Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 684: Nàng sắp chết

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Từ bên trong đầu vang vọng lại những tiếng on gong vo ve, không khí trong lồng ngực như là chen ra từng chút từng chút một.Trước mắt từng đợt biến thành màu đen.Xong rồi, nàng sắp chết.Đã bị người nàng yêu nhất b*p ch*t......Trong đôi mắt của nàng tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng, còn có ủy khuất cùng ảo não nói không nên lời.Nước mắt đổ rào rào chảy tràn càng lúc càng nhiều.Vũ Mao chết tiệt, Vũ Mao xấu xa, ít ra ngươi cũng nên để ta nói một lời mà......Ô ô ô ô, nàng thật oan a, so với đậu nga còn oan hơn!Phượng Thiên Vũ nhìn mặt của nàng đầy nước mắt, trong phút chốc có một chút thất thần.Đôi mắt của nàng lúc này ——Giống như Phù Nguyệt của hắn.Nhưng, nàng ta không phải!Chỉ có thân thể này! Linh hồn không bao giờ là nàng!Trong lòng hắn tê rần mạnh mẽ, vội vã buông ra nàng."Phanh" một tiếng đem nàng té rớt ở trên giường: " Nữ nhân chết tiệt, ngươi sẽ trả giá thật nhiều vì sự ngu xuẩn của ngươi!"Không khí phía sau tiếp trước chạy vào lồng ngực.Đáng tiếc Long Phù Nguyệt còn chưa kịp cao hứng, đầu liền ‘ phanh ’ một tiếng đánh vào đầu giường thượng. Trước mắt tối sầm, hôn mê ——Phượng Thiên Vũ cũng không thèm nhìn tới nàng.Trong nháy mắt mắt không hề chớp nhìn Oa nhi nhăn nhăn nhúm nhúm, đỏ rừng rực, lại không hề sự sống trong tay bà đỡ.Cõi lòng tan nát đau tập trung chạy lên não. Bi ai tuyệt vọng giống như thủy triều vọt tới. Nháy mắt nhấn chìm hắn.Cổ họng của hắn, hỏa đau đớn bỏng rát, như đang bị Lăng Trì từng đao, từng đao. Nháy mắt mất đi năng lực nói chuyện,Thì ra —— Mình không hề lưu lại được bất cứ thứ gì.Vật duy nhất trên đời này có liên quan đến nàng, đã biến mất như vậy......Đều là tại ả tiện nhân này!Này đáng giận, tiện nhân nhẫn tâm, g**t ch*t hài tử của hắn!Hy vọng duy nhất của hắn......Tròng mắt của hắn dấy lên một ngọn lửa, nhìn Long Phù Nguyệt vẫn hôn mê, lạnh lùng mở miệng: "Quăng nàng ta ra ngoài! Từ nay về sau, nàng ta đã không còn là Vương Phi của ta! Bất luận kẻ nào cũng không cho phép nàng ta bước vào cửa một bước!"Coi như nể mặt thân xác này, hắn sẽ tha cho nàng ta một mạng.Nhưng hắn không bao giờ muốn nhìn thấy nàng ta nữa!......

Từ bên trong đầu vang vọng lại những tiếng on gong vo ve, không khí trong lồng ngực như là chen ra từng chút từng chút một.

Trước mắt từng đợt biến thành màu đen.

Xong rồi, nàng sắp chết.

Đã bị người nàng yêu nhất b*p ch*t......

Trong đôi mắt của nàng tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng, còn có ủy khuất cùng ảo não nói không nên lời.

Nước mắt đổ rào rào chảy tràn càng lúc càng nhiều.

Vũ Mao chết tiệt, Vũ Mao xấu xa, ít ra ngươi cũng nên để ta nói một lời mà......

Ô ô ô ô, nàng thật oan a, so với đậu nga còn oan hơn!

Phượng Thiên Vũ nhìn mặt của nàng đầy nước mắt, trong phút chốc có một chút thất thần.

Đôi mắt của nàng lúc này ——

Giống như Phù Nguyệt của hắn.

Nhưng, nàng ta không phải!

Chỉ có thân thể này! Linh hồn không bao giờ là nàng!

Trong lòng hắn tê rần mạnh mẽ, vội vã buông ra nàng.

"Phanh" một tiếng đem nàng té rớt ở trên giường: " Nữ nhân chết tiệt, ngươi sẽ trả giá thật nhiều vì sự ngu xuẩn của ngươi!"

Không khí phía sau tiếp trước chạy vào lồng ngực.

Đáng tiếc Long Phù Nguyệt còn chưa kịp cao hứng, đầu liền ‘ phanh ’ một tiếng đánh vào đầu giường thượng. Trước mắt tối sầm, hôn mê ——

Phượng Thiên Vũ cũng không thèm nhìn tới nàng.

