“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…
Chương 643: Hoa cô nương
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Hơn nữa, thân thể hiện tại này của nàng hắn lại có cảm giác có chút xa lạ, làm cho hắn cảm thấy không chân thật.Có lẽ, hay là phải dò xét một chút mới có thể xác định.Trên bàn tròn bằng gỗ hoa lê, trên bàn trải tấm khăn trải bằng tơ lụa màu lam nhạt, sắc xanh mơn mởn nhẹ nhàng lung lay.Trên bàn bày đầy đủ loại món ăn quý và lạ, đầy đủ màu sắc và hình dạng mỹ vị, Phượng Thiên Vũ ngồi ở trên ghế, đám người Long Vương phi ngồi chung quanh.Nhìn thấy Long Phù Nguyệt đến, Hoa Bão Nguyệt cười ha hả nói: "Tiểu nha đầu, mau ngồi vào vị trí, bọn chúng ta chờ đã lâu."Long Vương phi hôm nay trang điểm nhẹ, mặc một thân y phục mỏng màu tím, hoa lệ mà quý khí.Nàng ta nhìn thấy Long Phù Nguyệt cũng cười nhẹ: "Cô nương, có phải quá mệt nhọc hay không, tại sao không nghỉ ngơi thêm một chút? Có phải nha đầu Điềm nhi ầm ỹ ngươi hay không? Vương gia tự mình phân phó không được quấy rấy ngươi, nha đầu Điềm nhi rất không hiểu chuyện rồi, khi trở về ta sẽ trừng phạt nàng ta."Thanh âm của nàng thực nhu, thực nhạt, tựa hồ đối với Long Phù Nguyệt rất là quan tâm.Long Phù Nguyệt nhíu mày. Lại từ trong lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu của nàng ngửi được mùi vô cùng đố kị ——Long Vương phi này có phải thật sự đã yêu đại Vũ Mao rồi hay không?Khóe miệng không khỏi lộ ra một chút cười khổ, đại Vũ Mao phong lưu phóng khoáng, gần như không có người nữ tử nào có thể chống đỡ khi hắn nở nụ cười, Long Vương phi yêu hắn cũng không kỳ quái chút nào, nói sau người ta hiện tại con cũng đều có rồi, mình lại nghiên cứu vấn đề này không khỏi có chút ngu ngốc......Nhưng vị Long Vương phi này nếu quả thật đã yêu Phượng Thiên Vũ, lại vì sao cam nguyện làm mật thám của Lục vương gia?Nàng cười giả lả nói: "Tiểu nữ tử đa tạ Vương Gia và Vương Phi quan tâm. Chẳng qua ta ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, không hề lien quan đến Điềm nhi, Vương Phi đừng nên trừng phạt nàng ấy."Long Phù Nguyệt vốn là muốn ngồi vị trí ở cách Phượng Thiên Vũ xa nhất, nhưng không ngờ hắn vẫy vẫy tay nói: "Hoa cô nương ở xa tới là khách, sao có thể ngồi nơi đó? Hay là sang bên này ngồi đi."Vị trí đúng chỉ là vị trí cùng hắn làm láng giềng gần.Hoa cô nương? Long Phù Nguyệt một đầu đầy hắc tuyến.Thật không được tự nhiên xưng hô! Nàng vừa nghe đến xưng hô thế này, trong đầu liền tự động xuất hiện hình dáng đáng khinh của quỷ Nhật Bản......Long Phù Nguyệt do dự không đi, nhưng lại sợ cự tuyệt quá mức rõ ràng, như thế chẳng khác nào ra vẻ trong lòng mình có điều mờ ám.
Hơn nữa, thân thể hiện tại này của nàng hắn lại có cảm giác có chút xa lạ, làm cho hắn cảm thấy không chân thật.
Có lẽ, hay là phải dò xét một chút mới có thể xác định.
Trên bàn tròn bằng gỗ hoa lê, trên bàn trải tấm khăn trải bằng tơ lụa màu lam nhạt, sắc xanh mơn mởn nhẹ nhàng lung lay.
Trên bàn bày đầy đủ loại món ăn quý và lạ, đầy đủ màu sắc và hình dạng mỹ vị, Phượng Thiên Vũ ngồi ở trên ghế, đám người Long Vương phi ngồi chung quanh.
Nhìn thấy Long Phù Nguyệt đến, Hoa Bão Nguyệt cười ha hả nói: "Tiểu nha đầu, mau ngồi vào vị trí, bọn chúng ta chờ đã lâu."
Long Vương phi hôm nay trang điểm nhẹ, mặc một thân y phục mỏng màu tím, hoa lệ mà quý khí.
Nàng ta nhìn thấy Long Phù Nguyệt cũng cười nhẹ: "Cô nương, có phải quá mệt nhọc hay không, tại sao không nghỉ ngơi thêm một chút? Có phải nha đầu Điềm nhi ầm ỹ ngươi hay không? Vương gia tự mình phân phó không được quấy rấy ngươi, nha đầu Điềm nhi rất không hiểu chuyện rồi, khi trở về ta sẽ trừng phạt nàng ta."
Thanh âm của nàng thực nhu, thực nhạt, tựa hồ đối với Long Phù Nguyệt rất là quan tâm.
Long Phù Nguyệt nhíu mày. Lại từ trong lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu của nàng ngửi được mùi vô cùng đố kị ——
Long Vương phi này có phải thật sự đã yêu đại Vũ Mao rồi hay không?
