“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 580: Công chúa thật, giả
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Hắn là vị hôn phu của nàng, nếu không phải có chiến tranh, nàng đã là vợ của hắn.Phượng Thiên Vũ vang danh khắp thiên hạ, khiến các cô gái trong thiên hạ luôn mơ ước, trong những năm tháng khi nàng ở Đoạn Thanh, cũng từng tưởng tượng tới bộ dạng của phu quân tương lai. Tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt hắn, nhưng nàng tâm cũng đã âm thầm đặt hết ở trên người hắn. Chỉ còn chờ thời điểm vừa đến, nàng liền gả đi, làm tân nương của hắn.Nhưng ____Chiến tranh đã hoàn toàn xé tan giấc mộng của nàng! Là hắn, là hắn mang binh đến tiêu diệt quốc gia của nàng!Nàng vĩnh viễn không quên được ngày đó, ngày cửa thành bị phá, hoàng cung Thiên Cơ quốc trở nên rối loạn, mọi người đều chạy trối chết.Nàng cũng hoá trang thành tiểu thái giám chạy ra ngoài. Nhưng không ngờ ngay chính điện đã đụng phải hắn!Nàng cũng là lần đầu tiên thấy vị Chiến thần trong truyền thuyết này, cũng là vị hôn phu, quả nhiên giống như lời đồn đại vậy, tuấn mỹ tuyệt thế, nhưng cũng tàn nhẫn như ma quỷ.Hắn vung tay lên, liền có vô số binh sĩ lại đây đem đám thái giám, thị vệ đang chạy loạn toàn bộ bắt hết. Đương nhiên cũng có phản kháng, nhưng những phản kháng này đều bị g**t ch*t, máu, bắn tung toé đầy đất, chung quanh toàn là xác chết……..Nhóm ca ca của nàng cũng bị bắt hết, không có người nào là đối thủ của chiến thần Tu La này. Chỉ có huyết hoa ở trong hoàng cung cứ tràn ra một đoá lại một đoá ………Bởi vì nàng cải nam trang, cho nên nhốt cùng cùng ca ca và một ít thái giám thị vệ. Vốn nghĩ làm tù binh thì có thể tránh được một kiếp, nhưng không ngờ làm tù binh chưa tới một canh giờ, bọn họ liền bị đuổi vào giữa Mạc Sầu Hồ……….Nàng không biết bơi, rơi xuống nước chưa bao lâu liền gặp tai hoạ ngập đầu!Trí nhớ của nàng ở dương thế đều dừng ở hình ảnh này.Dư âm cuối cùng vẫn còn, nàng nghe thấy vô số tên bắn lại, ââm thanh cuối cùng mà tai nghe được, là tiếng các huynh trưởng kêu la thảm thiết………..Nàng là Thánh nữ Thiên Cơ quốc, lại không nghĩ rằng cứ chết đi lặng lẽ như vậy.Nàng không cam lòng, cực không cam lòng!Một luồng oan hồn không tan, nàng không nghĩ sẽ được luân hồi, cho nên phiêu đãng ở bên trong U Minh giới, tránh né không để quỷ sai bắt lấy………Cũng không biết tại sao lại như thế này, linh hồn của nàng cũng không biết là bị cái gì hấp dẫn, đang phiêu đãng ở trong này, lại chỉ trong chớp mắt, sống lại một lần nữa!
Hắn là vị hôn phu của nàng, nếu không phải có chiến tranh, nàng đã là vợ của hắn.
Phượng Thiên Vũ vang danh khắp thiên hạ, khiến các cô gái trong thiên hạ luôn mơ ước, trong những năm tháng khi nàng ở Đoạn Thanh, cũng từng tưởng tượng tới bộ dạng của phu quân tương lai. Tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt hắn, nhưng nàng tâm cũng đã âm thầm đặt hết ở trên người hắn. Chỉ còn chờ thời điểm vừa đến, nàng liền gả đi, làm tân nương của hắn.
Nhưng ____Chiến tranh đã hoàn toàn xé tan giấc mộng của nàng! Là hắn, là hắn mang binh đến tiêu diệt quốc gia của nàng!
Nàng vĩnh viễn không quên được ngày đó, ngày cửa thành bị phá, hoàng cung Thiên Cơ quốc trở nên rối loạn, mọi người đều chạy trối chết.
Nàng cũng hoá trang thành tiểu thái giám chạy ra ngoài. Nhưng không ngờ ngay chính điện đã đụng phải hắn!
Nàng cũng là lần đầu tiên thấy vị Chiến thần trong truyền thuyết này, cũng là vị hôn phu, quả nhiên giống như lời đồn đại vậy, tuấn mỹ tuyệt thế, nhưng cũng tàn nhẫn như ma quỷ.
Hắn vung tay lên, liền có vô số binh sĩ lại đây đem đám thái giám, thị vệ đang chạy loạn toàn bộ bắt hết. Đương nhiên cũng có phản kháng, nhưng những phản kháng này đều bị g**t ch*t, máu, bắn tung toé đầy đất, chung quanh toàn là xác chết……..
