Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 649: Yêu? Hay là hận?

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Mày nàng hơi run rẩy, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt một cái, lạnh lùng thốt: "Hoa huynh đây là có ý gì? Hay là nghĩ rằng trong rượu này của nô tì có độc?" Không nói hai lời, đem tàn rượu trong chén uống một hơi cạn sạch: "Nếu có độc, vậy liền độc chết ta trước thôi!"Long Phù Nguyệt cũng có chút kinh ngạc, xem vẻ mặt Long Vương phi này, thật sự không giống như là muốn đầu độc, vậy Hoa Bão Nguyệt khẩn trương nóng vội cái gì?Sắc mặt Hoa Bão Nguyệt khẽ biến thành hơi có chút tái nhợt, thở dài: "Xem như ta nhiều chuyện!"Ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc này ánh trăng đã hơi có chút ngã về tây, ước chừng vào khoảng canh ba.Hoa Bão Nguyệt ngáp một cái: "Tốt lắm, không còn sớm, đa tạ vương gia chiêu đãi."Lại lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, đi theo ta! Đại ca có lời muốn nói với muội."Long Phù Nguyệt thấy hắn thần sắc trịnh trọng, không biết hắn lại toan tính bí mật gì, đành phải đi theo hắn rời đi.Lông mày Phượng Thiên Vũ khẽ chau lại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không tốt lắm.Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mới khiến cho một người luôn luôn cợt nhả như Hoa Bão Nguyệt giống như gặp phải kẻ địch? Vẻ mặt khẩn trương?Hắn phất phất tay, để cho hạ nhân thu thập tàn cuộc, xoay người rời đi.Còn chưa đi được vài bước, ống tay áo lại bị người giữ chặt, chỉ nghe Long Vương phi cúi đầu nói: "Vương gia, nô tì có chuyện muốn nói."Phượng Thiên Vũ lúc này nào có tâm cùng nàng ta dài dòng, lạnh lùng thốt: "Sắc trời không còn sớm, Vương Phi trở về nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì ngày mai nói sau."Long Vương phi cắn cắn môi, lại không chịu buông tay: "Cửu vương gia, tối nay —— Có thể tới Hà Hương điện, một chuyến không hay không? Nô tì, nô tì có lời muốn nói với ngài."Một câu này vừa thốt ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ trước.Phượng Thiên Vũ sững sờ một chút, kết hôn nửa năm, đây là lần đầu tiên vị công chúa Long Phù Nguyệt này mời hắn đến phòng của nàng. Kinh nghiệm phong nguyệt của hắn tràn đầy, đương nhiên biết nàng mời chính mình cso ý nghĩa vị như thế nào.Hắn hơi nhíu mày, vị công chúa này không phải hận hắn đấy sao? Không phải vẫn muốn giết hắn cho thống khoái, làm sao có thể phát ra lời mời mờ ám như vậy?Chẳng lẽ muốn sử dụng mỹ nhân kế? Chỉ tiếc khối thân thể này của nàng mặc dù là hắn vô cùng tham luyến, nhưng linh hồn bên trong cũng không phải người hắn thích. Nếu không phải bởi vì bụng nàng đang mang đứa nhỏ, hắn hoàn toàn sẽ không cưới nàng!

Mày nàng hơi run rẩy, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt một cái, lạnh lùng thốt: "Hoa huynh đây là có ý gì? Hay là nghĩ rằng trong rượu này của nô tì có độc?" Không nói hai lời, đem tàn rượu trong chén uống một hơi cạn sạch: "Nếu có độc, vậy liền độc chết ta trước thôi!"

Long Phù Nguyệt cũng có chút kinh ngạc, xem vẻ mặt Long Vương phi này, thật sự không giống như là muốn đầu độc, vậy Hoa Bão Nguyệt khẩn trương nóng vội cái gì?

Sắc mặt Hoa Bão Nguyệt khẽ biến thành hơi có chút tái nhợt, thở dài: "Xem như ta nhiều chuyện!"

Ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc này ánh trăng đã hơi có chút ngã về tây, ước chừng vào khoảng canh ba.

Hoa Bão Nguyệt ngáp một cái: "Tốt lắm, không còn sớm, đa tạ vương gia chiêu đãi."

Lại lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, đi theo ta! Đại ca có lời muốn nói với muội."

Long Phù Nguyệt thấy hắn thần sắc trịnh trọng, không biết hắn lại toan tính bí mật gì, đành phải đi theo hắn rời đi.

Lông mày Phượng Thiên Vũ khẽ chau lại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không tốt lắm.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mới khiến cho một người luôn luôn cợt nhả như Hoa Bão Nguyệt giống như gặp phải kẻ địch? Vẻ mặt khẩn trương?

Hắn phất phất tay, để cho hạ nhân thu thập tàn cuộc, xoay người rời đi.

