mọi người coi như không thấy ta…..”Lúc này, tiểu hồ ly cảm thấy mình chịu nhiều ủy khuất, không thể nói hết.“Được rồi, được rồi, vậy về sau sẽ gọi ngươi là Hoa Kiều Long, nhũ danh kêu là Long Long được không?” Hoa Tích Nguyệt rất yêu thương tiểu đệ, cuối cùng vẫn là nhượng bộ.Tiểu hồ ly nín khóc mỉm cười, nhìn tỷ tỷ nói: “Được rồi, Hoa Kiều Long thì Hoa Kiều Long, so ra vẫn hay hơn Đậu Đậu. Kỳ thật ta vẫn cảm thấy Ngọc Kiều Long dễ nghe hơn……”Nhìn đến ánh mắt của tỷ tỷ gần như muốn giết người, tiểu hồ ly thông minh lựa chọn đổi đề tài: “Ồ, đúng rồi, sao tỷ tỷ có thể đến đây? Chẳng lẽ____Tỷ cũng sử dụng sách lậu luân hồi bàn của khu ma gia tộc sao?”

Chương 492: Hoa Tích Nguyệt