Khóe miệng không khỏi lộ ra một chút cười khổ, đại Vũ Mao phong lưu phóng khoáng, gần như không có người nữ tử nào có thể chống đỡ khi hắn nở nụ cười, Long Vương phi yêu hắn cũng không kỳ quái chút nào, nói sau người ta hiện tại con cũng đều có rồi, mình lại nghiên cứu vấn đề này không khỏi có chút ngu ngốc......
Nhưng vị Long Vương phi này nếu quả thật đã yêu Phượng Thiên Vũ, lại vì sao cam nguyện làm mật thám của Lục vương gia?
Nàng cười giả lả nói: "Tiểu nữ tử đa tạ Vương Gia và Vương Phi quan tâm. Chẳng qua ta ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, không hề lien quan đến Điềm nhi, Vương Phi đừng nên trừng phạt nàng ấy."
Long Phù Nguyệt vốn là muốn ngồi vị trí ở cách Phượng Thiên Vũ xa nhất, nhưng không ngờ hắn vẫy vẫy tay nói: "Hoa cô nương ở xa tới là khách, sao có thể ngồi nơi đó? Hay là sang bên này ngồi đi."
Vị trí đúng chỉ là vị trí cùng hắn làm láng giềng gần.
Hoa cô nương? Long Phù Nguyệt một đầu đầy hắc tuyến.
Thật không được tự nhiên xưng hô! Nàng vừa nghe đến xưng hô thế này, trong đầu liền tự động xuất hiện hình dáng đáng khinh của quỷ Nhật Bản......
Long Phù Nguyệt do dự không đi, nhưng lại sợ cự tuyệt quá mức rõ ràng, như thế chẳng khác nào ra vẻ trong lòng mình có điều mờ ám.
Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Hơn nữa, thân thể hiện tại này của nàng hắn lại có cảm giác có chút xa lạ, làm cho hắn cảm thấy không chân thật.Có lẽ, hay là phải dò xét một chút mới có thể xác định.Trên bàn tròn bằng gỗ hoa lê, trên bàn trải tấm khăn trải bằng tơ lụa màu lam nhạt, sắc xanh mơn mởn nhẹ nhàng lung lay.Trên bàn bày đầy đủ loại món ăn quý và lạ, đầy đủ màu sắc và hình dạng mỹ vị, Phượng Thiên Vũ ngồi ở trên ghế, đám người Long Vương phi ngồi chung quanh.Nhìn thấy Long Phù Nguyệt đến, Hoa Bão Nguyệt cười ha hả nói: "Tiểu nha đầu, mau ngồi vào vị trí, bọn chúng ta chờ đã lâu."Long Vương phi hôm nay trang điểm nhẹ, mặc một thân y phục mỏng màu tím, hoa lệ mà quý khí.Nàng ta nhìn thấy Long Phù Nguyệt cũng cười nhẹ: "Cô nương, có phải quá mệt nhọc hay không, tại sao không nghỉ ngơi thêm một chút? Có phải nha đầu Điềm nhi ầm ỹ ngươi hay không? Vương gia tự mình phân phó không được quấy rấy ngươi, nha đầu Điềm nhi rất không hiểu chuyện rồi, khi trở về ta sẽ trừng phạt nàng ta."Thanh âm của nàng thực nhu, thực nhạt, tựa hồ đối với Long Phù Nguyệt rất là quan tâm.Long Phù Nguyệt nhíu mày. Lại từ trong lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu của nàng ngửi được mùi vô cùng đố kị ——Long Vương phi này có phải thật sự đã yêu đại Vũ Mao rồi hay không?Khóe miệng không khỏi lộ ra một chút cười khổ, đại Vũ Mao phong lưu phóng khoáng, gần như không có người nữ tử nào có thể chống đỡ khi hắn nở nụ cười, Long Vương phi yêu hắn cũng không kỳ quái chút nào, nói sau người ta hiện tại con cũng đều có rồi, mình lại nghiên cứu vấn đề này không khỏi có chút ngu ngốc......Nhưng vị Long Vương phi này nếu quả thật đã yêu Phượng Thiên Vũ, lại vì sao cam nguyện làm mật thám của Lục vương gia?Nàng cười giả lả nói: "Tiểu nữ tử đa tạ Vương Gia và Vương Phi quan tâm. Chẳng qua ta ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, không hề lien quan đến Điềm nhi, Vương Phi đừng nên trừng phạt nàng ấy."Long Phù Nguyệt vốn là muốn ngồi vị trí ở cách Phượng Thiên Vũ xa nhất, nhưng không ngờ hắn vẫy vẫy tay nói: "Hoa cô nương ở xa tới là khách, sao có thể ngồi nơi đó? Hay là sang bên này ngồi đi."Vị trí đúng chỉ là vị trí cùng hắn làm láng giềng gần.Hoa cô nương? Long Phù Nguyệt một đầu đầy hắc tuyến.Thật không được tự nhiên xưng hô! Nàng vừa nghe đến xưng hô thế này, trong đầu liền tự động xuất hiện hình dáng đáng khinh của quỷ Nhật Bản......Long Phù Nguyệt do dự không đi, nhưng lại sợ cự tuyệt quá mức rõ ràng, như thế chẳng khác nào ra vẻ trong lòng mình có điều mờ ám.