Nhóm ca ca của nàng cũng bị bắt hết, không có người nào là đối thủ của chiến thần Tu La này. Chỉ có huyết hoa ở trong hoàng cung cứ tràn ra một đoá lại một đoá ………
Bởi vì nàng cải nam trang, cho nên nhốt cùng cùng ca ca và một ít thái giám thị vệ. Vốn nghĩ làm tù binh thì có thể tránh được một kiếp, nhưng không ngờ làm tù binh chưa tới một canh giờ, bọn họ liền bị đuổi vào giữa Mạc Sầu Hồ……….
Nàng không biết bơi, rơi xuống nước chưa bao lâu liền gặp tai hoạ ngập đầu!
Trí nhớ của nàng ở dương thế đều dừng ở hình ảnh này.
Dư âm cuối cùng vẫn còn, nàng nghe thấy vô số tên bắn lại, ââm thanh cuối cùng mà tai nghe được, là tiếng các huynh trưởng kêu la thảm thiết………..
Nàng là Thánh nữ Thiên Cơ quốc, lại không nghĩ rằng cứ chết đi lặng lẽ như vậy.
Nàng không cam lòng, cực không cam lòng!
Một luồng oan hồn không tan, nàng không nghĩ sẽ được luân hồi, cho nên phiêu đãng ở bên trong U Minh giới, tránh né không để quỷ sai bắt lấy………
Cũng không biết tại sao lại như thế này, linh hồn của nàng cũng không biết là bị cái gì hấp dẫn, đang phiêu đãng ở trong này, lại chỉ trong chớp mắt, sống lại một lần nữa!
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Hắn là vị hôn phu của nàng, nếu không phải có chiến tranh, nàng đã là vợ của hắn.Phượng Thiên Vũ vang danh khắp thiên hạ, khiến các cô gái trong thiên hạ luôn mơ ước, trong những năm tháng khi nàng ở Đoạn Thanh, cũng từng tưởng tượng tới bộ dạng của phu quân tương lai. Tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt hắn, nhưng nàng tâm cũng đã âm thầm đặt hết ở trên người hắn. Chỉ còn chờ thời điểm vừa đến, nàng liền gả đi, làm tân nương của hắn.Nhưng ____Chiến tranh đã hoàn toàn xé tan giấc mộng của nàng! Là hắn, là hắn mang binh đến tiêu diệt quốc gia của nàng!Nàng vĩnh viễn không quên được ngày đó, ngày cửa thành bị phá, hoàng cung Thiên Cơ quốc trở nên rối loạn, mọi người đều chạy trối chết.Nàng cũng hoá trang thành tiểu thái giám chạy ra ngoài. Nhưng không ngờ ngay chính điện đã đụng phải hắn!Nàng cũng là lần đầu tiên thấy vị Chiến thần trong truyền thuyết này, cũng là vị hôn phu, quả nhiên giống như lời đồn đại vậy, tuấn mỹ tuyệt thế, nhưng cũng tàn nhẫn như ma quỷ.Hắn vung tay lên, liền có vô số binh sĩ lại đây đem đám thái giám, thị vệ đang chạy loạn toàn bộ bắt hết. Đương nhiên cũng có phản kháng, nhưng những phản kháng này đều bị g**t ch*t, máu, bắn tung toé đầy đất, chung quanh toàn là xác chết……..Nhóm ca ca của nàng cũng bị bắt hết, không có người nào là đối thủ của chiến thần Tu La này. Chỉ có huyết hoa ở trong hoàng cung cứ tràn ra một đoá lại một đoá ………Bởi vì nàng cải nam trang, cho nên nhốt cùng cùng ca ca và một ít thái giám thị vệ. Vốn nghĩ làm tù binh thì có thể tránh được một kiếp, nhưng không ngờ làm tù binh chưa tới một canh giờ, bọn họ liền bị đuổi vào giữa Mạc Sầu Hồ……….Nàng không biết bơi, rơi xuống nước chưa bao lâu liền gặp tai hoạ ngập đầu!Trí nhớ của nàng ở dương thế đều dừng ở hình ảnh này.Dư âm cuối cùng vẫn còn, nàng nghe thấy vô số tên bắn lại, ââm thanh cuối cùng mà tai nghe được, là tiếng các huynh trưởng kêu la thảm thiết………..Nàng là Thánh nữ Thiên Cơ quốc, lại không nghĩ rằng cứ chết đi lặng lẽ như vậy.Nàng không cam lòng, cực không cam lòng!Một luồng oan hồn không tan, nàng không nghĩ sẽ được luân hồi, cho nên phiêu đãng ở bên trong U Minh giới, tránh né không để quỷ sai bắt lấy………Cũng không biết tại sao lại như thế này, linh hồn của nàng cũng không biết là bị cái gì hấp dẫn, đang phiêu đãng ở trong này, lại chỉ trong chớp mắt, sống lại một lần nữa!