Còn chưa đi được vài bước, ống tay áo lại bị người giữ chặt, chỉ nghe Long Vương phi cúi đầu nói: "Vương gia, nô tì có chuyện muốn nói."

Phượng Thiên Vũ lúc này nào có tâm cùng nàng ta dài dòng, lạnh lùng thốt: "Sắc trời không còn sớm, Vương Phi trở về nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì ngày mai nói sau."

Long Vương phi cắn cắn môi, lại không chịu buông tay: "Cửu vương gia, tối nay —— Có thể tới Hà Hương điện, một chuyến không hay không? Nô tì, nô tì có lời muốn nói với ngài."

Một câu này vừa thốt ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ trước.

Phượng Thiên Vũ sững sờ một chút, kết hôn nửa năm, đây là lần đầu tiên vị công chúa Long Phù Nguyệt này mời hắn đến phòng của nàng. Kinh nghiệm phong nguyệt của hắn tràn đầy, đương nhiên biết nàng mời chính mình cso ý nghĩa vị như thế nào.

Hắn hơi nhíu mày, vị công chúa này không phải hận hắn đấy sao? Không phải vẫn muốn giết hắn cho thống khoái, làm sao có thể phát ra lời mời mờ ám như vậy?

Chẳng lẽ muốn sử dụng mỹ nhân kế? Chỉ tiếc khối thân thể này của nàng mặc dù là hắn vô cùng tham luyến, nhưng linh hồn bên trong cũng không phải người hắn thích. Nếu không phải bởi vì bụng nàng đang mang đứa nhỏ, hắn hoàn toàn sẽ không cưới nàng!

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Mày nàng hơi run rẩy, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt một cái, lạnh lùng thốt: "Hoa huynh đây là có ý gì? Hay là nghĩ rằng trong rượu này của nô tì có độc?" Không nói hai lời, đem tàn rượu trong chén uống một hơi cạn sạch: "Nếu có độc, vậy liền độc chết ta trước thôi!"Long Phù Nguyệt cũng có chút kinh ngạc, xem vẻ mặt Long Vương phi này, thật sự không giống như là muốn đầu độc, vậy Hoa Bão Nguyệt khẩn trương nóng vội cái gì?Sắc mặt Hoa Bão Nguyệt khẽ biến thành hơi có chút tái nhợt, thở dài: "Xem như ta nhiều chuyện!"Ngẩng đầu nhìn sắc trời, lúc này ánh trăng đã hơi có chút ngã về tây, ước chừng vào khoảng canh ba.Hoa Bão Nguyệt ngáp một cái: "Tốt lắm, không còn sớm, đa tạ vương gia chiêu đãi."Lại lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, đi theo ta! Đại ca có lời muốn nói với muội."Long Phù Nguyệt thấy hắn thần sắc trịnh trọng, không biết hắn lại toan tính bí mật gì, đành phải đi theo hắn rời đi.Lông mày Phượng Thiên Vũ khẽ chau lại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không tốt lắm.Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mới khiến cho một người luôn luôn cợt nhả như Hoa Bão Nguyệt giống như gặp phải kẻ địch? Vẻ mặt khẩn trương?Hắn phất phất tay, để cho hạ nhân thu thập tàn cuộc, xoay người rời đi.Còn chưa đi được vài bước, ống tay áo lại bị người giữ chặt, chỉ nghe Long Vương phi cúi đầu nói: "Vương gia, nô tì có chuyện muốn nói."Phượng Thiên Vũ lúc này nào có tâm cùng nàng ta dài dòng, lạnh lùng thốt: "Sắc trời không còn sớm, Vương Phi trở về nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì ngày mai nói sau."Long Vương phi cắn cắn môi, lại không chịu buông tay: "Cửu vương gia, tối nay —— Có thể tới Hà Hương điện, một chuyến không hay không? Nô tì, nô tì có lời muốn nói với ngài."Một câu này vừa thốt ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ trước.Phượng Thiên Vũ sững sờ một chút, kết hôn nửa năm, đây là lần đầu tiên vị công chúa Long Phù Nguyệt này mời hắn đến phòng của nàng. Kinh nghiệm phong nguyệt của hắn tràn đầy, đương nhiên biết nàng mời chính mình cso ý nghĩa vị như thế nào.Hắn hơi nhíu mày, vị công chúa này không phải hận hắn đấy sao? Không phải vẫn muốn giết hắn cho thống khoái, làm sao có thể phát ra lời mời mờ ám như vậy?Chẳng lẽ muốn sử dụng mỹ nhân kế? Chỉ tiếc khối thân thể này của nàng mặc dù là hắn vô cùng tham luyến, nhưng linh hồn bên trong cũng không phải người hắn thích. Nếu không phải bởi vì bụng nàng đang mang đứa nhỏ, hắn hoàn toàn sẽ không cưới nàng!

Chương 649: Yêu? Hay là hận?