Trong nháy mắt mắt không hề chớp nhìn Oa nhi nhăn nhăn nhúm nhúm, đỏ rừng rực, lại không hề sự sống trong tay bà đỡ.

Cõi lòng tan nát đau tập trung chạy lên não. Bi ai tuyệt vọng giống như thủy triều vọt tới. Nháy mắt nhấn chìm hắn.

Cổ họng của hắn, hỏa đau đớn bỏng rát, như đang bị Lăng Trì từng đao, từng đao. Nháy mắt mất đi năng lực nói chuyện,

Thì ra —— Mình không hề lưu lại được bất cứ thứ gì.

Vật duy nhất trên đời này có liên quan đến nàng, đã biến mất như vậy......

Đều là tại ả tiện nhân này!

Này đáng giận, tiện nhân nhẫn tâm, g**t ch*t hài tử của hắn!

Hy vọng duy nhất của hắn......

Tròng mắt của hắn dấy lên một ngọn lửa, nhìn Long Phù Nguyệt vẫn hôn mê, lạnh lùng mở miệng: "Quăng nàng ta ra ngoài! Từ nay về sau, nàng ta đã không còn là Vương Phi của ta! Bất luận kẻ nào cũng không cho phép nàng ta bước vào cửa một bước!"

Coi như nể mặt thân xác này, hắn sẽ tha cho nàng ta một mạng.

Nhưng hắn không bao giờ muốn nhìn thấy nàng ta nữa!

......

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Từ bên trong đầu vang vọng lại những tiếng on gong vo ve, không khí trong lồng ngực như là chen ra từng chút từng chút một.Trước mắt từng đợt biến thành màu đen.Xong rồi, nàng sắp chết.Đã bị người nàng yêu nhất b*p ch*t......Trong đôi mắt của nàng tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng, còn có ủy khuất cùng ảo não nói không nên lời.Nước mắt đổ rào rào chảy tràn càng lúc càng nhiều.Vũ Mao chết tiệt, Vũ Mao xấu xa, ít ra ngươi cũng nên để ta nói một lời mà......Ô ô ô ô, nàng thật oan a, so với đậu nga còn oan hơn!Phượng Thiên Vũ nhìn mặt của nàng đầy nước mắt, trong phút chốc có một chút thất thần.Đôi mắt của nàng lúc này ——Giống như Phù Nguyệt của hắn.Nhưng, nàng ta không phải!Chỉ có thân thể này! Linh hồn không bao giờ là nàng!Trong lòng hắn tê rần mạnh mẽ, vội vã buông ra nàng."Phanh" một tiếng đem nàng té rớt ở trên giường: " Nữ nhân chết tiệt, ngươi sẽ trả giá thật nhiều vì sự ngu xuẩn của ngươi!"Không khí phía sau tiếp trước chạy vào lồng ngực.Đáng tiếc Long Phù Nguyệt còn chưa kịp cao hứng, đầu liền ‘ phanh ’ một tiếng đánh vào đầu giường thượng. Trước mắt tối sầm, hôn mê ——Phượng Thiên Vũ cũng không thèm nhìn tới nàng.Trong nháy mắt mắt không hề chớp nhìn Oa nhi nhăn nhăn nhúm nhúm, đỏ rừng rực, lại không hề sự sống trong tay bà đỡ.Cõi lòng tan nát đau tập trung chạy lên não. Bi ai tuyệt vọng giống như thủy triều vọt tới. Nháy mắt nhấn chìm hắn.Cổ họng của hắn, hỏa đau đớn bỏng rát, như đang bị Lăng Trì từng đao, từng đao. Nháy mắt mất đi năng lực nói chuyện,Thì ra —— Mình không hề lưu lại được bất cứ thứ gì.Vật duy nhất trên đời này có liên quan đến nàng, đã biến mất như vậy......Đều là tại ả tiện nhân này!Này đáng giận, tiện nhân nhẫn tâm, g**t ch*t hài tử của hắn!Hy vọng duy nhất của hắn......Tròng mắt của hắn dấy lên một ngọn lửa, nhìn Long Phù Nguyệt vẫn hôn mê, lạnh lùng mở miệng: "Quăng nàng ta ra ngoài! Từ nay về sau, nàng ta đã không còn là Vương Phi của ta! Bất luận kẻ nào cũng không cho phép nàng ta bước vào cửa một bước!"Coi như nể mặt thân xác này, hắn sẽ tha cho nàng ta một mạng.Nhưng hắn không bao giờ muốn nhìn thấy nàng ta nữa!......

Chương 684: Nàng sắp chết